Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 536
Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:11:05
Lượt xem: 12
Sở Thấm nhủ thầm: Vậy cũng không được tốt cho lắm nhỉ.
Nếu là trước đây vậy thì không có gì. Nhưng hiện giờ thì làm sao còn có món ngon cho đội trưởng tẩm bổ chứ?
Cô đi vào phòng nhìn trên đầu đội trưởng Hàn đang băng vải trắng một cái, sau đó rời đi.
Đường đi ẩm ướt, bùn đất nhão nhão dính dính, khi đi trên đường phải chú ý và cẩn thận để tránh trượt chân nếu không thì m.ô.n.g sẽ dính đầy bùn.
Hiện giờ từng nhà đều đang tát nước, ngạch cửa lâu ngày không được tháo ra giờ đây cũng gỡ xuống hết đề tát hết nước trong nhà ra ngoài, tát nước xong thì chuyển sang rửa gia cụ giặt quần áo rửa chén đũa hay rửa mọi thứ ở nơi này.
Nhà Sở Thấm cũng giống như vậy.
Cô đau khổ đầy mặt nên hét lên: "Thật là phí phạm mà, uổng phí quá!"
Những thứ trong nhà chưa kịp tẩy rửa phần lớn đều bị ngâm nước, đó là củi lửa đặt tại phòng bếp và dưới mái hiên.
Trong nhà lộn xộn đến nỗi không có chỗ đặt chân.
Sở Thấm yên lặng nhìn xung quanh một lượt, trong lòng thầm thấy may mắn vì địa thế nhà mình cao. Nếu nhà cô trở thành cái dạng này thì ngay cả nhà cô cũng không thèm nữa.
"Thím, cần cháu giúp không?" Cô hỏi.
Thím Sở lắc đầu: "Không cần đầu, chú của cháu đi quét dọn nhà vệ sinh rồi, đợi lát nữa ông ấy cũng tới giúp một tay, có khả năng hôm nay sẽ xong."
Nhà vệ sinh?
Sở Thấm ngẩn ra một giây, cô quay đầu "ọe" một tiếng rồi chạy đi không quay trở lại, vừa chạy vừa nói: "Cháu sẽ không quay lại, thím tự làm một mình nhé."
Cô không dám nghĩ tới, cũng không muốn đi tới lui ở bên ngoài, cô phải chạy về nhà nhanh chóng tát vôi sống.
Sở Thấm có đến sáu túi vôi sống, cô đang suy nghĩ xem phải tìm cớ gì để lấy ra.
Hiện tại làm vôi sống có dễ không?
Nói dễ thì cũng dễ, có vài thôn tự mình nung để lấy vôi nữa đấy. Chỉ là sau khi lũ lụt qua đi thì không đủ vôi sống cung cấp cho thôn Cao Thụ xa xôi của bọn họ, tất nhiên, mọi người đều nghĩ không dùng tới thứ này.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-536.html.]
Nhưng Sở Thấm lại cảm thấy có gì kì lạ, tạm thời không nghĩ ra lý do nên cũng không suy nghĩ nữa, tiêu độc cho nhà mình trước một lần rồi nói sau.
Vì thế cô cũng bắt đầu làm vệ sinh.
Tuy nói trong nhà không bị ngập nước, nhưng bởi vì thiếu nước nên từ đầu năm đến giờ cô vẫn không có tổng vệ sinh lần nào.
Là một người có bệnh sạch sẽ cấp độ thấp, nhưng lại có chiều hướng gia tăng ngày càng nghiêm trọng nên Sở Thấm đã nhẫn nhịn thật lâu rồi, cô muốn thừa dịp có nước thì tổng vệ sinh nhà cửa một lần.
Hiện tại không muốn làm, ai biết được sau này còn có thể xảy ra hạn hán hay không.
Sở Thấm nói làm thì làm ngay, sau khi cô ngủ một giấc thì tinh thần no đủ mười phần, lấy thùng và quần áo đã bị vứt bỏ ra, rồi dọn tất cả các món đồ trong nhà có thể dọn đều mang ra sân hết toàn bộ.
Món nào cần chùi thì chùi, cần rửa thì rửa, cuối cùng phơi dưới nắng mặt trời.
Ánh mặt trời vào tháng sáu nóng rực, không đến hai tiếng đồng hồ thì hơi nước đọng trên bàn ghế đã bị bốc hơi không còn một giọt.
Sở Thấm cần cù chăm chỉ, thậm chí còn chùi rửa phòng chứa lương thực, cuối cùng còn tát một ít vôi sống ở các phòng trống, đợi đến chạng vạng thì quét sạch vôi sống.
"Như vậy có tác dụng không?" Sở Thấm có chút nghi ngờ, thời gian có ngắn quá hay không?
Nhưng ngắn thì cũng không có cách nào khác, những gia cụ đang phơi trong sân cần phải dọn vào nhà.
Thậm chí cô còn gỡ tấm ván gỗ của giường ra đề chùi rửa và phơi nắng chứ đừng nói tới bàn học hay tủ bát này nọ.
Vì thế trước khi mặt trời lặn, Sở Thấm đã dọn mấy thứ này vào nhà rồi lắp ráp xong xuôi, phòng ngủ nhà chính và phòng bếp đều trở nên rực rỡ trong nháy mắt.
Đúng là nhà ở cần phải có hơi người mới ấm áp, thời gian cứ thế trôi qua nhưng nhà cô lại càng ngày mới là chuyện gì đang xảy ra?
Sở Thấm nhìn thấy căn nhà sạch sẽ nên tâm trạng cũng trở nên vui vẻ, không hề thấy xương sống hay eo lưng đau chút nào.
Làm xong này đó còn chưa đủ, trong sân cũng phải quét dọn.
Quét dọn một lần vẫn không đủ, Sở Thấm dội nước rửa sạch vài lần cho đến khi trên tảng đá không còn nhiễm một hạt bụi nào.
Cô vẩy vôi sống ở sân trước sân sau, đoạn đường từ chân núi đến nhà là cô vẩy nhiều nhất.