Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 349
Cập nhật lúc: 2024-10-27 10:47:34
Lượt xem: 21
Sở Thấm xòe tay: "Đúng vậy, muốn xây được nhà máy cơ khí thì phải cần gạch, mà gạch từ đâu đến, có thể vận chuyển từ trong thành phố đến sao. Tôi cảm thấy, không chỉ huyện chúng ta và huyện Tùng Minh, có lẽ những huyện gần đây cũng phải hợp tác với nhau để xây một nhà máy cơ khí của mấy trấn."
Quả thật có nhà máy cơ khí sẽ mang đến khá nhiều lợi ích cho người dân, nhưng trước đó mọi người cần phải trả giá.
Đội trưởng Hàn và bí thư chi bộ thôn khiếp sợ, khiếp sợ xong thì hoảng hốt.
Sở Thấm bất đắc dĩ nói: "Vậy nên đội trưởng vẫn nên hỏi rõ ràng trước, tôi cũng không biết khi nào nhà máy cơ khí khởi công. Nếu khởi công muộn, lò gạch chắc sẽ có thời gian nung gạch giúp chúng ta."
Đội trưởng Hàn giật mình.
Sở Thấm không biết, sao ông ấy có thể không biết được.
Nhà máy cơ khí dự kiến khởi công sau hai ngày nữa, ông ấy nghe nói có mấy chiếc xe đã đến cải tạo nông trường, nhân viên cải tạo nông trường cũng tiết lộ rằng có vài người ở nông trường sẽ tham gia vào quá trình xây dựng nhà máy cơ khí.
"Hỏng rồi!"
Đội trưởng Hàn vỗ chân, ông ấy ảo não nói: "Vẫn là Sở Thấm suy nghĩ cẩn thận, việc này rất có thể."
Ông ấy đứng lên, muốn chạy đến công xã hỏi một chút.
Sở Thấm mừng thầm, nếu sự thật giống như cô đoán, vậy có phải trong thôn sẽ có lò gạch riêng không?
Đội trưởng Hàn nóng vội, bí thư chi bộ thôn cũng nóng vậy, Sở Thấm đương nhiên sẽ không ở lại đợi, cô tự do tự tại đi về nhà.
Vài ngày sau.
Sở Thấm nhàn rỗi nhiều ngày đến chán chết, hôm nay là tết nguyên tiêu, cô nhàm chán nên vào bếp làm hai bát bánh trôi ngọt mặn.
Một bát nhân vừng đen.
Sở Thấm xay hết số vừng đen còn lại trong nhà, cô nhận ra mình khá thích ăn vừng đen, quyết định có cơ hội cho dù là mua hay đổi, cô cũng phải dự trữ mấy cân.
Có nhiều tiền, thì không cần bạc đãi bản thân.
Một bát nhân rau tề thái với thịt băm.
Đương nhiên lúc này không có rau tề thái tươi, Sở Thấm dùng tề thái cô phơi năm ngoái.
Tề thái ngâm mềm rồi băm nhỏ, bên trên là thịt heo, sau khi nêm gia vị thì cho vào vỏ bánh gạo nếp để gói.
Sở Thấm vừa ăn ngọt vừa ăn mặn, cô cảm thấy hai mùi vị đều không tệ.
Cô để lại cho thím Sở và cậu út Dương một ít.
Thím Sở cảm thấy Sở Thấm rất to gan, trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người trong thôn đều lo lắng, thế nhưng cô lại vui tươi hớn hở ăn uống ở nhà.
Bà ấy đưa hai bình đậu mốc cho Sở Thấm: "Cái này là mẹ thím làm, hơi có mùi, cháu ăn thử xem."
Sở Thấm nghe vậy thì ngạc nhiên: "Quả thật có mùi, nhưng cháu thích cái này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-349.html.]
Khỏi phải nói, ăn xong lại không nhịn được ăn miếng thứ hai, ấy vậy mà khá nghiện.
Thím Sở cười cười: "Cháu thích thì ăn nhiều một chút, bên trong có đầy đủ ớt, bình thường ăn với cơm cũng được."
Sở Thấm vội vàng ôm đậu mốc về nhà, hôm đó cô cũng lấy ra một chút để ăn.
Còn cậu út Dương thì lại cho cô hai cái khăn mặt: "Xã cung ứng xử lý vật phẩm lỗi, hai cái khăn này chỉ bị rách một lỗ nhỏ thôi, cháu cầm về nhà dùng."
Sở Thấm không nhịn được hỏi ông ấy: "Xử lý vật phẩm lỗi? Không phải hàng giảm giá sao?"
Cậu út Dương ngạc nhiên: "Cháu không biết sao, vật phẩm lỗi không đến mức là hàng giảm giá, nhưng không cần phiếu."
Sở Thấm mở to miệng.
Không cần phiếu tương đương với giảm giá một nửa.
Cậu út Dương cũng không ở nhà cô lâu, ông ấy cố ý đến xem nhà cô có chuyện gì không.
Thím Sở cũng biết được từ miệng cậu út Dương lần này thôn Tịnh Thủy cũng có hai nhà bị sập, nhưng phòng ngủ không bị sập, nên không ai bị thương.
Năm tháng như nước, thời gian cũng dần trôi đi.
Qua mười lăm tháng giêng, Tết cũng kết thúc.
Đầu xuân, tuyết tan, các con sông cũng bắt đầu tan băng.
Sở Thấm cảm nhận được lượng nước suối trong núi chảy ra càng tăng nhiều hơn, thùng nước trong nhà sẽ đầy rất nhanh.
Cô cảm thấy càng khai xuân sớm càng tốt, khai xuân sớm thì cô cũng có thể làm việc sớm hơn, một năm nay là một năm khó khăn.
Nhưng theo thời tiết dần ấm lên, Sở Thấm cân nhắc đến việc sử dụng số vật tư cô tích lũy được như thế nào.
Những cái đó thì tạm bỏ qua, nhưng thịt thì phải làm sao?
Khoai lang có số lượng lớn, thuộc loại vật tư quan trọng, gửi trong ba lô không gian chiếm một ô.
Khối lượng thịt nhiều thứ hai, cũng chiếm một ô.
Sau đó là thịt dê, sau một mùa đông tiêu thụ, vẫn còn bốn mươi tám cân thịt dê và hai mươi sáu cân xương dê.
Cuối cùng là thịt gà, trong nhà còn năm con gà, đều là gà cô nuôi. Mỗi một con đều béo mập khỏe mạnh, hơn nữa thịt ngon, còn có mỡ bò.
Bốn ô không gian đều đầy, không có chỗ để trứng gà.
DTV
Sở Thấm nhìn hai giỏ tre lớn đầy trứng gà thì đau đầu, cô cẩn thận suy nghĩ lại.
Nên trao đổi trứng gà, hay là ăn?
Đổi thì cô hơi tiếc, nhưng ăn thì cô càng tiếc hơn. Thôi trao đổi vẫn nên, cô đổi một giỏ tre.