Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 155
Cập nhật lúc: 2024-10-25 23:38:21
Lượt xem: 20
Khỏi phải nói, Sở Thấm cũng không tin vào mấy chuyện tâm linh quỷ thần, nhưng tốt xấu gì cô cũng xuyên không tới đây nên khi đối mặt với bài vị của cha nguyên chủ, cô vẫn hơi chột dạ.
Cảm giác chột dạ sợ hãi.
Đặc biệt là bây giờ ngoài nhà yên tĩnh tối tăm, chỉ có tiếng gió rả rích vang bên tai không ngớt.
Nhưng Sở Thấm cũng hết cách, dù gì cô cũng đang chiếm giữ cơ thể con gái người ta, chắc chắn phải tế bái dâng hương tử tế cho người ta.
Cuối cùng Sở Thấm vẫn quyết định đặt tấm bia tưởng niệm lên bàn làm việc trong nhà chính, thắp ba nén ngang, làn khói bay lượn lờ rồi hoà quyện vào nhau, sau đó dần tan biến trong không khí.
Bên cạnh bàn thờ có đặt trái kiwi, hạt thông và một miếng thịt heo, cộng thêm ba ly rượu gạo tự nấu.
Sở Thấm cúi người vái vài cái trước bài vị để bản thân nhẹ lòng hơn.
Làm xong những việc này, cô chuẩn bị ăn cơm tất niên.
Hôm nay Sở Thấm không hấp cơm, cô lấy mười hai cái sủi cảo trước đó đặt vào nồi nấu, đây là món chính.
Trăng lên cao, không có mây đen che khuất nên ánh trăng đêm nay sáng vô cùng.
Thịt kho tàu om tương dầu đậm đà là món ăn mà Sở Thấm hay ăn nhất, cô ăn mãi không thấy chán, vào những dịp đặc biệt thì trên bàn luôn phải có một đĩa.
Sở Thấm thả một ít câu kỷ cô hái trên núi lúc hè vào nồi thịt dê củ cải.
Lúc ấy Sở Thấm vô tình phát hiện ra một cây câu kỷ to, câu kỷ trên cành cây cũng không nhiều lắm, cô chỉ tiện tay hái mấy quả về rồi đem phơi khô. Sau đó cô cất vào tủ và quên béng mất, tới hôm qua sắp xếp lại tủ bát mới tìm thấy.
Không chỉ vậy, Sở Thấm còn thả thêm đương quy, ăn nước canh đậm đà, thịt mềm hơn.
Món Sở Thấm thích nhất chính là cá hầm cải chua, đây là lần đầu tiên cô nấu cá theo kiểu này, cô đã lọc vảy cá vào buổi trưa. Bản thân Sở Thấm cũng không biết tài nghệ nấu nướng của mình đến đâu, nhưng kỹ năng dùng cao của cô chắc chắn thuộc hàng top.
Sau khi thái lát cá trắm cỏ, cô ướp gia vị, trộn với bột khoai lang, đồng thời cắt thêm ít dưa chua. Sở Thấm xào dưa chua cho tới khi thơm rồi bỏ vào nước sôi, điều chỉnh hương vị, thả lát cá vào, chưa tới nửa phút sau là lát cá chín.
Đến lúc vớt ra, Sở Thấm cắt thêm ít tỏi và băm ớt rồi rải lên trên lát cá, quét ít dầu nóng lên. Mùi thơm của tỏi kích thích khứu giác trong tích tắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-155.html.]
Giờ phút này đây, ăn lát cá trơn mềm cộng thêm bát canh có vị chua cay, Sở Thấm càng ăn càng nghiện, thậm chí còn toát mồ hôi.
Khẩu phần ăn trên bàn không nhiều, Sở Thấm chỉ ăn gần hết một nửa, ngay cả hai loại rau xanh cũng vậy. Cuối cùng là một bát sủi cảo đầy ắp, việc Sở Thấm ăn tới mức cái bụng no căng là điều không cần nghi ngờ nữa rồi.
DTV
Sở Thấm thoải mái dựa vào vào ghế, cô uống ngụm rượu gạo, nhìn ánh trăng trên bầu trời đêm giao thừa, rạng sáng, năm một nghìn chín trăm năm bảy kết thúc.
Bánh xe thời gian sẽ không bao giờ dừng lại, những chuyện lớn lao xảy ra vào cuối năm một nghìn chín trăm năm mươi tám đến gần.
—
Ngày đầu năm mới, cánh cửa luôn phải mở cả ngày.
Sáu giờ sáng, Tiểu Bạch vẫn đang say giấc, Sở Thấm đã mơ màng mở mắt. Sau khi mở cửa, cơn gió lạnh ùa thẳng vào, lao tới một cách thô bạo, cô khẽ rùng mình một cái, tỉnh táo hoàn toàn.
“Má ơi, hôm nay lạnh quá.”
Sở Thấm chỉ định ra mở cửa xong thôi nên không mặc áo khoác, cô vội vàng mở cửa, sau đó treo pháo lên rồi nhanh chóng chạy về giường.
Chỉ mới bước có vài bước thôi mà Sở Thấm gần như đông cứng thành chó luôn rồi.
Lúc quay về giường Sở Thấm vẫn run rẩy cảm thán: “Thời tiết thay đổi thất thường quá.”
Rõ ràng tối qua bầu trời đêm vẫn quang, vậy mà tới hôm nay nhiệt độ lại giảm xuống rất nhiều.
Năm mới mặc đồ mới.
Nhưng mà với đại đa số người, không phải năm nào họ cũng có quần áo mới để mặc, ở nông thôn, quần áo mới là một thứ gì đó rất xa xỉ.
Ví dụ như cô em họ Sở Hồng, cô gái này quá đáng thương, từ lúc sinh ra tới giờ chưa từng được mặc quần áo mới.
Tất nhiên, rất nhiều đứa trẻ trong thôn có anh chị em sẽ không được mặc quần áo mới cho tới khi kết hôn.
Cho tới tận bây giờ, đồ Sở Hồng mặc toàn là quần áo cũ của nguyên chủ, ngay cả Sở Kiến cũng mặc đồ nguyên chủ từng mặc. Thỉnh thoảng thím Sở lại nhét mấy bộ quần áo cũ nát của mình cho họ, tới giờ hai anh em chưa từng thử cảm giác mặc quần áo mới.
Về phần Sở Thấm, không có gì bất ngờ khi năm nay cô cũng chẳng có quần áo mới, vẫn mặc chiếc áo bông dài cũ.