Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 400
Cập nhật lúc: 2024-10-28 10:46:01
Lượt xem: 23
Cô trầm ngâm một lát rồi nói: “Trên đầu tường có thể cắm ngói vụn, hàng rào thì có thể cắm cọc tre được vót nhọn. Tốt nhất là đừng bỏ lương thực vào trong tủ bát ở phòng bếp, mà cố gắng chuyển tủ bát đến phòng ngủ. Đặt một cục đá ở trên nắp hầm và treo lục lạc ở trên cửa hầm. Như như có người muốn mở cửa hầm, lục lạc sẽ phát ra tiếng động. Đối với vườn rau, cũng không có cách nào cả. Lồng gà không cần phải làm gì đâu, gà sẽ giãy giụa và kêu ra tiếng.”
Mọi người: “…”
Chiết tiệt, Sở Thấm có chút đồ vật.
Sở Thấm hơi kiêu ngạo ưỡn ngực, cô có thể tạo thương và khiên.
Khi tiến vào sân đập lúa, sắc mặt của đội trưởng Hàn xanh mét.
Đầu tiên là ông ấy nhắc đến chuyện đã xảy ra ở nhà họ Trương. Sau đó, ông ấy thay đổi giọng điệu, quét mắt đám người vài lần rồi nghiêm túc nói: “Tôi biết là tên trộm đang ẩn nấp ở bên trong mọi người!”
Trong lòng Sở Thấm giật mình một cái, con ngươi co lại.
Nhưng cô là diễn viên nên nét mặt không thay đổi, thậm chí cô còn bày ra vẻ kinh ngạc như những người khác, sau đó còn ngó trái ngó phải nữa.
Cô cũng không phải nhìn ngó không có mục đích, cô đang tìm Trương Phi Yến.
Trương Phi Yến vẫn khá đáng tin, trên mặt cô ấy bày ra vẻ hoang mang.
DTV
Ừm, biểu cảm đúng chỗ này rất không tồi.
Thật ra, lúc trước Sở Thấm và Trương Phi Yến đã từng diễn tập qua loại tình huống này rồi. Tuy rằng Sở Thấm kinh ngạc trước việc đám người đội trưởng Hàn có thể khoanh vùng kẻ trộm là người ở trong thôn, nhưng cô cũng không bị dọa đến mức lo lắng sốt ruột.
Đó là chuyện bình thường, đừng tưởng rằng người khác đều là kẻ ngu dốt.
Nhưng trong thôn nhiều người như vậy, dù sao cũng không thể điều tra ra được, chỉ có thể tìm cách khác, ví dụ như thử thăm dò.
Tập hợp sức mạnh của người dân để tìm ra tên trộm kia.
Ông ấy cũng không tin, đến lúc đó, ngay cả nửa cái dấu vết cũng không có!
Quả nhiên, đội trưởng Hàn nói: “Mọi người chú ý hơn một chút. Nếu thấy ai khả nghi thì hãy gặp riêng tôi để khai báo, tôi sẽ đi xác minh.”
Lời này vừa nói ra, rõ ràng là Trương Phi Yến lập tức hoảng loạn ngay, nhưng khóe mắt nhìn thấy Sở Thấm vẫn còn ở đó, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-400.html.]
Không sao cả, Sở Thấm không căng thẳng thì cô ấy không cần phải căng thẳng làm gì.
Nói xong, đội trưởng Hàn đuổi mọi người đi làm việc.
Hiện tại, ông ấy đang rất buồn phiền, phải bắt tên trộm và trấn an nhà họ Trương.
Đến nỗi khoản bồi thường trên trời của nhà họ Trương đưa ra, chắc chắn là không có rồi.
Nếu mà có thì ở trong thôn cũng không biết có bao nhiêu trường hợp vừa ăn cướp vừa la làng nữa đây.
Giữa tháng sáu, thời tiết dần dần nóng bức.
Cảnh này càng khiến cho tình trạng thiếu nước càng trở nên nghiêm trọng hơn. Cho dù là ngày ngày gánh nước cũng không thể bù đắp nổi vấn đề tăng trưởng sụt giảm do lượng mưa không đủ trong quá trình sinh trưởng của hoa màu.
Đặc biệt là lúa. Tháng sáu là lúc lúa bước vào giai đoạn phát triển thành mạ. Lúc này là thời điểm cần nước nhất, cần phải có đủ nước để duy trì sức sống sinh trưởng của cây lúa.
Nhưng Sở Thấm có thể cảm nhận rõ ràng được là lúa thiếu nước sinh trưởng không tốt bằng năm ngoái.
Không có có cách nào khác, người ta thường nói ý chí của con người có thể thắng được ý trời.
Nhưng ở trước mặt thiên nhiên, có đôi khi con người thật sự bất lực đến cực điểm.
Ông trời không cho mưa, bạn có thể có cách gì cơ chứ?
Đội trưởng Hàn sắp khóc rồi, nhưng ông ấy chỉ rơi có một giọt nước mắt thôi. Ngay sau đó, ông ấy còn phải sắp xếp người nhanh chóng đến ruộng hạt giống để gieo khoai lang nữa.
Nếu vụ lúa thu hoạch thất bát thì phải bố trí trồng khoai lang chịu hạn.
Nếu gieo trồng khoai lang bây giờ thì có thể thu hoạch khoai lang trước tháng mười hai và những người trong thôn sẽ không bị đói vì có khoai lang bổ sung.
Vì thế, gần đây Sở Thấm bận rộn ở trên ruộng để gieo trồng khoai lang, số hạt giống khoai lang này vẫn là đội trưởng Hàn xin từ công xã, chúng rất quý giá.
Tháng sáu là mùa bận rộn. Khi đi làm việc, cũng ít có người nhắc tới sự việc xảy ra ở nhà họ Trương bởi vì bọn họ quá bận rộn, bận trồng trọt khoai lang, bận gánh nước, còn bận cắt cỏ dại nữa. Bọn họ nào có nhiều thời gian như vậy để quản việc này.
Ngay cả đội trưởng Hàn gần đây cũng đang bận rộn mua phân hóa học.
Chỉ có Trương lão đại là không phục, ông ta cũng không đi làm việc mà cứ ngồi ở trong thôn sân đập lúa mà lẩm bẩm. Ông ta trông thấy ai cũng đều cảm thấy là kẻ trộm lương thực của nhà mình, chuyện này làm cho mọi người đều không thích ông ta.