Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 371
Cập nhật lúc: 2024-10-27 21:39:17
Lượt xem: 14
Trước của nhà họ Kim toàn người là người đến để hóng hớt.
Nhưng có nhóm bà Dương chặn ngay cửa, xung quanh thì có tường vây chắn tầm mắt, hơn nữa ai cũng muốn chen vào trong để xem cho rõ nên hiện trường cực kỳ hỗn loạn, vì thế trong lúc nhất thời, người bên ngoài chỉ nghe thấy tiếng chứ chẳng thấy rõ tình hình bên trong.
Tính cách của Kim lão đại rất nóng nảy, dì Dương tay năm tay mười quăng cho Kim lão nhị hai bạt tai vang dội xong vẫn cảm thấy chưa đủ hả giận, bèn nhân lúc ông ta đang hoang mang vì bị đánh thì quăng thêm hai bạt tai nữa, sau đó nhướng mày, liếc mắt khiêu khích Kim lão đại.
Sau đó, trước khi Kim lão đại nổi điên lên, bà ấy nhanh nhẹn tránh sang một bên, đúng lúc này, Sở Thấm sẽ ba bước thành hai chen vào giữa Kim lão đại và dì Dương, đồng thời âm thầm dùng khóe mắt chú ý động tĩnh ngoài cửa.
Sở Thấm vừa mới đứng vững, thì cậu út Dương đứng ngay cửa bỗng kéo bà Dương sang một bên, đồng thời đẩy cửa mở rộng thêm.
Trong phút chốc, toàn bộ cảnh tượng bên trong sân nhà Kim lão nhị lập tức bại lộ ngay trước mắt thôn dân đang vây xem.
“Trời ạ!”
“Kim lão đại…”
Họ còn chưa nói hết câu thì chợt nhìn thấy Kim lão đại – người bình thường rất dễ nổi điên, ngang ngược xông về phía Sở Thấm với vẻ mặt dữ tợn, có vẻ là tính đẩy cô một cái thật mạnh, ai ngờ đâu Sở Thấm lại kịp thời nghiêng người né tránh, còn Kim lão đại lại xui xẻo vấp phải chân cô, ngã lăn ra đất cái “rầm”.
Nhưng sự việc vẫn chưa dừng lại ở đó, ngay lúc mọi người còn chưa hoàn hồn, cả người Sở Thấm bỗng lảo đảo, hình như là do vấp phải người Kim lão đại. Cô vội bước hai chân lên trước để ổn định cơ thể, nhưng cuối cùng lại vô tình dẫm phải đầu ngón tay của ông ta.
“A!”
Kim lão đại quỳ rạp trên đất, cơn đau nơi ngón tay thấu tận tâm can, khiến ông ta không kiềm được mà ngửa đầu gào lên đau đớn.
DTV
Sở Thấm hoảng loạn lùi về sau vài bước, yểu điệu chạy vòng qua chỗ Kim lão đại té, thẳng một mạch tới trước người dì Dương, sau đó ôm n.g.ự.c ngồi thụp xuống đất.
Kế tiếp, trên mặt cô hiện lên biểu cảm sợ hãi, đồng thời chỉ tay vào Kim lão đại, hét lớn: “Dì ơi, ông ta muốn đánh cháu!”
Trời má!
Ngoài cửa xôn xao hết cả lên.
Kim lão đại dám ra tay đánh một cô bé!
Ngay giây sau: “Con tôi…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-371.html.]
Hai mắt ông bà nhà họ Kim đỏ ửng hết lên, nhào tới bên cạnh Kim lão đại, hỏi han: “Sao vậy, sao lại ngã thành thế này?!”
Bấy giờ, cằm Kim lão đại trầy bong cả da, m.á.u đỏ tươi thấm ra ngoài, nhỏ tí tách xuống đất. Ông ta run rẩy nâng bàn tay bị Sở Thấm đạp phải lên, gào thét thảm thiết tới chảy cả nước mắt.
Ông cụ Kim nhìn thấy bộ dạng này của con trai mình thì làm gì nhịn nổi, quắc mắt lườm Sở Thấm một cái sắc lẻm.
Sở Thấm đưa lưng về phía mọi người đang đứng ngoài, hai vai run run, nhưng gương mặt đối diện với ông cụ Kim lại để lộ nụ cười rạng rỡ, nhìn thoáng qua thôi đã biết cô đang hả hê cỡ nào.
Ông cụ Kim tức đến suýt hộc máu.
Ông cụ tiện tay nhặt khúc gỗ bên cạnh lên, xông về phía Sở Thấm, tay còn quơ quào khúc gỗ.
Sở Thấm nghĩ thầm cuối cùng cũng chọc được ông cụ nổi điện, rồi nhanh nhẹn đứng phắt dậy, lao như bay ra bên ngoài. Vừa chạy, cô vừa hô cứu mạng.
“Cứu tôi, cứu tôi với! Muốn g.i.ế.c người kìa!”
Những người đang hóng chuyện bị dọa cho sững người.
Có người bất bình mắng: “Nhà họ Kim mấy người đúng là không biết xấu hổ, thằng con cả đáng tuổi cha người ta ức h.i.ế.p người ta bất thành nên giờ tới lượt kẻ đáng tuổi ông nội như ông ra thế chỗ đúng không?!”
Tất cả những người ở đây đều tận mắt nhìn thấy đang yên đang lành, Kim lão đại lại xông lên định đánh Sở Thấm, chỉ là Sở Thấm may mắn né được, còn ông ta thì bất cẩn té lăn quay ra đất.
Vả lại, đàn ông đàn ang té có xíu thì có sao đâu?
Bắt nạt một cô bé thì có gì hay ho?
Nhưng bọn họ lại không biết rằng ngón út bên trái của Kim lão đại đã bị cô bé mà họ nói đạp gãy xương, giờ đang đau thấu trời kia kìa.
“Cứu mạng, Kim Vĩnh Cương muốn g.i.ế.c người!”
Tiếng hô thất thanh của Sở Thấm lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người, cậu út Dương giả vờ nổi trận lôi đình, nhấc chân đuổi theo hướng Sở Thấm chạy trốn.
Bà cụ Kim tức đến xây xẩm mặt mày, chỉ tay vào mặt Kim lão nhị, mắng lớn: “Đồ táng tận lương tâm, còn không mau đuổi theo giúp cha mày đi, con gái của Dương Tiểu Mãn hại anh cả mày thành ra như vầy, sao mày không đứng ra giúp anh mày hả!?”
“Má nó! Bà đúng là không biết xấu hổ, ở đây có rất nhiều người tận mắt nhìn thấy là Kim lão đại nhà bà muốn đánh Sở Thấm nhà tôi, thế mà bà dám đổi trắng thay đen, đổ tội cho Sở Thấm!”