Đường Luật trước đây rất đào hoa, cô ta có thể trở thành người phụ nữ duy nhất của hắn, được hắn cưng chiều lâu như vậy, cũng chính là vì cô ta là người sở hữu năng lực hệ chữa trị hiếm có!
Trước đây cô ta nghĩ rằng sẽ kéo dài thời gian thêm một chút rồi nghĩ cách, biết đâu năng lực trước đây sẽ quay trở lại, bây giờ Lệ Vi Lan vừa đến đã trực tiếp cắt đứt đường lui của cô ta!
Bạch Tô tức giận nhìn Lệ Vi Lan, đáy mắt lóe lên vẻ oán độc.
Lệ Vi Lan không thèm để ý đến cô ta, chỉ nói với Đường Luật: “Tôi cần làm phiền tiểu thư Bạch giúp tôi vẽ một bức tranh về thây ma cấp cao, càng cụ thể càng tốt...”
Đường Luật sửng sốt, vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Tô Tô của tôi có năng khiếu hội họa và âm nhạc rất cao, anh cứ yên tâm, anh ngồi đây chờ, sẽ vẽ cho anh ngay.”
Mất đi năng lực hệ chữa trị thì mất đi sự tôn trọng, lúc này Bạch Tô không dám làm loạn, ngoan ngoãn không mất bao lâu đã vẽ xong con thây ma cấp cao mà cô ta nhìn thấy lần cuối lên giấy, phải nói rằng cô ta thực sự đã bỏ công sức vào hội họa, điểm này nói không hề thiên vị, con thây ma trên bức tranh này rất sống động, Lệ Vi Lan cầm trên tay liền nhớ ra: Quả thực rất giống với cảm giác anh đã từng thấy.
Thây ma càng cấp cao thì càng giống người, nhưng vẻ ngoài hoàn chỉnh không thể che giấu được sự thật rằng bên trong chúng đã c.h.ế.t từ lâu, vì vậy bất kể thây ma cấp cao đến đâu, làn da cũng trắng bệch không có máu, móng tay sẽ chuyển sang màu xám, tóc sẽ rụng, thưa thớt trên đầu. Trong mắt là một màu xám bạc c.h.ế.t chóc và hung dữ, đây là do màu sắc của đồng tử quyết định.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-503.html.]
Còn Lệ Vi Lan nhìn bức tranh này, trước mặt Trầm Chanh từng chút một biến thành ‘Lệ Vi Lan ngoại hình thây ma’, ngoại trừ đường nét anh tuấn vẫn có thể nhận ra dáng vẻ của Lệ Vi Lan, còn lại không có một điểm nào giống với bản thân anh.
Anh hỏi Trầm Chanh: “Giống không?”
“Giống giống giống!” Thực ra hình trong game không hề đáng sợ cũng không ghê tởm, mặc dù trên mặt, tay, chân cố tình tạo ra một số vết lõm bị gặm nhấm, nhưng Trầm Chanh nhìn thấy dáng vẻ hơi nghiêng đầu của anh, vẫn cảm thấy bạn trai của mình nhìn thế nào cũng đẹp trai nhất, ngay cả khi là ‘ngoại hình thây ma’ cũng vậy.
Cô nhẹ giọng nói: “Lan Lan, anh đừng lo lắng cho chúng em, em sẽ tự bảo vệ mình thật tốt, chỉ có 24 giờ ngụy trang thôi, anh nhất định phải cẩn thận nhé!”
Nhiệm vụ ‘thám hiểm’ này có thể nói là đã vượt qua muôn vàn thây ma, hiện tại cũng không biết ‘trí tuệ’ của thây ma cấp cao là cao đến mức nào, có thể nhận ra loại ngụy trang này hay không, Trầm Chanh lo lắng trong lòng, nhưng cô nhìn vẻ mặt của Lệ Vi Lan, không muốn dội nước lạnh vào anh, chỉ nói: “Trước khi anh hoàn thành nhiệm vụ này, em sẽ không thoát khỏi trò chơi. Em sẽ ở bên anh cho đến khi kết thúc.”
Thời gian của trang bị ngụy trang chỉ có 24 giờ, Lệ Vi Lan phải nhanh chóng trà trộn vào đàn thây ma theo sau đội quân thây ma, từng phút từng giây đều rất quý giá.
thây ma gần doanh trại đã bị dọn dẹp gần hết, Lệ Vi Lan không còn cách nào khác phải lái xe 1 tiếng đồng hồ để tiếp cận đàn thây ma --- nếu có người khác chứng kiến quá trình này, có lẽ họ sẽ phải sợ đến phát khiếp, thây ma cũng học được cách lái xe rồi sao? Vậy thì con người còn đường sống nào nữa?