Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:36:55
Lượt xem: 50
Dưới sườn núi phía đối diện sông, đôi vợ chồng nhà họ Hoàng nghe thấy tiếng binh binh, không khỏi tự hỏi: “Con gái nhà họ Sở lại làm gì thế?”
Từ khi Sở Thấm chuyển đến, thi thoảng sẽ có động tĩnh.
Đêm khuya im ắng như này cũng không biết cô lại tìm được việc ở đâu mà làm nhiều thế.
“Đậu Tử, con đi hỏi xem! Cha Hoàng gọi.
Hoàng Đậu Tử rụt cổ lại: “Đêm hôm ai mà nhìn rõ đường chứ, con không đi.”
Anh ta nhớ đến mấy ngày trước mình muốn vào vườn rau của Sở Thấm xem cô trồng rau gì, kết quả Sở Thấm chặt đứt ngay một khúc gỗ một phát trước mặt anh ta, suýt nữa dọa c.h.ế.t anh ta.
Người phụ nữ này còn chặt đứt được cả gỗ, chắc là muốn bẻ gãy tay chân anh ta cũng nhẹ nhàng thôi, bây giờ anh ta chỉ mong tránh xa nhà cô ra, trên đường đụng mặt cô tránh được là tránh.
“Không có bản lĩnh!”
“Cha có bản lĩnh thì đi đi!”
Cha con nhà họ Hoàng lại cãi nhau, thế mà Sở Thấm cũng có thể nghe thấy vài chữ vài từ.
Măng trong nồi vẫn chưa luộc xong, Sở Thấm cũng không quan tâm nhiều, cô đang không thể chờ được mà lấy giấy bút ra dùng chiếc bàn nhỏ của mình.
Thắp ngọn đèn dầu cạnh bàn, Sở Thấm bắt đầu ghi chú vật liệu hàng tồn trong nhà mình, bây giờ mỗi tuần cô đều ghi chú lại một lần.
Mở sổ ghi chú ra, thì nhìn thấy vài trang trước của sổ đã được ghi chú kín đầy đủ.
Đây cũng là ý nghĩa của việc ghi chú, Sở Thấm chỉ cần lật ra là biết được nhà mình.
Tuần này cô không thêm nhiều đồ lắm, Sở Thấm nghĩ kỹ lại, đưa tay vừa viết vừa nói nhỏ: “Hai quả trứng gà.”
DTV
Đây là cô giúp một thím cùng nhóm làm việc, thím đó cho cô.
Ài! Theo lý thì gà cũng nên đẻ trứng rồi, đáng tiếc ba con gà mẹ trong bốn con gà chẳng có động tĩnh gì hết, toàn là những con gà vô dụng.
Sở Thấm từng lập một thực đơn hàng ngày cho mình, lúc cô bận rộn mùa màng mỗi tuần phải ăn thịt một lần, mỗi ngày phải ăn một quả trứng, mỗi bữa phải ăn một bát tô cơm khoai lang đầy ắp mới có thể duy trì được cơ thể khỏe mạnh.
“Còn bốn đống củi với hai đống tre.”
Một đống ở đây là lượng từ chính xác, được buộc bằng dây leo, hai tay cô ôm được đống củi là một đống.
Ở nhà Sở Thấm, một đống củi có thể dùng được một tuần, một đống tre dùng được nửa tuần.
Bây giờ trên núi không cho chặt củi bừa bãi nữa, nói là một lần không được vượt quá hai cây, thời gian cũng được quy định, cô mà chặt nhiều quá là đội trưởng Hàn sẽ lên uống nước nói chuyện với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-76.html.]
Người trong thôn biết được thật là có vượt quá hay không, kể cả cô chặt củi có nhỏ tiếng thế nào, động tĩnh lúc vác củi xuống rừng cũng không tránh được.
Mọi người đều là nông dân cả, rốt cuộc cô chặt bao nhiêu đảo mắt qua cái cũng biết được.
Nhưng lần này không có tác dụng với Sở Thấm, cô có ba lô không gian, củi bỏ vào trong ba lô không gian, rồi lấy ra một phần ít nữa, nhẹ nhàng tránh được dễ dàng.
Sở Thấm âm thầm nghĩ, có cần phải làm cái nhà kho sau nhà không, để sau này ném củi ra sau nhà.
Nghĩ rồi lại từ bỏ, xây nhà kho cũng cần ngói với gỗ… Nhà nghèo không thể xây như thế được, vẫn cứ nhét vào trong phòng để đồ tạp nham đi.
“Nửa cân táo đỏ.” Đây là thím Sở cho, sau này Sở Thấm lại dùng nửa giỏ cá nhỏ bắt được ở sông dưới sườn núi trả lại.
Tiếp theo là lượt rút thăm trong khoảng thời gian này.
Đến hôm nay là rút được bốn lần, đã được: mười miếng ván gỗ, một cái cuốc nhỏ, một miếng vải bông, với một hộp thủy tinh vỡ.
Sở Thấm khá rầu rĩ.
Ván gỗ để đó lúc nào xây nhà thì có cái dùng.
Cuốc trông thì đẹp mã, nhưng kể cả là nhổ thảo dược trên núi hay là nhổ cỏ trong vườn rau đều rất tiện.
Vải bông rất nhỏ… Không làm được quần áo thì làm đai kinh nguyệt vừa đẹp.
Nhưng mà cái hộp thủy tinh vỡ này, cười nhạo ai thế?
Lúc đó Sở Thấm nghĩ lâu lắm mà nghĩ không ra, đến khi cô vô tình nhìn thấy tường nhà bao quanh.
Đúng rồi, đợi đến khi tưởng bao quanh được sửa đủ cao, thì chét một lớp đất vàng lên, sau đó cắm thủy tinh vỡ vào cũng có tác dụng thêm một lớp bảo vệ tường đấy chứ.
Cuối cùng là măng xuân hôm nay, số măng xuân này cũng không biết làm được bao nhiêu măng khô.
Ghi chép đồ vật xong, măng xuân cũng đã luộc chín.
Măng xuân vớt lên cho vào nước lạnh rồi để lên thớt cắt thành miếng, phải cắt hơi dày một chút.
Sở Thấm cấm mấy cái mẹt vừa tròn vừa to đến, rồi lại dựng khung gỗ trong sân, để măng xuân lên trên mẹt, rồi đặt mẹt lên khung gỗ.
Nước từ măng xuân rơi xuống từng giọt tí tách, gió đêm thổi qua, hút đi vài phần nước, măng xuân cần mấy ngày mới khô hoàn toàn được.
Ánh sao lấp lánh, trăng sáng rực trời.
Sở Thấm về phòng, một đêm ngon giấc.