Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 297

Cập nhật lúc: 2024-10-18 10:49:27
Lượt xem: 42

“Tôi hiện là công nhân của xưởng cơ khí Thanh Thạch, đại đội mà các cậu tham gia không phải có xưởng sữa sao.”

Trầm Nhận tự hiểu ra, nói:

“Những cái khác tôi không dám nói, máy xử lý sữa lỏng, xưởng của chúng tôi có sản xuất.”

“Nếu sau này đại đội các cậu muốn mua máy móc có thể tìm tôi, nói không chừng có thể giúp được.”

Bạch Thiển Thiển nghe được lời này, lập tức vui mừng.

“Chúng tôi đến đây lần này chính là để đến xưởng cơ khí Thanh Thạch mua máy thanh trùng Pasteur, xưởng của cậu hiện nay có không?”

Trầm Nhận sửng sốt.

“Mọi người tới mua máy thanh trùng sao.”

Trầm Nhận tò mò hỏi.

Trương Thiên gật đầu, tiếp tục hỏi:

“Xưởng cơ khí Thanh Thạch các anh bán thế nào?”

Trầm Nhận buột miệng nói:

“Máy thanh trùng dạng hộp, máy thanh trùng áp suất cao dạng đứng và máy thanh trùng dạng ống.”

Anh ta dừng lại một chút.

“Mọi người thực sự muốn mua à? Rất đắt đó.”

Không phải đều nói người dân lao động ở nông thôn sống nhờ đất sao? Sao có nhiều tiền như vậy mua máy thanh trùng?

Bạch Thiển Thiển nhịn không được nói:

“Đã nói rồi, chúng tôi đặc biệt tới đây mua máy thanh trùng, cậu sao còn cứ hỏi vấn đề này?”

“Là lỗi của tôi, tôi không hỏi nữa.”

Trầm Nhận vội vàng lấy lòng người mình thích.

“Giá mấy loại này bao nhiêu.”

Trương Thiên hỏi.

Biết giá, cô mới có thể quyết định mua cái nào về.

Trầm Nhận phản ứng lại:

“Dạng hộp là rẻ nhất, một máy 280 tệ, một lần có thể xử lý khoảng 300 cân sữa tươi, nhưng chỉ có thể sử dụng phương pháp thanh trùng ở nhiệt độ thấp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-297.html.]

“Dạng đứng và dạng ống đều là thanh trùng bằng hơi nước, có thể đạt tới thanh trùng ngay lập tức, nhưng giá cũng đắt hơn nhiều, loại dạng đứng một máy 340 đồng, loại dạng ống đắt nhất, cho dù là loại rẻ nhất cũng phải xấp xỉ 2.000 tệ.”

“Đắt quá.”

Hai người Tiền Thắng Nam và Trương Quốc Khánh không ai bảo ai mà đều kinh ngạc kêu lên một tiếng.

Tuy gia đình cô ấy hai năm qua đã giàu hơn nhiều, không chỉ mua xe đạp mà còn mua radio nhưng cả hai cộng lại cũng không đắt bằng chiếc máy thanh trùng dạng hộp rẻ nhất.

Tiền Thắng Nam suy nghĩ một chút, kéo góc áo của Trương Thiên, lặng lẽ nói:

“Hay là chúng ta mua loại dạng hộp đi? Chứ loại còn lại đắt quá!”

Trương Thiên không trả lời, chỉ lắc đầu.

Tuy dạng hộp quả thực rẻ hơn rất nhiều nhưng loại hộp chỉ có thể sử dụng phương pháp thanh trùng ở nhiệt độ thấp, có thể giữ được mùi vị của sữa, thời gian thanh trùng tương ứng mất gần ba mươi phút.

Loại ống có thể đạt tới thanh trùng ở nhiệt độ cao ngay lập tức, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Hơn nữa sau khi xưởng sữa phát triển hơn nữa thì loại ống sẽ đóng vai trò càng lớn hơn.

Thay vì mua máy thanh trùng dạng hộp sử dụng vài năm liền bị bỏ không, không bằng mua luôn máy thanh trùng dạng ống, chỉ cần hơi tinh chỉnh là có thể sử dụng được hàng chục năm.

Tuy nhiên, tất cả những điều này đều cần cô phải tìm hiểu một cách cẩn thận mới đưa ra quyết định.

Cô nhìn Trầm Nhận đang vây quanh nói chuyện với Bạch Thiển Thiển, khóe miệng hơi nhếch lên.

“Đồng chí Trầm Nhận, ngày mai chúng tôi có thể trực tiếp đến xưởng cơ khí Thanh Thạch tìm hiểu một chút được không.”

Cô cười hỏi.

Trầm Nhận trực tiếp đồng ý:

“Không thành vấn đề, mọi người ở nhà khách đúng không?”

Trương Thiên gật đầu.

“Vậy thì dễ thôi, mọi người trực tiếp ngồi xe điện 203 thẳng đến đường XX, lại chuyển sang xe điện 107, đi đến ga Thanh Thạch là đến rồi.”

Trầm Nhận nói xong, lại quay đầu muốn tiếp tục nói chuyện với Bạch Thiển Thiển.

Nhưng Bạch Thiển Thiển bị anh ta hỏi phát phiền, vội vàng nhìn Trương Thiên, chớp mắt cầu cứu.

“Đã muộn rồi, có phải nên về nghỉ ngơi rồi không, tôi mệt quá!”

Nói xong cô ta ngáp một cái.

Trong lòng Trương Thiên buồn cười, nói:

“Năm giờ liền dậy đi xe, mãi đến năm giờ chiều mới đến Thủ Đô, sao có thể không mệt được?”

DTV

Trên mặt Trầm Nhận lập tức lộ ra vẻ áy náy đau lòng.

Loading...