Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 203

Cập nhật lúc: 2024-10-26 10:34:52
Lượt xem: 34

Sở Thấm thấy khuyên không được nên không nói gì nữa, thầm nghĩ đến lúc đó sau khi thuyết phục bí thư chi bộ thôn, cô sẽ nhờ người chuyển lời cho dì cả. Coi như tiền trảm hậu tấu, tránh để bà ấy đi một chuyến không công.

Tảo mộ xong thì không ai dẫn Kim Kim và Kim Ngọc đi gặp người nhà họ Kim. Khi đi ngang qua nhà bọn họ cũng chẳng thèm liếc nhìn, mà trợn mắt rời đi ngay.

Đôi khi dì Dương suy nghĩ quá cao siêu, không những ngày trước đề nghị muốn dời phần mộ của mẹ nguyên chủ, mà trên đường rời khỏi xã Hoa Khê trong đầu bỗng lóe lên một suy nghĩ.

Bà ấy hỏi Sở Thấm: “Dì nghĩ nhà họ Kim cũng không đối xử tốt với Kim Kim và Kim Ngọc, còn tỏ thái độ mắt không thấy tâm không phiền. Sở Thấm, cháu nói thử xem, chúng ta đổi lại họ của hai đứa nó được không?”

Sở Thấm ngạc nhiên, nhưng cô phản ứng lại ngay, vội nói: “Cháu cảm thấy có thể đổi, cũng cần phải đổi. Dựa vào đâu mà mang họ Kim cơ chứ? Người là do mẹ sinh ra, bây giờ lại do dì nuôi dưỡng, nên đổi thẳng thành họ Dương đi.”

Cô nhìn dì Dương bằng đôi mắt sáng rực, cực kỳ ủng hộ suy nghĩ này.

Dì Dương thở phào nhẹ nhõm, nhìn ra xa, dường như đang xuyên qua thứ gì đó nhìn thấy em gái đã mất sớm của mình, ủ rũ nói: “Hai cái tên Kim Kim và Kim Ngọc là do mẹ cháu đặt. Nếu đổi tên thì đổi thành Dương Kim Kim và Dương Kim Ngọc đi. Dì nghĩ rằng chắc chắn mẹ cháu sẽ đồng ý.”

Sở Thấm khen hay với ý kiến này. Còn hai đứa bé ngồi đằng sau thì hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của việc đổi họ.

Dì Dương như lại tìm thấy mục tiêu mới. Đầu tiên là dời mộ, mắt thấy chuyện dời mộ đã ổn thỏa, bà ấy lại muốn đổi họ, cả người lại trở nên đầy sức sống.

Suy cho cùng dì Dương đã nhìn thấu nhà họ Kim, luôn muốn Kim Kim và Kim Ngọc rũ sạch quan hệ với nhà họ Kim.

Vì Sở Thấm đang chở Kim Kim nên tảo mộ xong phải về xã Lạc Thủy trước.

Đợi về đến xã Lạc Thủy rồi, khi mọi người chuẩn bị ăn cơm, dì Dương lại nhét cho cô khá nhiều đồ. Ngoại trừ một giỏ dâu dại đỏ mọng ra thì còn có một con cá trắm nặng hai cân.

Dì Dương nói: “Đây là con cá mà em họ cháu đã câu được ở Đông Hồ, cháu hãy mang về nhà mà ăn.”

Sở Thấm rung động: “Đông Hồ? Câu ở chỗ nào của Đông Hồ thế? Mấy người ở xã khác như chúng ta cũng câu được ư?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-203.html.]

Dì Dương nhìn xung quanh, đè thấp giọng nói, giọng điệu pha chút ý cười: “Em họ cháu là đi vào ban đêm. Cũng vừa hay hôm đó nó biết được người trông hồ uống rượu say, nên nhân lúc người ta không chú ý đã câu cá, được hẳn năm con. Hiện trong vạc vẫn còn hai con.”

Sở Thấm hít sâu một hơi, sao không cho cô gặp phải chuyện tốt như này?

DTV

“Haiz! Nhưng chuyện này không thể làm nhiều, nếu bị bắt được là chuyện của hai xã đấy.” Dì Dương hơi nuối tiếc: “Tiếc là không bắt được cá đồng trong hồ tự nhiên ở Đông Hồ đó. Quả nhiên cá không tỉ mỉ cho ăn thì cực kỳ nhạy bén.”

Sở Thấm rung động, có bắt được hay không thì thử mới biết. Cô sẽ làm rất nhiều mồi câu, nói không chừng có thể bắt được trong hồ tự nhiên đó. Thế là lần này khi đạp xe về nhà, Sở Thấm đã cố ý rẽ sang Đông Hồ để đi.

Trong Đông Hồ có rất nhiều hồ, vị trí địa lý tốt nắm giữ nguồn nước chất lượng và diện tích mặt hồ lớn. Mấy hồ này thuộc về xã, nên xã đã thống nhất sắp xếp nuôi trồng.

Nhưng ngoài những hồ này ra còn có một số hồ tự nhiên không ai hỏi han đến. Hầu hết người dân trong xã muốn ăn cá đều sẽ đi đến hồ này, bởi vì cá trong hồ này mới có thể câu. Ngoài ra, ai dám câu cá trong hồ khác đều bị quy chụp là phá hoại của công.

Sở Thấm không quá quen thuộc đường đi ở Đông Hồ, nên đi vòng quanh mấy vòng mới tìm thấy một hồ tự nhiên. Có thể nói hồ này có diện tích khá lớn, chỉ là không biết bên trong có cá hay không.

Cô đứng cạnh cỏ lau sậy, vẻ mặt nghiền ngẫm. Cô nghĩ mình nên làm mấy cái lồng bắt cá để ở chỗ này để thử xem sao. Lồng bắt cá kín đáo, cộng thêm nơi này hẻo lánh. Sở Thấm hoàn toàn có thể cách dăm ba hôm lại đến đây xem.

Buổi chiều, Sở Thấm về đến nhà.

Cô đặt cá ở trong phòng bếp trước. Hôm nay cô định làm món cá dưa chua để ăn. Kể từ đêm giao thừa ăn cá dưa chua một lần, cô đã nhớ mãi mùi vị chua chua sảng khoái đó, giờ nghĩ lại đã phát thèm.

Sau đó cô đi nhổ cỏ ở ruộng khoai lang và tưới nước cho vườn rau.

Ruộng khoai lang sinh trưởng rất tốt. Trong vườn rau, Sở Thấm đã chăm sóc đặc biệt cho cà tím và đậu đũa mà cô đã trồng vào quãng thời gian trước.

Cô thích cà tím xào đậu đũa, lần này đã để dành một gò đất để trồng nó. Đợi đến khi làm xong mấy việc này, cô đã nghe thấy động tĩnh ở phía xa xa.

Không ngờ là xe hàng. Trên sân đập lúa trong thôn xuất hiện một chiếc xe hàng. Rất nhiều người dân đang vây quanh xe hàng, Sở Thấm dùng ống nhòm nên nhìn thấy rất rõ.

Loading...