Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 638
Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:38:35
Lượt xem: 16
Thật ra Sở Thấm còn muốn dán một đôi ở chuồng heo và chuồng gà, nhưng bí thư chi bộ thôn vừa nghe thấy hai nơi này thì sống c.h.ế.t không muốn viết cho cô. Ông ấy nói bản thân không biết viết như thế nào, ông ấy chưa từng viết câu đối dán ở chuồng heo và chuồng gà.
Đương nhiên Sở Thấm nghi ngờ là bí thư chi bộ cảm thấy câu đối mình viết dán ở hai nơi đó có vẻ nhục nhã, cho nên lấy cớ không viết.
Còn về tranh hộ pháp dán trên cửa thì mọi người đều mua ở xã cung ứng. Thế nhưng không cần phải đến xã cung ứng ở thị trấn, có thể mua được ở xã cung ứng của công xã.
Một đồng hai tờ, bây giờ được coi là rất rẻ đối với túi tiền của người dân thôn Cao Thụ, ai cũng có thể mua được.
Sở Thấm mua tranh thần giữ cửa Thần Đồ và Úc Lũy, cô rối rắm không biết dán ai ở bên trái, dán ai ở bên phải một hồi lâu.
Cuối cùng, rối rắm không ra được đáp án, cô yên lặng đi dạo trong thôn một vòng, sau đó về nhà dán Thần Đồ ở bên trái.
Dán câu đối đỏ và tranh thần giữa cửa trông căn nhà náo nhiệt hơn, trong thôn cũng có sức sống hơn bình thường.
Khi Sở Thấm cầm hồ dán trở về phòng, Kỷ Cánh Diêu lại mang theo ba dây pháo đến nhà cô.
Sở Thấm ngạc nhiên: "Anh mua ở đâu vậy, dây pháo to như vậy."
Trước đó Sở Thấm đã nhờ Kỷ Cánh Diêu mua pháo, cô vẫn chờ đến bây giờ,
Cũng may mọi người thường đốt pháo vào đêm giao thừa và rạng sáng ngày đầu năm, vậy nên bây giờ lấy cũng vẫn kịp.
Kỷ Cánh Diêu cười cười: "Huyện bên cạnh, chỗ bọn họ có bán dây pháo dài."
Được rồi! Pháo mà, càng dài càng tốt.
Sở Thấm nhận lấy pháo, đáng tiếc trên tay cô còn hồ dán nên không tiện, cô đành phải nhét pháo lại cho anh.
Kỷ Cánh Diêu rất ăn ý đi vào sân, anh để pháo trên bàn trong phòng khách.
"Hôm nay cô định làm món gì ăn?" Anh nhìn trái nhìn phải, tò mò hỏi.
Sở Thấm chỉ vào phòng bếp: "Đồ ăn ngon đã được chuẩn bị sẵn rồi, chờ sập tối sẽ nấu. Về phần buổi trưa thì ăn bánh gạo hấp là được."
"Phải không?" Kỷ Cánh Diêu do dự, không biết anh nghĩ đến cái gì mà lại nuốt lời đến miêng xuống.
Anh cảm thấy nhà Sở Thấm có vẻ quạnh quẽ.
Nhà Kỷ Cánh Diêu cũng chỉ có một mình anh, cho dù bị vây giữa nhà ngang náo nhiệt như vậy anh vẫn cảm thấy cô đơn, huống nhà nhà Sở Thấm độc chiếm một ngọn núi.
Kỷ Cánh Diêu nhìn xung quanh, nhà cô không khác gì bình thường, ngoại trừ có dán câu đối và thần giữ cửa.
Sở Thấm khinh bỉ: "Sao lại ngây ngốc, anh đang nghĩ gì thế?"
Kỷ Cánh Diêu bỗng cười nói: "Tôi đang suy nghĩ nên cầu xin cô thế nào để cô giữ tôi ở lại ăn cơm tất niên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-638.html.]
Sở Thấm ngẩn người: "Yêu cầu này sao, anh muốn ăn thì cứ ở lại. Đương nhiên anh phải mang đồ ở nhà anh đến, đồ ăn ở nhà tôi chỉ đủ cho một mình tôi ăn."
Sức ăn của cô lớn, sức ăn của Kỷ Cánh Diêu cũng không nhỏ. Số đồ ăn Sở Thấm chuẩn bị hoàn toàn không đủ cho hai người ăn.
Kỷ Cánh Diêu cảm thấy mừng rỡ như điên.
Nhưng anh không thể hiện ra ngoài, anh không dám chớp mắt, trên mặt có vẻ hưng phấn, vội vàng gật đầu.
Thật ra anh đang cố gắng kiềm nén tâm trạng kích động, dù sao anh luôn cảm thấy đêm rất dài, mà cuối cùng giờ phút này anh cũng nhìn thấy ánh rạng đông.
DTV
-
Đến giữa trưa, Kỷ Cánh Diêu mới trở về nhà máy cơ khí.
Sau khi trở về nhà máy cơ khí, Kỷ Cánh Diêu để hết nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị sẵn vào giỏ tre, sau đó anh buộc giỏ tre vào ghế sau xe đạp, anh đạp xe đạp đến thôn Cao Thụ.
Sở Thấm ngạc nhiên.
Cô cúi đầu nhìn giỏ tre đặt dưới đất: "Anh mang nhiều đồ đến như vậy làm gì?"
Kỷ Cánh Diêu: "Để ăn đó, đều là nguyên liệu nấu cơm tất niên."
Sở Thấm mang giỏ tre đầy ắp vào bếp, cô lấy đồ bên trong ra.
Có gì?
Hai con cá.
Khi Sở Thấm lấy ra thì thấy khó hiểu, cô không nhịn được hỏi Kỷ Cánh Diêu: "Cơm tất niên nhà anh có hai con cá?"
Kỷ Cánh Diêu nói: "Một con nấu canh, một con để kho."
Được rồi. Rất tốt, trùng hợp Sở Thấm có đậu hũ, nấu canh cá rất hợp. Sở Thấm dùng dây thừng buộc con cá lên móc sắt bên cạnh, nhà cô còn một con cá, lúc này ba con cá vùng vẫy trên không trung, khiến người ta thấy hơi điên rồ.
Sở Thấm lại lấy hai cái chân giò heo trong giỏ tre ra, nhà cô chỉ có thịt heo, không có chân giò, vừa khéo có thể xào cay để ăn.
Chân giò xào cay phải được luộc trước, đây là bước quan trọng, Kỷ Cánh Diêu đảm nhiệm, sau khi nhóm lửa xong thì anh chuẩn bị luộc chân giò.
Sở Thấm vẫn còn đang lục lọi.
Một lát sau, cô lấy ra được một mảnh sườn đã được ướp sẵn, ngoài sườn còn có gạo nếp, rõ ràng là anh muốn làm sườn hấp gạo nếp.
Còn có một con gà, một con ngan, hai cân thịt dê có da, hai rảnh sườn và hai rảnh lạp xưởng.
Cô nhìn Kỷ Cánh Diêu, thì ra anh cũng có nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy.