Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 129

Cập nhật lúc: 2024-10-25 23:37:39
Lượt xem: 37

Thời tiết ngày càng lạnh, thậm chí còn lạnh hơn năm ngoái.

Sở Thấm có thói quen ghi lại nhiệt độ, mặc dù tất cả đều dựa vào suy đoán, nhưng cô đoán rất giỏi.

"Có khả năng thấp hơn ba hoặc bốn độ so với năm ngoái." Cô ghi lại nhiệt độ hôm nay vào sổ ghi chép và lẩm bẩm.

Sở Thấm nhìn những ngọn núi xa xôi rồi thở dài, dùng kẹp sắt gảy than đang cháy trong lò than một cái rồi nói: "Vậy phải trải qua mùa đông năm nay như thế nào đây?"

Năm ngoái trời đã lạnh, miễn cưỡng tự chống đỡ bằng bếp lò và một tấm chăn dày.

Năm nay... Sở Thấm thầm nghĩ: Có cần dựng một cái giường sưởi không nhỉ? Hay là xây thêm bếp lò?

Cô lật một vài trang của cuốn sổ tay của mình, trang này là trang cô ghi lại những gì cô nhận được mấy tháng qua.

DTV

Trong số này có hơn bốn trăm viên gạch.

Số lượng này hoàn toàn đủ, cộng với những gì nhận được trước đây thì cũng có thể vừa xây được giường vừa xây được bếp lò.

Tuy nhiên, nguồn gốc của những viên gạch không dễ tìm, vì vậy Sở Thấm chỉ có thể tạm thời đặt nó sang một bên.

Hơn nữa, cô còn nhận được những thứ khác.

Hai cái xô sắt có nắp đậy mà Sở Thấm dùng để đựng đậu, thường được đặt ở góc phòng ngủ, để bớt chỗ trong chiếc tủ bếp đã chật ních.

Bốn phiến đá lớn, cái này thật sự rất lớn, không uổng công Sở Thấm dùng bốn lần rút thăm hàng tuần lấy được.

Những phiến đá được lát trong sân, chỉ vừa đủ để lấp con đường từ nhà chính đến cổng, cuối cùng Sở Thấm cũng không sợ giày bẩn vào những ngày mưa nữa.

Ngoài ra còn có hai cái lu lớn.

Cái lu lớn này rất vừa ý của cô, nó lớn hơn thùng gạo cô đã mua, sau một thời gian nữa mang nó ra để ủ rượu cũng tốt.

Còn có một con d.a.o nhà bếp, một chai rượu, một chai iốt, một ống kháng sinh tại chỗ, và những thứ khác là những thứ tạm thời không dùng đến hoặc ít dùng như là bóng đèn, dụng cụ ngoáy tai.

Hiển nhiên Sở Thấm cảm thấy tất cả mọi thứ mình nhận được đều đến từng đợt, như thể hệ thống trò chơi mắc chứng cưỡng chế vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-129.html.]

Trước đây là hạt giống, bây giờ lại là thuốc chấn thương.

Cũng tốt, tất cả đều có thể sử dụng được.

Trước mắt cô không có quá nhiều áp lực về lương thực, mặc dù biết một năm nữa nạn đói sắp đến, nhưng cô cũng không quá lo lắng, cho nên cô rất thoải mái trong khoảng thời gian này.

Vừa ăn vừa uống, một tí thịt lợn rừng trong nhà cũng sắp giải quyết hết rồi, lúc này cô mới nghĩ đến việc nhiều nhất nửa tháng sau phải g.i.ế.c heo.

Thật ra cô có thể nuôi heo tiếp, bây giờ cô có tiền, thậm chí có thể nuôi thêm hai con heo con.

Trong lúc ăn hạt dẻ nướng, Sở Thấm lên kế hoạch cho hai tháng tiếp theo, trong lòng dần dần ổn định, cô đứng dậy vỗ vỗ tay, mang theo ba lô chuẩn bị lên núi Đại Nham.

Cô nhận thấy rằng dường như không có ai trong thôn đi nhặt hạt thông, cô không biết có phải chưa có ai biết đến nơi đó không.

Gần đây trong thôn rất rảnh rỗi, đến mức từng bàn đánh bài trong thôn đều được bày ra. Dường như các dì trong thôn không chịu nổi nữa, thậm chí thím Sở còn nói muốn gọi cảnh sát để họ đến bắt chú Sở.

Sở Thấm vô cùng buồn bực, rốt cuộc chơi bài thì có gì tốt mà lại có nhiều người say mê trong đó đến như vậy.

Cô đi đường vòng đến lối vào thôn, tránh đám đông và không gặp ai trên đường đi.

Sau đó, cô đi lên núi Đại Nham theo con đường mòn nhỏ, nửa giờ sau đã đến rừng thông.

Mùa đông đang đến, những chiếc lá khô phủ kín núi rừng.

Có lẽ do dạo gần đây không có mưa, thời tiết khô ráo, quả thông bị trên mặt đất đều rất tốt, không bị thối.

Việc nhặt hạt thông thật sự rất rắc rối, phải mở quả thông cứng rắn ra rồi hạt thông bên trong mới nảy ra.

Công việc này tốn nhiều thời gian, mỗi phút mỗi giây trên núi đều nguy hiểm, vì vậy tốt nhất là mang quả thông về nhà, sau đó mới lấy quả thông ở nhà.

Nhưng người bình thường không thể chấp nhận, quả thông quá chiếm chỗ lại tương đối nặng, Sở Thấm không gặp khó khăn gì bởi vì có ba lô không gian.

Sở Thấm chỉ cần đặt quả thông vào chiếc sọt sau lưng, sau khi chứa đầy sọt thì lại lấy quả thông bỏ vào không gian, cứ lặp đi lặp lại như vậy.

Cây thông này hình như là thông Hoa Sơn, Sở Thấm thấy trong sách liên quan đến nông nghiệp có thông tin giới thiệu, hạt thông Hoa Sơn ăn rất ngon.

Loading...