Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 350
Cập nhật lúc: 2024-10-27 10:47:36
Lượt xem: 14
Trứng gà rất dễ bán, nhưng làm sao qua mặt được cậu út Dương mới là vấn đề cần suy nghĩ, cô phải giải thích rõ được tại sao nhà mình lại có nhiều trứng gà như thế.
Sau khi suy ngẫm, Sở Thấm quyết định lấy nửa thùng trứng gà đi tìm cậu út Dương.
Bây giờ cô là khách quen của thôn Tịnh Thủy, mỗi lần cô vào thôn đều có người chào hỏi.
Ngay cả đại đội trưởng Dương Binh của thời Tịnh Thủy cũng bắt đầu trò chuyện với cô khiến Sở Thấm hơi khó hiểu.
Sự nhiệt tình của Dương Binh làm cô thấy hơi lạ.
Hôm nay là ngày cuối cùng của tháng hai, chuẩn bị bước sang tháng ba, năm ngày sau là kinh trập*.
(*)Kinh trập là một trong 24 tiết khí của các lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên. Ngày bắt đầu tiết Kinh trập thường diễn ra vào khoảng ngày 5 hay 6 tháng 3 dương lịch, khi Mặt Trời ở xích kinh 345°.
Tuyết đã ngừng rơi, lớp tuyết đọng trên mặt đất cũng hòa tan nhiều nên Sở Thấm phải cẩn thận hơn khi lái xe.
Có lẽ vì tuyết tan nên lượng nước trong sông hơi dâng lên, nhưng Sở Thấm và rất nhiều người dân trong thôn đều đang chờ năm ngày sau, ngày bắt đầu tiết kinh trập.
Tiết kinh trập một tiếng sấm vang lên, cơn mưa nhỏ tưới mát cỏ cây.
Ý nghĩa của hai từ kinh chập chính là côn trùng bị tiếng sấm đánh thức, ngày hôm đó sấm đên kéo theo mưa, mưa đến nghĩa là vụ mùa xuân đã đến.
Ngày cơn mưa xuân rơi xuống chính là ngày bắt đầu cày bừa vụ xuân.
Trong lòng Sở Thấm hơi thấp thỏm, cô đã có một ít dự đoán về thời tiết năm nay.
Cô đạp xe tiến vào thôn Tịnh Thủy.
DTV
Diện tích đất của thôn Tịnh Thủy thật sự rất rộng, lò chế biến phân lân được đặt tại khu vực đất hoang của thôn Tịnh Thủy nhiều như nấm.
Sở Thấm cảm thấy Dương Binh rất sáng suốt khi đặt lò chế biến phân lân ngoài cửa thôn.
Nhưng mà diện tích đất của người ta rộng, tất nhiên người ta có thể thoải mái sắp xếp lò chế biến ở vị trí họ muốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-350.html.]
Còn khu vực cửa thôn của thôn Cao Thụ bọn họ bốn phía đều là núi, không lẽ lại đặt lò chế biến phân lân trên sườn núi hay sao?
Sở Thấm cảm thán: Ông trời ưu ái thôn Tịnh Thủy quá mà!
Chẳng trách bình thường đội trưởng Hàn hay ghen tỵ, nhưng biết làm sao được, mọi người đều là hàng xóm, vận mệnh người ta mấy mắn hơn cũng là chuyện bình thường thôi.
Vừa đi vào thôn Tịnh Thủy, bạn sẽ nhìn thấy những ngôi nhà san sát nhau trên một mảnh đất bằng phẳng.
Bố cục của thôn Tịnh Thủy khá tốt, đường lộ và đồng ruộng được bố trí giống như bàn cờ.
Nguyên chủ được xem như là một nữa người thôn Tịnh Thủy, nên từ trí nhớ, Sở Thấm dễ dàng biết được bố cục trong thôn là do một vị cử nhân già quy hoạch từ mấy mươi năm trước, nói ra thì vị cử nhân già đó cũng là người của nhà họ Dương.
Sau khi vào thôn, Sở Thấm đi thẳng một đoạn rồi rẽ vào một khúc của, tiếp đó cô đi vào một con đường nhỏ giữa đồng ruộng dẫn thẳng tới nhà cậu út Dương.
Bấy giờ cậu út Dương đang gánh nước, vừa nhìn thấy cô, "bịch" một tiếng, ông ấy vội đặt thùng xuống đất. Mãi đến lúc nhìn thấy sọt tre cột phía sau yên xe đạp của cô, cậu út Dương đỡ trán, ngạc nhiên nói: "Cháu thật là, người ta đều nói cháu..."
Sở Thấm lắc đầu: "Cậu út nghĩ gì thế, lẽ nào cháu không biết sợ c.h.ế.t sao?"
Chắc là cậu út Dương cho rằng cô lại lên núi, hiện giờ là lúc băng tuyết tan, ngay cả đườn đi trong thôn cũng trơn trượt chứ đừng nói đường lên núi.
Vả lại tuyết vẫn chưa tan hết, cho dù tuyết tan hết thì cũng phải chờ phơi nắng vài ngày, nếu không đường rất lầy lội khó đi.
Cậu út Dương ngờ vực nhìn cô, trong lòng vẫn chưa tin tưởng lắm. Lời đảm bảo hay thề thốt của Sở Thấm về việc cô có lên núi hay không thật sự không đáng tin.
Nếu Sở Thấm biết trong lòng cậu út Dương nghĩ vậy, cô chắc chắc sẽ hô to oan uổng.
Nhưng đúng là cô đã từng gạt cậu út Dương vài lần nên bây giờ ông ấy không tin cũng bình thường thôi.
Cậu út Dương giúp cô tháo sọt tre xuống rồi mang vào trong nhà.
Căn nhà kế bên nhà ông ấy là nhà anh họ của cậu út Dương, cũng là cậu họ của nguyên chủ.
Tới nữa là nhà đội trưởng Dương Binh, đối diện là nhà chú họ của cậu út Dương, là ông chú của nguyên chủ.
Vì xung quanh đều là người họ Dương nên việc Sở Thấm thường xuyên mang đồ tới nhà cậu út Dương không truyền ra ngoài, cũng không có ai nói cô là "người giàu có".