Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 14: TỰ THÊM MÌNH VÀO ĐỘI

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-13 08:38:28
Lượt xem: 155

Hứa Đồng thấy cô lái chiếc xe này ra, hai mắt sáng lên.

Xe việt dã phiên bản giới hạn toàn cầu!!

Hắn thèm chiếc xe này từ lâu rồi, không ngờ nhà của Chân Lục Trà lại có!

Hứa Đồng vội chạy tới: "Hé hé, Tiểu Lục, xe của em đẹp quá đấy."

Chân Lục Trà: "Tiểu Lục? Sao lại gọi em là Tiểu Lục vậy?"

Hứa Đồng giải thích: "Em là người thứ sáu trong đội chúng ta, cũng là nhỏ tuổi nhất, gọi em là Tiểu Lục chẳng phải rất hợp lý sao."

Nghe có vẻ đúng thật.

Hứa Đồng tiếp tục nói: "Tiểu Lục, em mua chiếc xe này ở đâu vậy, đây là phiên bản giới hạn toàn cầu đấy!"

Chân Lục Trà không rành về các loại xe, cô chỉ bảo quản gia chuẩn bị cho mình chiếc xe bền nhất.

Trong không gian của cô còn có vài chiếc khác, trong đó có hai chiếc là xe nhà di động.

Nhưng xe đó quá lớn, dễ bị chú ý.

Nếu bị kẻ xấu để mắt đến thì sẽ rắc rối, so ra thì chiếc xe này kín đáo hơn.

Vì vậy, Chân Lục Trà đã lén lút di chuyển chiếc xe việt dã này từ không gian đến gara rồi lái ra.

Nhìn thấy vẻ thích thú của Hứa Đồng, rồi lại nhìn sang Tạ Lam Án đang ngồi trên xe bọc thép.

"Anh thích chiếc xe này à?" Chân Lục Trà hỏi Hứa Đồng.

Hứa Đồng liên tục gật đầu. Có người đàn ông nào mà lại từ chối một chiếc xe việt dã phiên bản giới hạn toàn cầu không cơ chứ.

Dù sao thì anh cũng không thể.

Chân Lục Trà ném chìa khóa xe cho Hứa Đồng: "Vậy anh lái chiếc này đi, em cũng không quen lái chiếc này lắm. Em sẽ sang xe bọc thép của các anh."

Ban đầu, mọi người chia thành hai nhóm. Tạ Lam Án, chú Viên và Hứa Đồng ngồi xe bọc thép, Chân Lục Trà chở Đường Nguyệt và Hàn Diễm.

Thật ra chỉ là vấn đề ai đi trước ai đi sau thôi, cũng chẳng cần phải quá câu nệ chỗ ngồi.

Chân Lục Trà chào Đường Nguyệt một tiếng rồi vui vẻ chạy tới xe bọc thép.

Lần này người lái xe bọc thép là Tạ Lam Án, chú Viên ngồi ở ghế sau, ghế phụ vẫn còn trống.

Ban đầu là dành cho Hứa Đồng.

Chân Lục Trà âm thầm cười trong lòng, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ "bình tĩnh" khi ngồi vào ghế phụ.

Cô quay đầu chào chú Viên ngồi ở ghế sau: "Chú Viên, chào chú ạ, hôm nay con là một thành viên của "đội xe bọc thép" rồi."

Chú Viên nhìn cô gái tràn đầy sức sống trước mắt, cảm thấy như nhìn thấy mặt trời mọc, tâm trạng cũng trở nên sáng sủa hơn.

Ông mỉm cười nói: "Vậy thì chào mừng Chân tiểu thư."

Chân Lục Trà: "Dạ, chú Viên đừng khách sáo vậy mà, gọi con là Trà Trà, Tiểu Chân đều được. Hoặc gọi con là Tiểu Lục cũng được."

"Tiểu Lục?"

"Dạ, Hứa Đồng nói con là người thứ sáu của đội Ảnh Tức, cũng là người nhỏ tuổi nhất, nên anh ấy mới gọi con là Tiểu Lục."

Ông Viên suy nghĩ một chút, thấy lời này cũng hợp lý.

Ông Viên: "Haha, được rồi, vậy sau này ta gọi cháu là Tiểu Lục nhé."

Chân Lục Trà không chút xấu hổ, đã tự ý xếp mình vào đội Ảnh Tức.

Mặc dù đội trưởng bên cạnh vẫn chưa lên tiếng. Nhưng đối phương cũng không phản đối.

Hehe, trong mắt Chân Lục Trà, không phản đối chính là đồng ý rồi.

