Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phần thưởng này, cô nhất định phải có được.
Hơn nữa cô nghi ngờ, loạt nhiệm vụ chính tuyến này, có thể phần thưởng nhiệm vụ đều liên quan đến vắc-xin thây ma.
Cô kích động đọc tình hình nhiệm vụ này cho Lệ Vi Lan nghe, ánh mắt anh khẽ động, trên khuôn mặt vốn bình tĩnh cũng lộ ra vẻ cực kỳ kích động: đây quả thực là một tin tốt đến không thể tốt hơn!
Những thứ khác anh không biết, nhưng nghiên cứu vắc-xin của giáo sư Ngụy là từng bước một tự mình thực hiện, nếu vắc-xin có thể sản xuất, cho dù không thể dùng cụ thể hóa không gian, anh cũng có thể đưa kinh nghiệm này cho những người có thẩm quyền trong thế giới của Trầm Chanh, đảm bảo sự an toàn của cô.
Lệ Vi Lan trực tiếp đứng dậy.
Hạ Cẩn Thời sửng sốt, nhưng chưa kịp làm gì đã thấy người đàn ông trước mặt không nói một lời, quay người đi ra ngoài.
Không nể mặt như vậy sao?
Hắn đang nói đến kế hoạch của bọn họ, làm thế nào để kiểm soát đàn thây ma, và tinh thần hy sinh cống hiến của những người đến từ Viện khoa học của bọn họ, vừa mới nâng cao cảm xúc của những người bên dưới lên cao nhất, nào ngờ được vào lúc này lại có người không nói một lời liền quay người bỏ đi?
Sắc mặt Hạ Cẩn Thời thay đổi, không giận mà cười: “Anh Lệ đây là nóng lòng muốn trở thành người đầu tiên ra tiền tuyến chiến đấu với thây ma sao?” Giọng nói của hắn mặc dù vẫn mang theo ý cười, nhưng những người trong nội bộ Viện khoa học quen thuộc với hắn đều biết, ánh mắt hắn lạnh lẽo, đã là biểu hiện của sự tức giận: Hạ Cẩn Thời tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai thách thức quyền uy của hắn, về hướng nghiên cứu là như vậy, về sắp xếp nhân sự lại càng là như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-500.html.]
Lệ Vi Lan dừng lại.
TBC
Anh vốn lười đôi co với hắn, nhưng cách hỏi của Hạ Cẩn Thời, nếu anh không đáp lại, nhìn vào mắt người khác sẽ trở thành biểu hiện của việc Noah của bọn họ sợ hãi chiến đấu: “Viện trưởng Hạ tránh nặng tìm nhẹ, dường như đến giờ vẫn chưa nói đến trọng điểm.”
Lông mày Hạ Cẩn Thời hơi nhướng lên, đang định hỏi anh, thì nghe anh nói ra một sự thật mà hiện tại ngay cả những người trong nội bộ bọn họ cũng chưa chắc chắn: “Đàn thây ma bên trong không ổn định, sự kiểm soát mà anh nói, dường như sắp trở thành chuyện viển vông. Nhưng nhìn viện trưởng hiện tại vẫn còn nhàn nhã ở đây khoác lác, có lẽ là tin tức của tôi có nhầm lẫn.”
Hai câu này vừa nói ra, những người ban đầu nghe chăm chú lập tức nổ tung.
Một tiếng ‘ong ong’ truyền đến từ bên dưới, nếu không phải Lệ Vi Lan nhẹ nhàng nói thêm một câu ‘có lẽ là tin tức của tôi có nhầm lẫn’, thì lúc này có lẽ lòng quân đã tan rã trực tiếp.
Lệ Vi Lan nói xong căn bản không có ý định tranh cãi với Hạ Cẩn Thời, ném quả b.o.m này xuống xong liền quay người bỏ đi.
Ánh mắt lạnh lẽo sắc bén lóe lên trong đôi mắt bị tròng kính che khuất của Hạ Cẩn Thời.
Ánh mắt hắn lướt qua những người biết nội tình có mặt tại hiện trường, đôi mắt dài và hẹp đã hơi nheo lại, hắn nhanh chóng xem xét tất cả mọi người: ai có thể tiết lộ tin tức này ra ngoài? Thậm chí còn lấy ra để tát vào mặt hắn vào đúng lúc này.
Trầm Chanh nhìn cảnh tượng hỗn loạn này, phấn khích hỏi Lệ Vi Lan: “Lan Lan, tại sao không trực tiếp vạch trần hắn ta luôn đi!”