Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 24
Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:34:03
Lượt xem: 30
Nóc nhà bị dột, đương nhiên phải tu sửa.
Căn nhà này vốn đã được xây từ rất lâu rồi, là khi ông nội nguyên chủ còn sống xây, Sở Thấm không biết ngày cụ thể, nhưng cho tới nay cũng đã được khoảng ba mươi năm.
Khi cha nguyên chủ còn sống cũng sửa nhà hai năm một lần, lúc Sở Thấm dọn vào, cô cũng đã sửa lại mái nhà.
Nhưng có chỗ gỗ bị mọt cắn, có chỗ thì ngói nát, cô vốn định trùng tu lại trước khi tuyết rơi, ai ngờ tuyết không rơi, mưa to ngược lại lại tới trước!
"Trong nhà không có gỗ, vậy phải mua ngói." Sở Thấm u sầu, cô bắt đầu tính toán: "Trước đó có mảnh gỗ chưa chặt, phơi nắng có thể dùng được. Thế nhưng mua ngói thì một mao tám mảnh, tám mao được sáu mươi tư mảnh... Mình không còn tiền nữa, chỉ có thể mua sáu mươi tư mảnh, cũng không biết có đủ dùng hay không."
Không thể mua được ngói trong thôn, phải sang thôn Tĩnh Thủy bên cạnh mua. Bởi vì trong những thôn gần đây chỉ có thôn Tĩnh Thủy nung mái ngói và gạch, những người xã khác muốn mua ngói cũng phải đến thôn Tĩnh Thủy mua.
"Lại đề cập đến vấn đề vận chuyển ngói về, mình còn phải chuẩn bị xe đẩy nhỏ!" Sở Thấm "Ôi" một tiếng, cô ngã xuống giường, cô phiền muộn túm chặt tóc.
Nhưng đó đều không phải vấn đề quan trọng nhất trước mắt... Sở Thấm không thể không ngồi dậy, cô không thể giả chết, nhìn hạt mưa vẫn còn tí ta tí tách trong bóng đêm, cô thở dài, đứng dậy đi lấy chậu.
Bởi vì có ba chỗ bị dột, mà trong nhà chỉ có hai cái chậu, vậy nên Sở Thấm phải dầm mưa ra sân lấy thùng gỗ.
Mưa vẫn chưa tạnh.
Sở Thấm gần như thức cả đêm, thỉnh thoảng cô lại phải dậy đi đổ nước.
Cứ như vậy đến sáng ngày hôm sau, căn nhà của cô không khác gì cái hồ nước lắm.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-24.html.]
"Ôi da! Sao nhà cháu bị dột thế này mà không bảo chú thím một tiếng, nếu không phải thím lo lắng nhà cháu sau núi bị sạt lở, thì thím cũng không biết được!" Thím Sở che ô vội vã chạy vào.
Sở Thấm bị dọa nhảy dựng, lúc này cô đang ngĩ cách buộc rơm rạ để lên nóc nhà trước, bởi vì cứ để nước mưa nhỏ xuống nhà như vậy cũng thành vấn đề.
"Thím, sạt lở cái gì?" Sở Thấm dựa thang vào tường, cô vỗ vỗ bụi trên tăng, đưa khăn mặt cho thím Sở.
"Còn có thể là gì được, trong thôn chúng ta đã có mấy chỗ bị sạt lở, nhà họ Trương bên cạnh nhà thím, nhà Trương lão Nhị còn sụp đổ cả, tối hôm qua thím sợ tới mức không dám nhắm mắt."
Thím Sở nhận lấy khăn mặt, bà ấy lau tóc và nước trên người, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn mấy chậu đầy nước nói: "Nhìn tình hình này thì hai ngày nay mưa không tạnh được, cháu cũng không xử lý được, hay là dọn về trước?"
Sở Thấm không quá nguyện ý.
Một là rất vất vả mới dọn ra được, hai là cô dọn đến nhà chú thím thì không thể đổ nước trong chậu được, chờ đến khi thời tiết ổn lại, sàn nhà cô cũng bị hỏng.
Cô suy nghĩ rồi nói: "Lát nữa cháu hỏi người trong thôn xem nhà ai có dư mái ngói không, cháu mua tạm trước."
Tối qua cô đã nghĩ đến cách này.
Nếu tạnh mưa, cô sẽ đến thôn Tĩnh Thủy mua, nếu không tạnh thì mua của người trong thôn có lưu trữ.
Chỉ là mua trong thôn rất có thể sẽ bị sứt mẻ, dù sao cất giữ ở nhà chắc chắn sẽ kém hơn ngói vừa mới nung.
"Như vậy cũng được." Thím Sở nói: "Bình thường xây nhà cũng thường để dư lại mái ngói, thế nhưng nhà thím xây lâu lắm rồi, có dư mấy năm nay cũng dùng hết rồi, đợi thím đi hỏi những nhà khác."
Nói xong, bà ấy bắt đầu suy nghĩ xem nhà ai mới xây nhà, nhà ai còn thừa mái ngói.