Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 152 - 153

Cập nhật lúc: 2025-04-12 07:34:32
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 152

Tất cả mọi người nhìn vào bốn vệ sĩ còn lại sau lưng anh, mặt không đổi sắc nhìn đồng đội của họ ngã xuống đất, sắc mặt đều không được tốt lắm.

Những người này là điên rồi sao?

Đồng đội của họ tự bạo rồi kìa!

Cùng c.h.ế.t với Lý Kỳ, bọn họ thậm chí còn không đổi sắc mặt?

Quả thực là một lũ điên!

Trên vùng đất hoang vu, người đáng sợ đến mấy cũng có thể chọc vào, nhưng tuyệt đối không thể chọc vào kẻ điên, bất kể là đám vệ sĩ trung thành này hay gã đàn ông duy nhất vừa rồi không bị Lý Kỳ khống chế hoàn toàn mà chỉ bị áp chế mơ hồ, bọn họ đều không muốn chọc vào.

“Giao Thự Quang ra đây!” Không biết là ai đột nhiên hét lên một tiếng, trong đám người còn lại, lập tức có người ngo ngoe hành động.

Sắc mặt Lệ Vi Lan nghiêm lại.

Trầm Chanh sợ anh không phân biệt được địch ta, vội vàng nhấn nút “đánh dấu” trên màn hình, đánh dấu rõ ràng trên đỉnh đầu của từng con quái vật có m.á.u đỏ.

“Đã đánh dấu kẻ địch.”

“Đã đánh dấu kẻ địch.”

“Đã tiêu diệt kẻ địch...”

Nếu năm đó cũng có cô, anh sao có thể bị người đ.â.m sau lưng chứ? Nếu sớm có cách phân biệt địch ta thần kỳ như vậy, thì cần gì phải sợ bị người khác ám toán?

Tiếng báo cáo liên tục của máy móc truyền đến tai Lệ Vi Lan, âm thanh này thật dễ nghe và rõ ràng, khiến anh nhìn Lý Kỳ trên mặt đất, sát khí trong lòng dần tan biến.

Nếu năm đó có cô ấy, sẽ không bị các người đ.â.m sau lưng, nhưng có lẽ chính vì nhát d.a.o năm đó của các người, tôi mới có thể gặp được cô ấy!

Lệ Vi Lan chưa bao giờ oán trách số phận, đối với anh, mọi thứ hiện tại đã là sự sắp đặt tốt nhất.

Không cần oán hận số phận, bởi vì số phận đã rất công bằng với anh rồi.

Cuộc chiến nhanh chóng kết thúc.

Vài kẻ phản bội vốn định đến căn cứ Đằng Long để cướp lương thực thận trọng nhìn Lệ Vi Lan, một người trong số đó có chút do dự hỏi anh: “Anh chính là người bán lương thực cho chúng tôi?”

Lệ Vi Lan gật đầu.

Lúc này nụ cười của anh không còn qua loa nữa: “Căn cứ của tôi tên là Noah. Đợi các người ổn định Đằng Long, chúng ta sẽ còn cơ hội mua bán.”

“Đám người Lý Kỳ đã đồng ý mua bán với các người...” Người đó do dự một chút: Thực tế thì giao dịch đó liên quan đến bao nhiêu vốn, hắn không rõ, nhưng hắn biết, số lương thực này liên quan đến sự ổn định tiếp theo của căn cứ, bất kể là ai tiếp quản, chỉ cần còn muốn sống yên ổn trong căn cứ, thì sẽ không nghĩ đến việc bán hết.

Hiện tại điều hắn lo lắng là, người này không chịu đồng ý.

Nhìn vào thực lực của anh, nếu thực sự muốn đánh với bọn họ, Đằng Long còn phải lột một lớp da.

Lệ Vi Lan cười cười: “Nợ của tôi, tôi tự nhiên sẽ tự mình đòi Lý Mặc.” Anh dừng lại một chút, nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ của người đó, có lẽ là vì hôm nay đột nhiên nhận ra đạo lý lấy thiện báo thiện, lấy ác báo ác, Lệ Vi Lan do dự một chút, “Tặng miến phí cho anh một tin. Có đám thây ma đang hướng về phía Đằng Long của các người.”

Sắc mặt người đó thay đổi đáng kể!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-152-153.html.]

Thảo nào dạo này Lý Kỳ làm việc căn bản không cân nhắc đến lâu dài! Thảo nào đám người Lý Kỳ, Lý Mặc vẫn điên cuồng kiếm tiền!

Hắn lập tức hiểu ra kế hoạch của hai người Lý Kỳ Lý Mặc: Thu gom lương thực, giả vờ giao dịch với người này, để anh mua Thự Quang trở thành bia đỡ đạn, sau đó giả vờ thành anh bị những kẻ khác nhòm ngó Thự Quang bắt cóc thậm chí g.i.ế.c hại, đổ tội cho người này đã bào rỗng Đằng Long, hai người bọn họ có thể giả vờ đi tìm người, ung dung dẫn theo thân tín rời đi! Còn những người còn lại bị bỏ lại trong căn cứ, sống c.h.ế.t ai quan tâm? Ai bảo bọn họ không phải thân tín chứ!

