Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:56:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh không hỏi thêm câu “trì hoãn” này có thể trì hoãn được bao lâu, chỉ hỏi một câu: “Làm thế nào để dị năng tiến giai?”

Phó Ngôn Châu do dự một chút, chỉ đưa ra một câu trả lời rất trực tiếp: “Chiến đấu.”

Hắn nhắm mắt lại, dùng tinh thần lực thử dò cơ thể Lệ Vi Lan, có thể cảm nhận được lớp phòng vệ nghiêm ngặt xung quanh anh, hơi thở không hề bị rò rỉ: “Bây giờ anh là cấp ba đỉnh phong phải không?” Phó Ngôn Châu nói một một cách khẳng định.

“Đúng.” Lệ Vi Lan không bất ngờ.

Dị năng của anh sau khi thoát khỏi bầy sói biến dị đã ổn định ở cấp ba đỉnh phong, nhưng từ đó không hề tiến triển thêm.

Từ cấp một lên cấp hai, là anh g.i.ế.c thây ma g.i.ế.c đến mức đột nhiên tiến cấp.

Từ cấp hai lên cấp ba là ở trong phòng thí nghiệm.

Hai lần tiến cấp này, đối với anh mà nói đều không phải là kinh nghiệm có thể tham khảo.

TBC

“Đàn anh của tôi đã là cấp năm rồi.” Phó Ngôn Châu đột nhiên nói một câu kinh người.

Đồng tử Lệ Vi Lan co lại.

“Phương pháp tiến cấp của anh ta vô cùng tàn khốc,” Phó Ngôn Châu nói, “Anh ta đã tự cải tạo bản thân vô số lần. Những thí nghiệm anh ta làm trên các anh, bản thân anh ta cũng đã làm gần như toàn bộ.”

Sắc mặt Lệ Vi Lan thay đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-262.html.]

Một người tàn nhẫn với người khác thì đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn là tàn nhẫn với chính mình.

Những thí nghiệm đó vô cùng đau đớn, Lệ Vi Lan không thể tưởng tượng được, sẽ có người nào nguyện ý tự mình thử từng thí nghiệm đó.

“Lúc đầu đàn anh của tôi không có dị năng, anh ta đã cắt bỏ hạt nhân dị năng của người khác.” Ánh mắt Phó Ngôn Châu dần tối lại, “Từ lúc đó, giữa chúng tôi đã có sự bất đồng. Nhưng đàn anh nói với tôi, con người trước thiên nhiên quá yếu đuối, tất cả những gì chúng tôi làm, đều là để khám phá một con đường mới, để cứu những người còn lại của loài người không bị diệt chủng.”

Thật là vô lý!

Đây là suy nghĩ chung của Lệ Vi Lan và Trầm Chanh trước màn hình.

Cho dù xuất phát điểm thực sự là vì loài người, người áp dụng phương pháp đúng đắn là cứu tinh, nhưng người áp dụng cách thức điên cuồng này, không phải là kẻ cuồng chiến thì cũng là kẻ điên.

“Tôi không ngăn được đàn anh, nhưng đàn anh có thể lên ngũ giai, ít nhất cũng chứng tỏ phương pháp tiến cấp của anh ta là đúng đắn.” Phó Ngôn Châu im lặng một lát, “Chiến đấu, tiêu hao, rồi bổ sung dị năng, anh có thể tiến giai rất nhanh. Nhưng... nếu anh chọn con đường đó, thì Noah phải làm sao?”

Quan sát đến đây, Trầm Chanh hoàn toàn hiểu tại sao trò chơi lại yêu cầu cô phải quan sát.

Cô vui vẻ cười nói với Lệ Vi Lan: “Noah giao cho tôi! Anh cứ ra ngoài đánh giết, tôi sẽ ở lại căn cứ giữ nhà!” Sự phối hợp này thật tuyệt!

Lệ Vi Lan và cô cùng nghĩ đến điều này, khóe miệng anh hơi cong lên, nụ cười chân thành và ngọt ngào --- đó là sự tự tin mà cô mang lại cho anh: “Vì đàn anh của anh áp dụng phương pháp tiến giai này, chắc chắn các anh có đối tượng thích hợp rồi phải không? Anh nói cho tôi biết, chúng ta sẽ xử lý từng người một.”

Trò chơi hiện lên một lời nhắc mới:

[Bản đồ đất hoang: Đã cập nhật.]

[Nguyện vọng của nhân vật chính: Chế độ bế quan. Nhân vật chính sắp sửa mang ba lô lên đường, trong chế độ bế quan, bạn có thể xem nhật ký chiến đấu, gửi vật phẩm và gửi tin nhắn thoại. Tắt cuộc gọi tức thời, tắt chế độ nạp tiền. Bạn có đồng ý không? Có/Không]

Loading...