Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:05:36
Lượt xem: 79
Trương Hồng Văn vỗ vai em gái, nói với vẻ cảm kích:
“Sau này con trai của anh chị phải phiền em chăm sóc rồi!”
Anh ấy và vợ cuối cùng cũng có thể thoải mái, có thể ăn ngon ngủ kỹ rồi!
DTV
Trương Thiên đặt nồi lên đun nước nấu mì, không thèm quay đầu lại nói:
“Anh chị cũng phải học cách chăm sóc trẻ nhỏ đi, sau này khi đứa con thứ hai chào đời, em cũng chưa chắc có thời gian tới giúp đỡ đâu ạ.”
Người thời đại này không có quan niệm chỉ sinh một con, họ đều cho rằng sinh càng nhiều con càng tốt.
Quả nhiên, Trương Hồng Văn gật đầu đồng ý nói:
“Chắc chắn là phải học rồi, đợi Đông Đông lớn lên, cũng bắt nó phải học, về sau sẽ để nó chăm sóc em trai em gái.”
Anh ấy được anh Cả chăm, đến em Ba và em trai cũng được anh ấy chăm một thời gian.
Trương Thiên không khỏi mặc niệm hai giây vì cháu trai cả, vẫn còn đang b.ú sữa mà đã bị ba mẹ sắp xếp công việc sau này, trong lòng lập tức dâng lên cảm giác đồng tình.
Trẻ sơ sinh chưa đầy hai tháng tuổi, thời gian ngủ có thể lên tới 18 tiếng mỗi ngày, buổi sáng Đông Đông thức dậy chơi một lúc, sau đó uống chút sữa rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Nhân lúc này, chị dâu Hai bắt đầu dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, còn Trương Thiên xách giỏ ra ngoài, cô muốn đến hợp tác xã cung tiêu xem một chút, đồng thời còn phải đi đưa t.h.u.ố.c lá và trà cho Triệu Tùng.
Hợp tác xã cung tiêu không có nhiều người, Vệ Đông cũng không có ở đây, Trương Thiên không thấy người quen nào nên phải tự mình kiểm tra cẩn thận, rất nhanh đã nhìn thấy một chiếc ti giả.
Cô chỉ vào chiếc ti giả, hỏi người bán hàng:
“Chiếc ti giả này bán thế nào vậy ạ?”
Nhân viên bán hàng thuận miệng nói:
“Một tệ thêm một phiếu công nghiệp.”
Trương Thiên líu lưỡi, thứ này lại cần một phiếu công nghiệp!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-76.html.]
Nếu biết sớm thì lúc đầu cô nên đi buôn một ít ti giả bỏ vào siêu thị, đáng tiếc là cô lại không nhập thứ đồ như ti giả này, cũng không có bình sữa.
Mặc dù đau lòng nhưng cô vẫn lấy tiền và phiếu ra mua chiếc ti giả đó.
Ngoài ra còn mua một chiếc trống bỏi, hy vọng thu hút được sự chú ý của Đông Đông, ít giày vò ba mẹ của cậu bé hơn.
Mua đồ xong, Trương Thiên đi đến căn nhà ở chợ đen.
Trước khi đến cô cũng đã đi dạo quanh các con ngõ chợ đen, vẫn không có người, có vẻ như dạo này chính quyền rà soát rất nghiêm ngặt.
Trước khi vào cửa, Trương Thiên đã đổi chiếc giỏ trúc thành chiếc giỏ mà cô đã đựng đồ tối qua.
Lần này cô bỏ vào năm trăm điếu thuốc, tất cả đều không bỏ đầu lọc, dù sao giá t.h.u.ố.c lá có đầu lọc và t.h.u.ố.c lá không đầu lọc hoàn toàn khác nhau.
Rượu cũng để không ít, nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Triệu Tùng hôm qua liền biết, rượu vang nhất định là rất đắt và khó kiếm, thế nên lần này cô chỉ mang theo hai chai rượu vang.
Ngoài ra lại lấy mười chai rượu trắng có nhãn hiệu, hai mươi chai rượu trắng thường và mười chai bia.
Nếu không phải quá nhiều, mang không được, cô chắc chắn sẽ còn bỏ thêm một vài chai vào giỏ.
Nói đến rượu trắng, siêu thị của Trương Thiên có không ít loại rượu trắng thông thường đựng bằng thùng lớn, đáng tiếc cô không tìm được đồ đựng phù hợp, cũng không thể trực tiếp lấy thùng ra, những thùng đó là đồ nhựa, lúc này đồ kim loại phổ biến hơn, đồ bằng nhựa thì lại rất hiếm.
Triệu Tùng lấy ra một điếu thuốc, trong mắt có chút kinh ngạc:
“Thuốc lá của cô còn có cả đầu lọc hả?”
Lúc này t.h.u.ố.c lá đầu lọc rất ít, giá lại cao, vừa nghĩ đến những điếu t.h.u.ố.c lá đầu lọc này sẽ giao cho mình bán, Triệu Tùng chỉ cảm thấy hưng phấn không thôi.
Anh lại lấy rượu từ trong giỏ ra, nói với Trương Thiên:
“Lần sau cô có thể mang thêm nhiều rượu ngoại một chút, những thứ đó rất đắt tiền, những người giàu có thích những món đồ nước ngoài này nhất.”
Sau đó Triệu Tùng tặc lưỡi một tiếng, nói với vẻ bất mãn:
“Cũng không biết thứ này có gì ngon, hoàn toàn không thể so sánh với rượu trắng.”