Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 556

Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:11:38
Lượt xem: 11

Cô suy nghĩ lung tung, nếu không phải đang ăn dâu liên tục thì Trương Phi Yến bên cạnh còn tưởng rằng Sở Thấm đang ngẩn người.

Hôm nay Trương Phi Yến cũng khá thông minh, biết được cách trốn ra khỏi đám người, còn len lén bịt lỗ mũi, hiển nhiên cũng không quen chịu đựng thứ mùi này.

Trong lúc mọi người ở đây xôn xao nói chuyện liên quan tới việc trồng thức ăn nuôi heo nuôi gà, đội trưởng Hàn rốt cuộc cũng mang máy vi tính của ống ấy tới.

Màn đêm đã sớm buông xuống.

Tối nay sao trên trời thưa thớt, không thấy được ánh trăng, sân đập lúa chỉ được soi sáng bằng một cây đuốc.

Đội trưởng Hàn đứng ở trên đài cao, cầm loa của mình nói: "Chắc hẳn trong lòng mọi người đều biết lý do tại sao hôm nay tôi gọi mọi người ra đây họp. Bây giờ giơ tay biểu quyết một chút trước, những ai đồng ý nhận đơn đặt hàng của nhà máy cơ khí xin giơ tay."

Vừa dứt lời, phần lớn người dân đã rất quả quyết giơ tay.

Theo lý thuyết thì phần lớn người đồng ý, đạt tới 99%, có người vốn cũng hết sức bảo thủ, nhưng khi bọn họ nhìn người chung quanh giơ tay, cũng do do dự dự rồi nắm tay giơ lên.

Đội trưởng Hàn nhìn kỹ một lần, ghi chép số liệu vào giấy rồi gật đầu: "Vậy là hoàn toàn thông qua."

Ghi chép xong, ông ấy lại ngẩng đầu: "Nếu mọi người đều đồng ý, vậy bây giờ tôi sẽ nói một chút về vườn rau trước. Sau khi thảo luận, trong thôn dự định vườn rau sẽ rộng 30 mẫu, mọi người cảm thấy thế nào."

Thật ra thì không ít người trong thôn đã đồng ý với 30 mẫu đất, đặc biệt là người trẻ tuổi. Có vẻ như bọn họ dễ tiếp nhận chuyện dùng thức ăn kiếm tiền hơn, sau đó dùng tiền để mua phân bón và lương thực.

Nhưng có vài người lại hơi do dự, chỉ có điều sau khi đội trưởng Hàn nói thôn Tịnh Thủy ngay bên cạnh dành ra đến 50 mẫu đất, những người đó lại ngay lập tức cảm thấy 30 mẫu đất của thôn mình là rất tốt. Nói trắng ra là họ muốn đội trưởng Hàn tuyệt đối đừng vì so tài cùng thôn Tịnh Thủy mà dành ra 50 mẫu đất giống bên kia.

Nói xong chuyện đất, đội trưởng Hàn còn nói về gà.

Ngoài dự định, không ít người trong thôn cảm thấy số lượng 200 con gà là hơi ít.

"Sao tôi cảm thấy ít nhất cũng phải thêm 50 con."

"Nếu đã phải xây trại nuôi gà mới thì cứ xây một chút, nuôi được nhiều gà hơn. Dù sao gà cũng ăn ít hơn so với heo, hơn nữa cái gì cũng ăn, vậy thì về sau thôn chúng tôi có thể len lén giữ lại chút trứng gà."

Dẫu sao bây giờ một nhà chỉ được nuôi năm con gà, rất nhiều hộ căn bản không nuôi tới năm con, nuôi hai ba con cũng không tệ.

Tại sao?

Cũng là bởi vì thức ăn gia súc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-556.html.]

Mặc dù gà ăn tạp, lại dễ nuôi hơn heo, nhưng nếu như muốn nó đẻ trứng thì vẫn phải cho ăn đàng hoàng. Không thể ngày nào cũng chỉ cho gà ăn chút cỏ cây nhưng lại muốn cho gà đẻ một ngày một cái trứng đúng không?

Gà nhà Sở Thấm được ăn ngon, đầy đủ dinh dưỡng, căn bản một ngày có thể đẻ một trứng. Gà nhà những người khác thì hai ba ngày có thể đẻ được cũng là không tệ, cứ một hai trứng như vậy còn phải tích góp đổi tiền đổi muối, hoặc là giữ lại cho trẻ con trong nhà ăn.

Vừa nói xong, không ít người cũng đồng tình với ý kiến tăng thêm số lượng gà nuôi.

Sở Thấm nghe xong cũng có chút kinh ngạc, hỏi Trương Phi Yến bên cạnh: "Cô cảm thấy nuôi gà thì phải nuôi bao nhiêu con?"

Trương Phi Yến: "500 con!"

"..."

Sở Thấm trợn mắt, người này còn tham hơn cả cô.

Trương Phi Yến hứng thú bừng bừng nói: "Trong đó 300 con gà đẻ trứng thì giao cho nhà máy cơ khí, trứng còn dư thì chúng tôi cứ giữ lại, trẻ con trong thôn cũng không đến nổi gầy guộc như vậy."

Haizz! Dinh dưỡng của con nít bây giờ vẫn kém xa bọn trẻ của mấy chục năm sau.

Sở Thấm lắc đầu: "Tạm thời không thể nào nuôi nhiều như vậy, dù sao cũng phải đề phòng cúm gia cầm, một con gà dính bệnh là tất cả gà đều phải chết."

Quả nhiên, đội trưởng Hàn đã kiên quyết khống chế số lượng ở mức 200 con, nhưng ông ấy cũng ghi chép một vài số liệu, chắc chắn sau này số lượng sẽ phải gia tăng.

Cuối cùng chính là heo.

Đội trưởng Hàn hít sâu một hơi, 100 con heo đối với thôn Cao Thụ mà nói thì đúng là áp lực không nhỏ.

"Heo, 100 con."

DTV

Ông ấy vừa nói xong, bên dưới đột nhiên "Ong" một tiếng, sau đó hoàn toàn nổ tung như giọt nước b.ắ.n vào trong chảo dầu vậy.

"Cái gì, 100 con heo?"

"Nói đùa sao, làm sao thôn chúng tôi có thể nuôi 100 con heo? Kể cả khi không để xảy ra vấn đề gì thì thức ăn gia súc chính là vấn đề lớn rồi."

Đội trưởng Hàn lập tức nói: "Thôn Tịnh Thủy cũng nuôi 100 con, tôi đã bàn bạc xong với Dương Bình và công xã, công xã sẽ giúp chúng tôi mua một nửa thức ăn cho heo, thôn chúng tôi chỉ phải phụ trách một nửa kia là được."

Ông ấy nói xong câu này, rất nhiều người cũng miễn cưỡng có thể chấp nhận.

Dẫu sao cũng là heo mà, ai mà không muốn.

Loading...