Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 141
Cập nhật lúc: 2024-10-25 23:37:58
Lượt xem: 31
Thím Sở nhíu mày, bà ấy biết Sở Thấm muốn tiếp tục nuôi, không ngờ ở đây vừa có hai con heo ra đi, thì lại có hai con heo con được đón về.
Sở Thấm nghiêm mặt nói: "Tôi chắc chắn sẽ không làm như vậy."
Cô đâu có ngốc.
Khi nãy Khâu Giang không nói nhiều, nhưng khi nhìn thấy heo thì cười rất thoải mái, nói: "Sợ là phải 250 cân trở lên. Lão Từ, ông tới giúp tôi một tay đi, đẩy ngã nó trước rồi trói chặt bốn chân lại."
Từ lão Đồ đáp một tiếng, Hàn Định Quốc và chú Sở cũng đi vào trong chuồng heo hỗ trợ.
Bình thường Sở Thấm dọn dẹp chuồng heo rất sạch sẽ, hai ngày một lần, nếu không dọn dẹp chuồng heo thì sẽ hôi thối khắp nhà khiến cô không chịu nổi.
Chỉ thấy bốn người quật ngã con heo, tiếp theo Khâu Giang lấy một sợi dây thừng lớn ra trói c.h.ặ.t c.h.â.n heo, sau đó mấy người lại khiêng con heo ra ngoài.
"Đưa gậy gỗ cho tôi." Khâu Giang nói.
Sở Thấm nhanh chóng đưa cây gậy gỗ mà anh ta đã đặt bên cạnh qua, thấy anh ta luồn thanh gỗ xuyên qua sợi dây, sau đó cởi chiếc cân trên lưng ra và cân trực tiếp luôn.
Đây là lần đầu tiên Sở Thấm, nhìn thấy một chiếc cân dài như vậy, khó trách nó có thể cân được cả một con heo.
Khâu Giang nghiêm túc nói: "Hai trăm... Hai trăm sáu mươi tám. Không tệ không tệ, tôi sẽ tính cho cô loại hai, con heo này của nhà cô là con nặng nhất thôn đấy.”
Sở Thấm nhếch miệng cười: "Con heo này không chịu thua kém!"
Khâu Giang nghe cô nói vậy thì cười ra tiếng: "Heo do cô nuôi không chịu thua kém thì cô nuôi nhiều thêm mấy con, nhà máy thịt chúng tôi đang thiếu nhiều lắm đây."
Không đợi Sở Thấm nói chuyện, thím Sở đã vội vội vàng vàng mở miệng, nói: "Nuôi heo ở nông thôn cũng không dễ như vậy đâu, đặc biệt là mùa đông này, thức ăn chính là một vấn đề lớn."
Sở Thấm vốn định nói thích nuôi nhiều thì nuôi thôi, nhưng khi nghe thím Sở nói thì lập tức kịp phản ứng lại. Đúng vậy, thức ăn là một vấn đề lớn.
Sau khi cân heo xong thì phải lôi heo đi, đồng thời Sở Thấm cũng nhận được 130 đồng và mười phiếu thịt.
Trước mắt, heo được chia thành sáu loại, trong đó loại thứ sáu là kém nhất, loại một tốt nhất. Mà giá tiền của loại một là 0.54, loại hai thì chính xác là 0.5.
Trước khi cân heo thì phải trừ bớt mười cân hơi, Khâu Giang thấy cô nuôi rất tốt nên quyết định chỉ trừ tám cân, tính 260 cân, cho nên Sở Thấm mới có thể nhận được 130 đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-141.html.]
Hô hấp của Sở Thấm gấp gáp thêm mấy phần.
Đợi đã, nuôi heo lãi thế sao? Dường như Sở Thấm đột nhiên nhìn thấy con đường làm giàu lấp lánh.
Sau khi những người khác rời đi, Sở Thấm vẫn còn choáng váng, thím Sở gõ đầu cô một cái, thấp giọng nói: "Cháu phải cất kỹ số tiền này, đừng ngốc nghếch bị người khác lừa mất.”
DTV
Sở Thấm liều mạng lắc đầu, đỏ ngầu cả mắt: "Không có khả năng, không ai có thể lừa được tiền của cháu!”
Quả đúng là như vậy, Sở Thấm là kiểu người yêu tiền như mạng.
Sở Thấm sờ vào số tiền trong túi, vẫn hơi sửng sốt hỏi thím Sở: "Thím cũng bán được hơn một trăm sao?"
Thím Sở sẵng giọng: "Thím mới được một trăm."
Bà ấy thấy hình như Sở Thấm lại có chút ngo ngoe muốn làm nữa, vội vàng nói: "Cháu đừng tưởng rằng nuôi heo dễ kiếm tiền, rất nhiều người mất hơn nửa năm công sức mới kiếm được tám chín mươi đồng thôi. Là do heo nhà cháu tốt, được loại hai.
Hơn nữa cháu còn phải trừ đi tiền vốn, tiền thức ăn, cuối cùng có thể kiếm được 50 đồng là đã phải cảm ơn trời đất. Nếu nuôi không tốt còn đổ xuống sông xuống biển, cháu quên rồi sao, trong thôn có hai hộ còn nuôi c.h.ế.t heo."
Nói rồi, thím Sở lắc đầu, thật ra nuôi heo không phải là một công việc tốt.
Vậy mà lúc này Sở Thấm như còn đang sững sờ, đây là lần đầu tiên cô nhận được số tiền lớn như vậy, nên đương nhiên sẽ không nghe vào.
Lúc này, cô hận không thể ôm bốn năm con heo con về, lại xây thêm chuồng heo, sau này chăn heo là có thể tự nuôi sống chính mình!
Thím Sở biến sắc, nắm lỗ tai của cô: "Cháu có nghe lời thím nói không đấy?"
"Á! Thím, cháu nghe mà, tuyệt đối không nuôi nhiều!" Sở Thấm vội vàng đồng ý.
Thím Sở buông cô ra: "Thế còn tạm được."
Sở Thấm nhìn thím Sở rời đi, cô cắn môi rồi đứng nguyên tại chỗ trầm ngâm suy nghĩ... Lúc này đang là mùa đông, đồ ăn dự trữ của cô chỉ có bấy nhiêu, cũng không có nơi nào để bổ sung, cho nên chỉ có thể nuôi được hai con.
Chờ đến sang năm cô dự trữ nhiều đồ ăn hơn một chút, nuôi ba bốn con sẽ không phải là vấn đề lớn đúng không? Ừm, không hề.
Sở Thấm vui sướng quyết định chuyện này.
Tuy nhiên, điều đáng buồn là cô không biết rằng chính sách có thể thay đổi bất cứ lúc nào, nên chỉ sợ Sở Thấm chỉ có thể nuôi một lứa heo cuối cùng.