Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 365
Cập nhật lúc: 2024-10-27 21:39:07
Lượt xem: 18
Thời gian trôi quá nhanh, trong nháy mắt lại sắp tới tiết Thanh Minh.
Cô đi ngoài ruộng hái vài cây rau khúc tẻ về, bởi vì không có mưa nên rau dại trong thôn không mọc tốt. Thường ngày, Sở Thấm đều sẽ lên núi hái rau dại trước khi đi làm công, chỉ là lượng hái trong ba ngày không bằng với lượng hái trong một ngày vào năm ngoái.
So với nấm thì rau dại còn khá nhiều, ít nhất đi nhiều sẽ có thể phát hiện rau dại tươi mới. Hái một buổi sáng là có thể xào được nửa đĩa ăn với cơm, không thành vấn đề.
Năm nay cô thật sự rất ít nhìn thấy nấm, khó có thể được uống canh nấm tươi ngon. May là năm ngoái còn nấm hương và nấm tre, ít nhiều gì cũng được một ít an ủi.
Nhưng đối với Sở Thấm mà nói, chuyện quan trọng tầm tiết Thanh Minh không phải là hái rau phơi rau, mà là giải quyết phần mộ của mẹ nguyên chủ.
Chuyện này cần dì cả Dương giúp đỡ, vì thế trước ngày tết Thanh Minh, Sở Thấm dành thời gian quay về thôn Nhạc Thuỷ.
Thôn Nhạc Thuỷ.
Dì cả Dương đang làm quần áo cho Kim Kim và Kim Ngọc, hai đứa nhỏ này lớn nhanh, giờ trông rất khác với hồi lúc Sở Thấm thấy ở nhà họ Kim.
Cơ mà đáng mừng là trông hai đứa nhóc không giống Kim lão nhị, giống mẹ của nguyên chủ hơn.
Vẻ ngoài hiện giờ của Sở Thấm cũng giống mẹ của nguyên chủ, giống hơn so với Kim Kim và Kim Ngọc.
Điều này dẫn tới việc tuy cô và Kim Kim và Kim Ngọc là cùng mẹ khác cha, nhưng nhìn thì lại không khác gì cùng cha cùng mẹ.
Kim Kim lớn lên cao, dần dần trổ mã khi lớn tuổi hơn, tóc cắt ngắn ngủn, bởi vì thường xuyên lên núi đào trứng chim và xuống sông bắt cá, vừa đến mùa hè là đen xì, chỉ khi vào đông, cô bé bị nhốt c.h.ế.t trong nhà thì mới trắng hơn một ít.
Còn Kim Ngọc, nhìn còn thấp lè tè, đôi mắt lớn hơn Sở Thấm, nhưng lại là mắt một mí.
Dì cả Dương đã từng nói: "Kim Ngọc giống bà ngoại thân thiết của mấy đứa, bà ngoại của cháu cũng là mắt một mí. Mà mẹ của cháu và Kim lão nhị thiếu đạo đức kia đều là mắt hai mí, ông ngoại của mấy đứa cũng vậy, có thể thấy là theo gen bà ngoại của mấy đứa.”
Bà ấy cực kỳ chán ghét người nhà họ Kim, hoàn toàn không thèm nghĩ tới bậc cha chú nhà Kim lão nhị có mắt một mí không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-365.html.]
Dù sao dì cả Dương thấy hai đứa bé này chỗ nào cũng tốt, mà chỗ nào cũng tốt này là nhờ gien nhà họ Dương của họ!
Miệng của Kim Ngọc cực kỳ giống Sở Thấm, che nửa khuôn mặt từ trên mũi, có thể nói nửa dưới khuôn mặt là sao chép và dán từ mặt của Sở Thấm qua.
Điều này khiến Sở Thấm rất là thích Kim Ngọc, trong lòng suy nghĩ trong hộp của mình có vài miếng da thỏ, lấy ra đưa cho dì cả Dương. Mà chắc chắn dì cả Dương sẽ may da thỏ thành áo ba lỗ để cho Kim Ngọc mặc vào khi trời lạnh.
Dì cả Dương thấy Sở Thấm, buông quần áo xuống, mừng rỡ hỏi: "Sở Thấm, sao cháu tới đây?"
Sở Thấm dừng xe, cười nói: "Cháu có việc cần bàn bạc với dì cả.”
Nói xong, đẩy xe đạp vào trong sân, tiện tay nhéo mặt Kim Ngọc đang ngồi chơi đất ở trong sân, đi vào nhà chính, nói những gì thím Sở đã nói cho dì cả Dương.
Dì cả Dương "Ồ" một tiếng, kinh ngạc: "Thím Sở của cháu trông đứng đắn, nhưng nội tâm lại hơi bất cần đời, bà ấy có thể nghĩ ra cách này cũng không kỳ lạ. Cháu không hiểu được đâu, năm đó thím của cháu và bà cụ nhà họ Trương còn làm ầm lên vì chuyện này đấy.
Ban đầu nhà chú của cháu và nhà của Trương lão đại ngăn một lối đi nhỏ, ai dè khi nhà họ Trương sửa nhà, cứ phải chiếm một ít không gian. Thím của cháu sao vui được, gây lộn với nhà họ Trương, còn đánh nhau. Kết quả bà cụ Trương một hơi ngất 撅? đi. Thím của cháu sợ muốn chết, cháu đoán xem thế nào?"
Quả nhiên Sở Thấm bị khơi dậy lòng hiếu kỳ tới, xích vào hỏi: "Sao?"
Dì cả Dương lộ ra một nụ cười, khẽ nói: "Hầy, thím của cháu về nhà g.i.ế.c gà, làm một túi máu, lúc Trương lão đại tìm tới cửa, cố ý bị ông ta đẩy rồi ngã xuống đất, m.á.u chảy. Tới giờ Trương lão đại còn tưởng do mình đẩy thím của cháu nên thím cháu mới sinh non đấy.”
DTV
Sở Thấm kêu "Vãi đạn" trong lòng!
Trâu bò thiệt, ghê ghớm thiệt đấy thím của mình, thím lại có hành động ngầu lòi thế này đây.
"Thím của cháu không sợ bị phát hiện sao?" Sở Thấm hốt hoảng: "Chắc chuyện này dễ bị phát hiện lắm."
Dì cả Dương bất đắc dĩ: "Đúng là cháu không hiểu được gì nhỉ, nhà họ Tần và Trương lão đại ở thôn kia của cháu cũng không hoà hợp với nhau. Năm đó nhà họ Tần là gia đình từ bên ngoài đến, được chia tới vùng núi nhưng luôn bị nhà họ Trương chiếm một ít, cũng từng gây lộn với nhau.”
Vì thế tuy hai nhà không trao đổi tin tức với nhau, nhưng vô cùng ăn ý.
Trương lão đại tự biết mình đuối lý, ngày đó phá tường, không dám tiếp tục chiếm một tí nền đất nào nữa.