Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 523
Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:05:07
Lượt xem: 13
Trận mưa này vô cùng dữ dội, lời đội trưởng Hàn vừa dứt thì mưa lại rơi như trút nước, giống như có người đứng phía trên bầu trời ở thôn Cao Thụ dội chậu nước xuống vậy, mưa chằng chịt không khác gì so với nước trong vòi ở huyện.
“Mưa rồi?”
Mấy giây sau, có người phản ứng lại.
Đột nhiên thôn bừng tỉnh từ trong giấc ngủ sâu, sự náo nhiệt đó là thứ mà nửa năm nay chưa từng có.
Chính vào lúc này, Sở Thấm cũng tỉnh giấc.
Cô nghe rõ ràng tiếng mưa rơi trên ngói, từ không nhiều, đến rất nhiều, quá trình trình này chỉ mất mấy giây.
Trận mưa này đến mà không kịp chuẩn bị, cũng lớn đến mức khó mà tưởng tượng được.
Thực ra Sở Thấm thấy vui nhiều hơn lo lắng, dù sao thì trời đất bao la, lương thực là quan trọng nhất, có mưa thì sẽ có nước, có nước thì có thể trồng lương thực.
Thế nên cô lại nằm trên giường, yên lặng mà cảm nhận tiếng mưa rơi, cảm thấy rất vui tai.
Nhưng nghe một lúc, Sở Thấm lại cảm thấy không đúng lắm, trận mưa này lớn đến mức quá đáng.
Cô lại bò dậy, mở đèn pin lên, mang giày vào rồi đi đến bên cửa sổ.
Bởi vì gió còn đang thổi mạnh, lúc này mưa cũng rơi đập vào cửa sổ của cô.
Sở Thấm vén rèm lên, chỉ cảm thấy một màu đen bên ngoài cửa sổ, mà cửa sổ bằng kính cứ liên tục bị nước dội vào.
Cô giật mình, vội thu tay lại, không dám mở cửa sổ nữa, sợ vừa mở cửa sổ ra thì mưa sẽ làm ướt hoàn toàn bàn sách của cô mất.
Sở Thấm suy nghĩ một lát, mở cửa đi đến nhà chính, lại khẽ mở khe hở ra, trong chốc lát, cơn gió mạnh mang theo hạt mưa từ trong khe hở xộc vào, mặt Sở Thấm bỗng dưng lạnh buốt.
“Cái quái gì vậy…”
Cô ngây người, đây cũng có thể coi như là trời mưa như vũ bão rồi nhỉ?
Nếu trận mưa này kéo dài đến sáng mai, vậy cho dù là đập chứa nước của sông Thượng Khê mới hoàn thành một phần sáu cũng sẽ bị nước mưa lấp đầy.
Sở Thấm tự nhủ trong lòng đã tính sai rồi.
Nếu biết mưa lớn đến mức độ này, cô sẽ mau chóng mở rộng cái mương thoát nước của mình.
Không biết phải làm thế nào, cô lại quay về ngủ tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-523.html.]
Chỉ là giấc ngủ này ngủ thế nào cũng không ngon được, trong mơ cứ cảm thấy xung quanh rất ồn ào.
Ngày hôm sau tỉnh lại, cả người tinh thần uể oải, còn không bằng lúc chưa ngủ nữa.
Sở Thấm vừa tỉnh lại đã có hơi thơ thẩn, nhớ lại trận mưa lúc sáng sớm, lập tức giật mình bò dậy, vội vàng chạy đến bên cạnh cửa sổ để nhìn.
Mưa vẫn còn rơi, dường như mưa vẫn rơi y hệt lúc sáng sớm, Sở Thấm có thể nhìn thấy được sân vườn xuyên qua cửa sổ đã tích một tầng nước mỏng.
Cô cũng coi như hiểu được tại sao Trương Phi Yến đã kêu cô cẩn thận cơn mưa này rồi.
Sở Thấm là một người rộng mở, nếu mưa đã đến rồi, chặn cũng không thể chặn, chỉ còn cách tiếp nhận thôi.
Cô mở cửa ra, mưa lập tức rơi vào, thổi vào đến mức làm ống quần của Sở Thấm bị ướt không ít.
Cô bỏ chậu nước ở dưới mái hiên, nước trên mái hiên y hệt với nước trong vòi, lách tách chảy vào chậu nước.
Cô bày trái phải một cái, trong lòng cũng có chút vui, cuối cùng đã kết thúc tháng ngày cứ cách mấy hôm là đi gánh nước rồi.
Thực ra mặc dù trận mưa này lớn bất thường, nhưng lúc này dường như mọi người đều rất vui mừng.
Có người chạy như điên dưới mưa, có người không quan tâm đến sấm sét mà chạy đến đồng ruộng. Bọn họ nhìn đất bị nứt nẻ bị nước thấm vào đến khi ướt đẫm, dường như đã có sự sống, nhịn không được mà khóc sướt mướt.
Tâm trạng Sở Thấm rất tốt, khẽ hừ một cái rồi bắt đầu làm bữa sáng, hôm nay tự úp cho mình một tô mì, vừa ăn vừa ngắm mưa ngoài sân, ăn vui vẻ vô cùng.
Hạt mưa lớn như hạt đậu rơi xuống đất, giống như pháo hoa nở rộ vậy, rất đẹp.
Sở Thấm cứ một đũa mì, một miếng trứng rán, lại ăn kèm thêm củ cải khô, húp xì xà xì xụp, phải nói là thỏa mãn!
DTV
Mưa dần rơi, càng lúc càng lớn.
Từ hai giờ sáng đến hai giờ chiều, mưa cũng không có dấu hiệu tạnh suốt mười hai tiếng đồng hồ.
Cách đó không xa, nước ở sông Thượng Khê dần dâng lên, vượt qua mức báo động trong lịch sử, từ từ vượt qua lòng sông, có xu hướng lan rộng về phía hai bên thôn.
Người trong thôn cuối cùng cũng ý thức được trời mưa có hơi quá rồi. Mọi người muốn mưa đến là vì muốn giải quyết tình trạng khô hạn khốn khó, sau đó tiến hành trồng lương thực vào vụ hè.
Nhưng bây giờ mưa rơi nhiều đến nỗi không thể bước ra ngoài, thì còn nói gì tới việc trồng lương thực vào vụ hè chứ.
Sở Thấm không quan tâm những chuyện đó, mà đặt hết tâm trí của mình vào gò núi và sườn núi xung quanh nhà.
Lúc trước cô rút được cây dù bền chắc, cuối cùng cũng có chỗ dùng rồi, cây dù này vừa lớn vừa bền, giống như những cây dù khác khó mà có thể chống lại gió và mưa to, nhưng nó thì có thể.