Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 472
Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:02:53
Lượt xem: 25
Dương Tất Tiên phát hiện giọng điệu của xưởng trưởng mới có điều không đúng, hắn ấp úng một lát rồi nói: “Tôi là người thôn Tịnh Thuỷ, cô gái kia là Sở Thấm của thôn Cao Thụ, cô ấy rất nổi tiếng.”
Trong lòng Kỷ Cánh Diêu hiểu ra, thì ra là thôn bên cạnh.
Anh không nói gì cả, đạp xe đạp rời đi.
Vẻ mặt Sở Thấm kỳ lạ, đương nhiên cô nhìn thấy có người chỉ mình, cô lẩm bẩm trong lòng hai câu, sau khi thấy người đã đi xa, cô chạy tới bên cạnh Dương Tất Tiên, chán nản hỏi: “Anh, người đó là ai vậy?”
Dương Tất Tiên là người của thôn Tịnh Thuỷ, còn họ Dương, cha của anh ấy là anh họ của mẹ nguyên chủ.
Bởi vì có nhiều người thân họ hàng ở thôn Tĩnh Thuỷ, cho nên hiện tại Sở Thấm đã xác định được hai vấn đề, phàm là những người họ Dương và sống ở thôn Tĩnh Thuỷ đều có xác suất chính là họ hàng của cô.
Dương Tất Tiên kéo cô sang một bên, nhíu mày hỏi: “Sau này em đừng tuỳ tiện tới đây nữa, chọc người ta chú ý đấy có biết không.”
Sở Thấm không hiểu nổi: “Em không làm gì cả.”
“Bởi vì em không làm gì cả mới hấp dẫn sự chú ý của người khác.” Dương Tất Tiên đè thấp giọng xuống lén lút nói: “Người đó là phó xưởng trưởng mới tới, anh đã xem thư giới thiệu rồi, người đó đi ra từ quân đội, em đi tới đi lui nhưng lại không làm việc, thu hút sự chú ý của anh ta là chuyện bình thường.”
Sở Thấm “ồ” một tiếng, trong lòng nói vậy bản bản thân cô đã bị nghi ngờ là gian tế, sau này không nên tới nữa.
Cô sợ bị bắt, cô nhanh chóng đi tìm chú Sở nói chuyện, nhìn lên bầu trời rồi vội vàng quay về nhà.
Lúc về nhà, suốt cả chặng đường cô đều chạy về, so với công xã Nhạc Thuỷ, khoảng cách từ thôn Cao Thụ tới nhà máy cơ khí gần hơn nhiều, cho nên lúc Sở Thấm về nhà, Kỷ Cánh Diêu vẫn chưa tới.
Sở Thấm về tới nhà, cô đã nhanh chóng bỏ chuyện này ra sau đầu.
Cô dự định ngày mai sẽ đi lên huyện một chuyến, trước tiên phải tiêu hết số phiếu lấy được từ trên người Hắc Tử đã.
Không còn cách nào cả, nếu không tiêu thì sẽ hết hạn. Năm nay, cô rất ít khi lên huyện, cần phải bổ sung thêm vài thứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-472.html.]
Điều quan trọng nhất chính là hiện tại, lương thực mới đã được bày bán, cho dù thế nào cũng vẫn tốt hơn thời kỳ giáp vụ lúc trước, bây giờ không mua chẳng lẽ phải đợi tới mùa xuân năm sau, lúc sắp c.h.ế.t đói rồi mới mua à?
*
Sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm vào tháng 11 rất lớn, nhân lúc ban ngày, ánh mặt trời chói chang, Sở Thấm không cần đi làm bắt đầu đi giặt giũ.
Không có cách nào khác, bây giờ trong nhà chỉ có một cái túi hình chữ nhật, không tìm một ngày thời tiết tốt để giặt hoàn toàn không thể phơi khô được.
Tuy nhiên, điều này cũng đã nhắc nhở cô, sau khi Sở Thấm không dễ dàng gì mới vuốt phẳng được chiếc túi hình chữ nhật đã được vắt khô, cô vội vàng chạy về phòng ngủ, viết mấy chữ “mua vải làm túi chữ nhật” lên bút ký.
Cô dự định ngày mai sẽ lên thị trấn.
Cô vốn định một ngày sau khi trở về từ nhà máy cơ khí sẽ đi ngay, ai ngờ ngày hôm sau xe đạp lại bị Trương Phi Yến mượn đi mất, mấy ngày sau lại phải đi làm.
Mùa đông sắp tới, trong thôn quả thật không có việc gì cần phải xuống ruộng, nhưng khoảng thời gian này cũng là thời điểm tốt nhất để chế tạo phân bón.
Cũng giống như mấy ngày trước, cô được phân công đi vào núi nhặt lá khô ở trong rừng.
Cánh rừng ở sâu trong núi thôn Cao Thụ có rất ít người đi lại, rất nhiều nơi bị lớp lá khô dày bao phủ.
Năm trước phải đi núi Bạch Thạch, năm nay đến lượt núi Hồ Lô.
Nghe nói người ở thôn Lưu Lý bên cạnh đã bắt đầu tới núi Hồ Lô nhặt lá khô, đội trưởng Hàn không khỏi trở nên nóng lòng, nếu không ông ấy cũng sẽ đợi đến cuối tháng mới sắp xếp người đi nhặt lá.
Lá mục nát nhiều năm và lá khô của năm nay trên núi Hồ Lô đều lần lượt được mang về, sau đó tất cả đều được xếp vào một chỗ, chờ sau khi chúng nó hư thối, đến đầu xuân sang năm có thể bón phân lá khô vào trong đất.
Không chỉ như vậy, đội trưởng Hàn còn ra lệnh mỗi nhà phải cống hiến phân chuồng của nhà mình ra.
… Ừ, Sở Thấm thiếu chút nữa ngất xỉu, nơi đặt phân chuồng chính là ở bên cạnh chuồng heo.
DTV
Tuy nhiên, chuồng heo cách nhà Sở Thấm khá xa, dù gió có thổi tới mức nào cô cũng không ngửi được mùi gì cả, Sở Thấm cũng không có ý kiến gì về việc này. Chỉ khổ cho người quản lý chuồng heo và người dân sống ở cạnh đó. Nghe nói mỗi ngày hai vợ chồng ông cụ Từ và Bao Ngọc Diễm đều mắng đội trưởng Hàn.