Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 144
Cập nhật lúc: 2024-10-25 23:38:03
Lượt xem: 28
Sở Thấm cảm thấy mình đến đây để giao dịch.
Cô đưa thịt muối cho cậu út, thế là thu hoạch được mộc nhĩ và hai con cá. Đưa thịt muối cho dì, thế là thu hoạch được hai cân thịt dê, hai cân kê vàng, và một mảnh vải không đúng màu.
Không nói đến thịt dê thịt cá, Sở Thấm quá yêu kê vàng, cái này dùng để nấu cháo rất không tệ.
Sở Thấm mang đầy đồ đi và trở về nhà với đầy đồ.
Đợi đến chạng vạng tối, khi mặt trời chiều ngả về tây, hoàng hôn phủ xuống thì cô mới đến nhà.
Việc đầu tiên cô làm sau khi về đến nhà là nhóm lửa đun nước để xua đi khí lạnh khắp người, cô uống hai bát nước nóng vào bụng mới có thể hồi người lại.
Gà đã tự động về chuồng, trong nhà cô nuôi rất nhiều gà và tất nhiên là có rất nhiều phân gà. Nếu không phải Sở Thấm dọn dẹp hàng ngày thì phân gà đã chất đầy hàng rào rồi!
Sở Thấm thở hổn hển dọn dẹp phần phân gà hôm nay, sau khi sửa sang xong thì đổ vào trong vườn rau.
Nói thế nào thì sử dụng chất thải này, ít nhiều gì cũng coi như là một loại phân bón.
Đến tối Sở Thấm gói sủi cảo để ăn.
Cô dùng thịt heo và hành dại, thêm chút cà rốt và nấm hương.
Nhắc tới nấm hương thì thứ này rất có lai lịch. Chuyện là cô đã phát hiện trên một cây khô trong núi có nấm, nên đã dứt khoát dời cái cây khô đó trở về đặt ở bên trong nhà kho rồi chăm sóc cẩn thận, ai mà ngờ, chỗ nấm này cứ lên hết đợt này tới đợt khác.
Cho tới bây giờ, Sở Thấm đã tích lũy được nửa chậu nấm, lần này làm sủi cảo cô đã cắt hết để chuẩn bị làm một chậu nhân lớn.
Sau khi bao đến cái cuối cùng, tay của cô mỏi nhừ, tổng cộng có 305 cái sủi cảo, cô quyết định để chúng đông lạnh bên ngoài một đêm, đông lạnh thành từng cục đá rồi cho vào tủ lạnh tự chế.
Buổi tối đương nhiên ăn sủi cảo, ăn kèm với canh sủi cảo, nước dùng nguyên bản khiến cả người thoải mái vạn phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-144.html.]
Sau khi cơm nước xong xuôi, Sở Thấm không lập tức đi nghỉ ngơi, việc phải làm cứ một cái tiếp một cái, cô mới làm xong thịt muối, bây giờ phải chuẩn bị cất rượu và làm bánh gạo.
Sắc trời đã tối, bầu trời không có sao, thậm chí cả mặt trăng cũng mất bóng dáng, bên ngoài nhà là một thế giới tối tăm, ngay cả Sở Thấm cũng không thể nhìn xa.
Trong phòng thắp một chiếc đèn dầu hoả, Sở Thấm thu dọn quần áo, một tay cầm đèn dầu hoả, một tay xách túi đi vào phòng bếp.
Cô đổ hết gạo nếp trong túi vào trong thùng, ngay sau đó đổ nước đến xâm xấp gạo nếp rồi ngâm qua đêm.
Sở Thấm đậy nắp thùng lại, thở ra khói trắng rồi run rẩy trở lại phòng ngủ.
Con chó Tiểu Bạch không có lương tâm đã tựa vào bên cạnh lò ngủ ngã chổng vó, rõ ràng là bên trong không có lửa than, nhưng dường như vẫn mang dư âm ấm áp.
Đêm nay lạnh như vậy, sợ là ngày mai tuyết sẽ rơi đầy trời. Gió rét thổi tới mang theo cái lạnh thấu xương, Sở Thấm chỉ có thể dùng giấy báo bịt kín khe hở trong nhà.
Đúng như thím Sở nói, ở chỗ Sở Thấm, đúng là báo chí chỉ có tác dụng dán tường, bịt tường.
"Phù!” Cô thổi tắt đèn dầu hoả rồi lên giường đi ngủ.
Sở Thấm ôm lò sửa tay an tâm chìm vào giấc ngủ, trong đêm tối, gạo nếp dần dần hút no nước, trở nên càng thêm trắng bóng căng tròn.
Ở trong giấc mơ, dường như cô đã được uống rượu gạo, cả người say khướt lâng lâng.
Lại dường như được ăn bánh gạo nóng hầm hập, ăn kèm với củ cải khô, hoặc là dưa chua xào măng mùa đông, vô cùng thỏa mãn.
Lúc thì cô ở trong túp lều tàn tạ trong rừng ở kiếp trước, lúc thì ở trong mái nhà coi như ấm áp đời này.
Lò sưởi tay không ngừng truyền hơi ấm, đông chí qua đi, bởi vì cái gọi là đông chí dương sinh xuân lại tới[1], lại là một đêm mộng đẹp.
[1] Đông chí dương sinh xuân lại tới: Khi đông chí đến, dương khí bắt đầu lay động báo hiệu mùa xuân sắp đến.
DTV
Đông chí dương sinh xuân lại tới: Khi đông chí đến, dương khí bắt đầu lay động báo hiệu mùa xuân sắp đến.