Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 524

Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:05:08
Lượt xem: 23

Thế nên cứ cách mấy tiếng, Sở Thấm lại đi tuần tra một lần, thậm chí còn định đưa gà ở gò núi bỏ vào trong giỏ tre rồi xách vào trong nhà.

Chuyện này nhém chút làm cô mệt đứt cả hơi.

Đi đường núi lúc trời mưa không dễ chút nào, càng huống hồ hở ra là “ầm” mấy tiếng, “răng rắc” mấy tiếng, sấm chớp rền vang, khi Sở Thấm đi xuyên qua rừng ở gò núi chỉ sợ bị sét đánh một cái c.h.ế.t tươi.

Chậc chậc, những con gà này cũng có thể coi như là cô dùng mạng mình để cứu lấy bọn chúng.

Chuồng gà thô sơ kia e là không thể chống lại trận mưa lớn như vậy, thật sự muốn nhốt mấy con gà vào chuồng gà phía sau núi mấy ngày, những con gà này thế nào cũng sẽ c.h.ế.t đuối và c.h.ế.t đói trong chuồng gà mà thôi.

Đưa những con gà kêu cục ta cục tác về nhà, trong nhà không còn chỗ trống nữa, lập tức bỏ tụi nó vào trong phòng tắm, nếu bỏ vào nhà kho bên cạnh, cô lại sợ nhà kho bị sập đè c.h.ế.t gà của mình.

Làm xong những chuyện này, Sở Thấm còn phải che dù đi quan sát mực nước ở cửa sông kia một lúc.

Từ thái độ của Trương Phi Yến có thể thấy, trận mưa lớn này chắc sẽ không gây ra tai hại gì cho thôn Cao Thụ.

Nhưng con người Trương Phi Yến xưa nay có chút không đáng tin, lời cô ấy nói bạn nghe thì nghe, nhưng chỉ nghe thôi là không đủ, mà bản thân vẫn phải chú ý, phân tích và suy nghĩ lại.

Sở Thấm bắt đầu chú ý đến lượng mưa, đáng tiếc nhà cô không có ống để đo, không thể đo chuẩn xác được.

Cô che dù, đi đến chân gò núi.

Con đường từ nhà xuống núi trơn trợt, Sở Thấm chống gậy gỗ, nhích cơ thể đi xuống từng chút một.

Đứng ở giữa sườn núi, nhìn thấy một lớp sương mù mờ mịt phía xa xa, tình hình thế nào, có sạt lở hay không cũng không thể biết được.

Cô đến bên cạnh bờ sông nhìn một cái, nước sông đục ngầu vô cùng, hơn nữa lượng nước còn tăng cao, lúc sáng vẫn còn thấy kém một nấc mới đến mức cao nhất, bây giờ hai bên bờ đều bằng nhau, giống như muốn tràn ra vậy.

Sở Thấm ngồi xổm xuống bên cạnh, nhíu mày trầm tư.

Đến cả con sông nhỏ này cũng như thế, vậy sông lớn như sông Thượng Khê thì sao? Bây giờ đang xảy ra tình huống gì vậy.

Người có cùng mối quan tâm với mực nước con sông nhỏ giống cô còn có người nhà họ Hoàng, Hoàng Đậu Tử gấp đến mức như lửa cháy đến nơi, thỉnh thoảng nhìn động tĩnh bờ sông bên cạnh, sau khi nhìn thấy bóng dáng của Sở Thấm vội vàng chạy ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-524.html.]

DTV

“Sở Thấm, nước trong sông này đều sắp tràn ra đến nơi rồi, chúng ta cần đi nói với đội trưởng Hàn không?” Anh ta hét lớn về phía Sở Thấm bên kia bờ.

Sở Thấm thầm nói: Liên quan đếch gì đến tôi.

Dù nước sông này có cao đi nữa, cũng không dâng lên đến nhà cô.

Nếu thực sự dâng đến nhà cô, vậy thì toi rồi, e là cả cái công xã này đều sẽ bị ngập, phải vội dọn đồ lên núi để trốn mất.

Nhưng Hoàng Đậu Tử nói như hai nhà bọn họ cùng chung số mệnh vậy, đúng lúc Sở Thấm có chuyện muốn tìm đội trưởng Hàn, gật đầu: “Vậy đi thôi.”

Cô che dù, Hoàng Đậu Tử thì mặc áo xô, hai người đi về phía nhà đội trưởng Hàn.

Trên đường không gặp ai cả, đến lúc đến nhà đội trưởng Hàn thì mới phát hiện có vài người ngồi trong nhà đội trưởng Hàn.

Đội trưởng Hàn vừa nhíu mày vừa hút thuốc, nhìn thấy Sở Thấm đến, hai lông mày còn nhíu chặt hơn, những lúc bình thường thế này mà Sở Thấm tới đều sẽ mang theo tin xấu.

Quả nhiên, ông ấy còn chưa cất lời, Sở Thấm đã nói: “Đội trưởng, nước sông ở cửa nhà tôi sắp tràn ra ngoài rồi. Nhưng mà con sông nhỏ này, tràn cũng không sao, cái tôi lo là sông Thượng Khê.”

Đội trưởng Hàn sửng sốt, đợi đã, mấy người bọn họ lúc nãy còn đang trò chuyện về vụ hè, thật sự không để tâm tới vấn đề sẽ xảy ra ngập lụt.

Sở Thấm kinh ngạc: “Không phải chứ, đội trưởng à, ông cảm thấy mưa lớn như vậy mà không có nguy cơ lũ lụt sao?”

Bí thư chi bộ thôn lại nói: “Chỗ khác có lẽ có, nhưng còn thôn chúng ta chắc là không đâu. Thôn chúng ta cách sông Thượng Khê khá xa, hơn nữa địa thế thôn chúng ta cũng cao hơn.”

Miệng Sở Thấm giật giật, nhắm mắt lại, bất lực nói: “Ừm, nếu không đào mương thoát nước trước thì đúng là như vậy.”

Nghĩa bóng: Có phải các người quên chúng ta đã đào mương thoát nước trong thôn rồi không?”

Điều này có nghĩa là đã vạch đường giữa sông Thượng Khê và thôn Cao Thụ, điều quan trọng là đường này làm vừa sâu vừa rộng, năm ngoái còn mở rộng hơn một chút, bây giờ nhìn con sông nhỏ trước cửa nhà cô còn giống con sông nhỏ hơn, cái nhiều nhất ở trước cửa nhà cô là sông suối.

Sắc mặt đội trưởng Hàn hoảng sợ, sợ đến mức không nói gì.

Đúng vậy, có mương nước mà, cứ như vậy địa thế và thôn của bọn họ thấp hơn thôn Lưu Lý cũng chẳng bao nhiêu.

Loading...