Chương 153

“Anh muốn gì?” Người đó nhìn vẻ mặt Lệ Vi Lan, trong lòng có thêm vài phần phức tạp: vừa có biết ơn, vừa có do dự, còn mang theo vài phần nửa tin nửa ngờ.

TBC

Lệ Vi Lan chỉ cười cười: “Tôi có vài người bạn, nếu bọn họ đồng ý rời đi cùng tôi, anh hãy thả bọn họ đi.”

***

Khi Lệ Vi Lan rời khỏi Đằng Long, Trần Phong đã dẫn theo những đứa trẻ trong cô nhi viện đợi ở nơi đã hẹn.

Đêm nay căn cứ Đằng Long rất hỗn loạn.

Khắp nơi đều là tiếng s.ú.n.g hỗn loạn, ồn ào, Trần Phong biết, đối với hắn, chỉ cần có thể bảo vệ tốt những đứa trẻ này là đủ rồi.

Những đứa trẻ ôm chặt con búp bê đồ chơi trong tay.

Bắt đầu từ một hôm nọ, một đứa trẻ ra ngoài truyền tin suýt bị đánh, nhưng con búp bê trong tay nó lại biến thành một con rô bốt cao nửa người đánh ngược lại người đó một trận, sau đó những đứa trẻ trong cô nhi viện đã biết --- mỗi người chỉ có một thứ này, nhìn không khác gì búp bê bình thường, thực tế lại là bùa hộ mệnh của chúng.

Nếu thực sự gặp nguy hiểm, ném búp bê ra là có thể bảo vệ tính mạng.

Mặc dù lần trước con búp bê đó chỉ có thể dùng một lần, dùng xong lại biến về trạng thái bất động, nhưng những đứa trẻ nắm chặt con búp bê trong tay, đều cảm thấy như nắm được sức mạnh an tâm.

Sau khi gặp những đứa trẻ, Hi Nam cũng dẫn theo bạn tốt của mình --- Tôn Nhất Phi dị năng hệ thổ.

Bọn họ nóng lòng chờ tin tức, cho đến khi nhìn thấy ngọn lửa ở vị trí hội trường đấu giá thắp sáng bầu trời đêm, Trần Phong mới thở phào nhẹ nhõm: Bất kể thế nào, bất kể mọi chuyện sẽ đi về đâu, chỉ cần có thể đốt cháy hội trường đấu giá, mọi thứ đã kết thúc.

Lệ Vi Lan quay lưng về phía ngọn lửa, dẫn theo bốn vệ sĩ máy móc còn lại đi tới, anh sảng khoái như thể đã vứt bỏ được gánh nặng đè nặng trên vai từ lâu.

Lý Kỳ đã chết, ân oán giữa anh và Đằng Long đã được giải quyết.

Điều đáng tiếc duy nhất là Lý Mặc có lẽ thấy tình hình không ổn, đã chuồn mất ngay từ đầu, ngay cả anh trai ruột của mình cũng mặc kệ.

Chuyện này không khiến Lệ Vi Lan quá ngạc nhiên: Lý Mặc vốn dĩ là một người như vậy, trên đời này chỉ có mạng sống của mình là quan trọng, chỉ tiếc không diệt cỏ tận gốc, có lẽ sẽ trở thành mối họa lớn.

Anh kiểm tra camera giám sát, bên cạnh Lý Mặc còn có hai phần Thự Quang cuối cùng --- đây hẳn là hai phần cuối cùng.

“Xin lỗi, anh không thể trả lại thẻ cho em...” Anh khẽ thở dài, có chút áy náy cúi đầu.

Khi đi Lý Mặc chỉ mang theo hai thứ: thẻ và hai phần Thự Quang.

Không mang theo bất cứ thứ gì khác.

Khi Lệ Vi Lan xin lỗi Trầm Chanh, cô đang kiểm kê lợi nhuận sau khi hoàn thành nhiệm vụ lớn ở căn cứ Đằng Long, nghe vậy thì kinh ngạc: Cái gì? Con trai xin lỗi mẹ sao? Mẹ cơ bản chỉ chơi game xem cốt truyện chạy khắp nơi, ngoài việc thêm cho con chức năng phân biệt địch ta và chỉ huy rô bốt tự hủy thì chẳng làm gì cả, con trai xin lỗi mẹ vì cái gì?

Mẹ thu được rất nhiều lợi nhuận đó?

Hoàn thành cốt truyện ở căn cứ Đằng Long, tiền vàng quả thực là một vụ thu hoạch lớn!

[Hoàn thành cốt truyện bản đồ căn cứ Đằng Long, +1000 đồng vàng. Bản đồ căn cứ Đằng Long đã vào trạng thái cập nhật (còn 24:00:00). Đã mở cây công nghệ căn cứ, đã mở hệ thống giao dịch, danh tiếng căn cứ Noah +1, đã mở hệ thống chiêu mộ, đã mở bản đồ thế giới]

Loading...