Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 681: Ngoại truyện hôn nhân 4
Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:40:18
Lượt xem: 14
Ngoại truyện hôn nhân 4
Anh không dám chọc Sở Thấm tiếp, rõ ràng là Sở Thấm đã có chút không nhịn được. Lỡ như anh chọc cho cô nương này nổi tính bướng bỉnh, để cô bỏ mặc mọi thứ mà la hét thì không biết nên làm thế nào cho phải.
May là ở nhà có cơm thừa, là phần cơm sáng sớm còn dư lại.
Buổi sáng anh sẽ nấu khá nhiều cơm, thường thường nấu một lần nửa thùng gỗ, đủ cho bọn họ ăn một ngày.
Hôm nay buổi trưa không ăn ở nhà, anh nấu hơi ít lại một chút, nhưng lượng cơm vẫn đủ cho hai người ăn tối.
Còn thức ăn cũng có luôn, là đồ ăn thừa hồi trưa xách về từ tiệm cơm quốc doanh.
Buổi trưa hôm nay họ ăn khá ngon, cả ba món ăn đều có thịt.
Thịt kho mang về được hâm nóng lên, sườn xào chua ngọt cũng được cho lên chảo, cắt thêm một ít hành tỏi vào xào nóng lại, cuối cùng xào thêm một đĩa cải xanh thanh đạm ngon miệng, hai người cứ thế giải quyết xong cơm tối.
Sau đó lại anh nhìn em em nhìn anh, Sở Thấm hỏi anh: "Tối nay anh định ngủ ở đâu? Hay là anh cứ về trước đi."
Dựa theo thông lệ trong thôn thì người ta sẽ làm tiệc mừng trước rồi mới đi đăng ký kết hôn sau, thế nhưng hai người lại làm ngược lại, chuyện này khiến Sở Thấm có chút rầu rĩ.
Vậy ngủ chung thì sao? Còn chưa ngủ chung.
Kỷ Cánh Diêu không muốn về, nhưng đồ đạc của anh còn chưa chuyển sang đây hết, quần áo vẫn còn ở nhà máy cơ khí, nên anh cũng chỉ có thể về nhà.
Ban đầu anh còn định chọn ngày làm đám cưới trong tháng sáu, nhưng bây giờ anh quyết định bỏ ngày đó, chọn một ngày trung tuần tháng 5.
Ngày đó đúng là ngày hoàng đạo, nhưng anh lại không cân nhắc đến chuyện làm lễ trong tháng 5, vốn cảm thấy thời gian quá gấp, không kịp mua thức ăn cho nên mới bỏ qua ngày này. Thế nhưng bây giờ anh muốn chọn là chọn, mệt một chút khổ một chút cũng không có sao, kết hôn rồi mà còn phải ngủ một mình một phòng cô đơn mới khổ.
Ngày xuân đã qua, mùa hè đến.
Thời gian tựa như được lên dây cót, cứ thế lẳng lặng trôi qua, khiến cho người ta luôn cảm thấy mình có bỏ sót ngày nào hay không.
Bọn họ đăng ký kết hôn xong cũng không có cổ động tuyên dương gì, mấy ngày sau Kỷ Cánh Diêu vội vã đi công tác, anh cứ thế dồn lịch trình sáu ngày ban đầu thành năm ngày, đến buổi trưa ngày thứ năm đã về chạy tới nhà.
Anh còn tính về nhà sẽ đi mua thức ăn, không hề nghĩ đến chuyện lúc về nhà liền thấy đầy ắp thức ăn.
Dĩ nhiên nguồn gốc của những thức ăn này là từ Sở Thấm, đối với cô mà nói thì lấy được những thức ăn này là chuyện nhỏ.
Ở nông thôn không thiếu rau cải, chớ đừng nhắc tới thôn bọn họ còn trồng rau cải, càng không thiếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-681-ngoai-truyen-hon-nhan-4.html.]
Cho nên không cần phải gom góp rau cải lúc này, thứ Sở Thấm gom được chính là mấy sọt cà chua.
Còn thêm bốn sọt đậu bốn mùa và bốn sọt khoai tây.
Kể cả thịt, thứ khó khăn nhất đối với những người khác thì cô cũng có. Trong không gian của cô còn dư đến mấy trăm cân thịt đâu, Sở Thấm lấy ra hơn mười cân cũng coi như là đủ.
Nhân dịp Kỷ Cánh Diêu chưa về tới, Sở Thấm đã lấy từ trong không gian ra 15 cân thịt, sau đó ướp một lớp muối mỏng.
Cô cũng lấy ra một ít rong biển khô, dự định hôm đó sẽ nấu canh rong biển.
Rong biển này là do anh họ gửi tới lúc đầu năm, khoảng chừng 16 cân. Lúc đó mở túi ra, mùi tanh xộc vào mũi đã khiến Sở Thấm nôn chừng mấy tiếng.
Cũng do cô rất hiếm khi ngửi mùi đồ sống như vậy, đây chính là thứ không thể mua ở đâu được cả.
Cuối cùng là hai chậu thịt viên sẵn cùng bốn con vịt quay cô mới làm xong hôm qua.Suýt chút nữa là cô đã ăn hết số thịt viên và vịt quay đó rồi..
"Anh về rồi à? Không phải anh nói là ngày mốt sao?"
Sở Thấm giật mình, trong đầu nghĩ may quá, cô mới vừa lấy thịt heo ra ướp xong.
Kỷ Cánh Diêu nhìn đi nhìn lại, nhìn trái nhìn phải, cuối cùng khâm phục nói: "Những thứ này đều là do em làm sao?"
Sở Thấm gật đầu một cái: "Đúng vậy!"
Kỷ Cánh Diêu đã biết Sở Thấm rất lợi hại trong việc đì mua các thứ đồ, nhưng anh không nghĩ cô giỏi tới như vậy.
Anh thở dài, nói: "Anh còn tính về mua đồ, làm xong mọi thứ nhanh nhất có thể, nào ngờ em lại làm tốt như vậy, không cần anh làm gì thêm nữa."
Sở Thấm cho anh một cơ hội, cô dời đậu nành từ trong phòng ra ngoài, nói: "Không có chuyện gì, sáng mai anh mài đậu hũ đi. Còn trong hôm nay... Anh xem thử có thể đi đào một ít măng tre về được không."
DTV
Kỷ Cánh Diêu vừa nghe có chuyện để làm là cả người tràn trề sức lực. Cơm nước xong, anh trở lại xưởng hoàn thành công tác, sau đó chạy lên núi đào măng.
Anh đào đến chạng vạng tối mới trở về, anh đào được khoảng chừng một giỏ măng mùa xuân, còn có nửa giỏ măng trúc.
Lúc này số lượng măng mùa xuân không nhiều, cũng đa phần là măng già.
Nhưng không có cách nào khác, chỉ có thế đi kiếm thức ăn như vậy. Nhà cô thì cũng có gà, trong không gian cũng có xương có thịt, nhưng g.i.ế.c gà thì có thể có được mấy chục cân thịt cùng xương không?
Dĩ nhiên không thể!