Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 338
Cập nhật lúc: 2024-10-27 10:47:16
Lượt xem: 22
Dì Dương nhíu mày. Một mặt bà ấy cảm thấy đi vào thành phố có thể ăn lương thực thương phẩm trong thành phố. Một mặt lại cảm thấy trong thành phố quá xa xôi, thế là trong lòng liên tục d.a.o động.
Để xem sao đã.
Cậu út Dương gật đầu: “Chắc chắn em sẽ không nói nửa lời.”
Hai chị em trò chuyện nửa buổi sáng, rồi cậu út Dương xách gà rừng đi tìm bạn.
Ông ấy xách một con gà rừng vẫn còn lông đổi lấy ba cân hai lương thực. Một con đã lời được bảy lạng. Cậu út Dương vẫn rất hài lòng.
Ông ấy rời khỏi xã Lạc Thủy, nhưng không quay về Tịnh Thủy mà rẽ đến thôn Cao Thụ trước.
Ông ấy men theo con đường nhỏ ở cửa thôn đạp xe đến nhà Sở Thấm, tiếp tục đưa lương thực cho cô.
Sở Thấm cười híp cả mắt, tự dưng có được hơn một cân lương thực.
——
Rất nhanh đã đến ngày trước đêm giao thừa. Hôm nay cậu út Dương đã mang lúa mì được đổi từ nửa con dê kia đến cho cô.
“Cháu đã đưa 28 cân thịt, còn là thịt nguyên chất, nên cậu đã đổi giúp cháu theo mức giá một cân thịt ba cân sáu lúa mì. Đây là 100 cân, cậu đã làm chủ giúp cháu làm tròn số lẻ. Dù gì ở đây lúa mì cũng không có nhiều như lúa.”
Lúa mì là hạt chưa được xay, giống như hạt lúa, chắc chắn sau khi gia công sẽ bị hao mòn.
Sở Thấm gật đầu, không trách cậu út Dương. Cô múc bốn hũ lúa mì được làm bằng tre đưa cho cậu út Dương, coi như quà cảm ơn.
Cậu út Dương không từ chối, mà tiện thể đưa khô mực và rong biển mà dì Dương nhờ ông ấy mang đến cho Sở Thấm, rồi để lại tiếp một cân thịt bò mới đạp xe rời đi.
DTV
Sở Thấm sáng mắt, ngơ ngác nhìn khô mực và thịt bò.
Cô chưa từng ăn khô mực ở cả kiếp trước và kiếp này. Còn thịt bò thì cô từng ăn rồi. Kiếp trước trong tình trạng khan hiếm đồ gia vị, cô đã hầm thẳng lên ăn cũng rất ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-338.html.]
Có điều cô nghĩ tới ngày mai là giao thừa phải nhúng lẩu, nên định để thịt bò lại, đến lúc đó sẽ nhúng thịt bò ăn.
Sở Thấm cất thịt bò đã lạnh đến mức hơi tê cứng tay, lẩm bẩm: “Cũng không biết cậu út lấy từ đâu.”
Thời điểm này thịt bò rất hiếm. Bò có thể cày ruộng, nên không được g.i.ế.c với số lượng lớn. Chắc hẳn đây là thịt bò c.h.ế.t của đại đội nào đó, nên cậu út Dương mới mua được thịt bò.
Sở Thấm xách lúa mì đi xuống hầm. Rõ ràng nhiệt độ trong hầm cao hơn so với trên mặt đất. Cô mở cửa, giẫm lên cái thang trèo xuống hầm.
Kho thóc ở bên trong đã được chất đầy. Sở Thấm bỏ bao tải lúa mì vào trong thùng gỗ to, bên trên thùng gỗ có nắp. Cô lại dời hai tảng đá lớn đè lên trên thùng gỗ, để phòng ngừa có chuột và sâu bọ.
Làm xong những thứ này, Sở Thấm phủi tay, chống nạnh đắc ý nhìn mọi thứ trong hầm. Hầm gần như đã đầy ắp. Đây không phải là lời nói đùa, mà là nói thật.
Hai kho thóc đặt ở bên trái, chiếm một phần tư diện tích trong hầm. Hai thùng gỗ to đặt ở sát bên. Trong đó một thùng là lúa mì vừa mới bỏ vào, thùng còn lại là đậu nành. Bên phải là củi chất đến nóc hầm. Thỉnh thoảng Sở Thấm sẽ đến kiểm tra thử xem có mọt gỗ hay không.
Cô cảm thấy củi để trong hầm vẫn chưa ổn. Sau này đồ đạc ngày càng nhiều, mà củi lại quá chiếm diện tích. Cô cần phải chuyển củi để nhà kho. May mà cô đã bổ củi thành từng khúc nên lúc vận chuyển cũng dễ dàng.
Sở Thấm cảm thấy mình vô cùng thông minh, đúng là đi một bước nhìn ba bước.
Dưới chân tường ở chính giữa là những chiếc hũ to nhỏ khác nhau. Chính Sở Thấm cũng không biết rốt cuộc mình đã đựng thứ gì ở bên trong.
Hiện trong nhà đang có đủ bốn loại lương thực chính là khoai lang, lúa, lúa mì và ngô. Sở Thấm bò ra khỏi hầm đứng thẳng người, cảm nhận hoa tuyết đang rơi lất phất trên người, cảm thán: Tốt thật đó, cuối cùng cũng được yên lòng.
Sở Thấm rất vui vẻ, không còn sợ mình sẽ bị c.h.ế.t đói nữa.
Sẩm tối trước đêm giao thừa, Sở Thấm vẫn đang chuẩn bị đồ để ăn Tết. Nếu chỉ làm đậu hũ nhồi thịt thì không đủ. Thế là cô đã xay thêm gạo, chuẩn bị làm bánh cuốn để ăn.
Cô lại đi đào một ít măng mùa đông, kèm theo tỏi dại và thịt làm nhân bánh cuốn là ăn ngon nhất.
Ngoài ra Sở Thấm còn làm bánh gạo, có bánh gạo bình thường và bánh gạo đường đỏ, đều được đông cứng lại. Lúc nào muốn ăn thì cắt ra, bánh gạo bình thường xào nướng luộc gì cũng ăn được hết. Còn bánh gạo đường đỏ thì có thể mang đi hấp hoặc chiên.
Sau đó cô lại chiên cà rốt viên, bí đỏ viên và thịt viên. Ba loại viên đều được chiên vàng óng đặt trong tủ bát, chỉ cần bước vào phòng bếp là có thể ngửi thấy mùi thơm quyến rũ này.