Tuy nhiên, Chân Lục Trà vẫn tỏ vẻ thận trọng hỏi Tạ Lam Án: "Em có thể gọi anh là đội trưởng được không ạ?"

Nghe thấy trong giọng nói của cô gái bên cạnh tràn đầy sự mong đợi.

Tạ Lam Án không kìm được mà đáp: "Ừm."

Ye Ye Ye, Chân Lục Trà trong lòng không ngừng nở hoa.

Nếu Tạ Lam Án đã trả lời cô như vậy, tức là đối phương đã ngầm thừa nhận cô là một thành viên trong đội rồi.

Quá tuyệt vời, đùi to này cô ôm chắc rồi.

Nghĩ đến kết cục của bản thân trong tiểu thuyết, nhân vật nữ phụ là cô bị nữ chính trả thù. Nam chính vì để nữ chính hả giận mà ném cô vào bầy zombie cắn chết.

Nam nữ chính gì đó, không cần sợ!

Chân Lục Trà nhìn Tạ Lam Án, càng nhìn càng thấy ưng mắt.

Người gì mà ngoại hình đã đẹp trai như vậy, thực lực lại mạnh, tâm tính còn tốt nữa.

Tuyệt vời, quá tuyệt vời rồi.

Nếu những thành viên khác trong đội biết Chân Lục Trà đang trong lòng hết lời khen ngợi Tạ Lam Án tốt bụng, chắc chắn sẽ bị sốc đến mức rớt não ra đường luôn mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-14-tu-them-minh-vao-doi.html.]

Dù sao thì Tạ Lam Án cũng nổi tiếng là cười như hoa, nhưng lòng dạ lại độc ác.

Hồi mới huấn luyện bọn họ, suýt chút nữa thì bị hắn hành đến chết. Bởi vì Tạ Lam Án đa nghi hơn người thường rất nhiều. Vì vậy, sau khi cùng nhau trải qua bao nhiêu sinh tử, Tạ Lam Án mới dần dần bỏ đi sự đề phòng.

Nhưng không hiểu sao, sự đề phòng của hắn lại tan vỡ trước cô nàng trà xanh Chân Lục Trà này.

.

Hai chiếc xe lao vun vút trên đường cao tốc.

Thỉnh thoảng có vài con zombie lao ra khỏi lề đường, nhào về phía xe.

Nhưng tất cả đều bị hất văng không thương tiếc.

Nhìn những con zombie vẽ thành những đường cong tuyệt đẹp trên không trung.

Chân Lục Trà thầm đếm trong lòng.

Đã là con thứ hai mươi rồi.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

A, những con zombie này đúng là ngốc nghếch thiếu não đến lạ mà.

Từ sáng bọn họ đã liên tục di chuyển, bây giờ đã đi được khoảng bốn năm tiếng rồi.

Thật là nhàm chán.

Chân Lục Trà vô thức ngân nga một bài hát.

Viên Hoằng Sơn ngồi ở ghế sau nghe thấy Chân Lục Trà ngân nga, liền hỏi: "Ồ, Tiểu Lục, cháu còn biết hát à."

Chân Lục Trà nhất thời miệng lưỡi không kịp với suy nghĩ: "À há, cháu trước đây là idol nên..."

Biết hát một chút.

Lời còn chưa nói xong, Chân Lục Trà đột nhiên phản ứng lại.

Cô lỡ lời rồi!

Muốn phun ra một tràng ngôn ngữ C tại chỗ.

Sao cô lại nói ra thân phận trước khi xuyên không của mình chứ.

Cực kỳ câm nín.jpg

May mà Viên Hoằng Sơn không phải là người lướt web mười cấp.

Ông ngơ ngác hỏi: "Idol... idol là gì?"

Chân Lục Trà vội vàng chữa cháy: "Không có gì, không có gì, ha ha ha."

Kèm theo một nụ cười lịch sự mà không kém phần xấu hổ.

Bây giờ cô cảm thấy mình mới là người không có não.

Chân Lục Trà len lén liếc nhìn Tạ Lam Án đang lái xe. Rất tập trung, không hề bị ảnh hưởng bởi việc cô nói chuyện với chú Viên.

Chân Lục Trà giơ ngón tay cái lên trong lòng.

Đúng là một người lái xe tốt, tuân thủ nghiêm ngặt luật giao thông đường bộ.

Thật đáng khen.

Chủ yếu là Chân Lục Trà cảm thấy, Tạ Lam Án là người quá tinh ranh.

Mặc dù cô tiếp xúc với anh ta chưa lâu.

Nhưng cô luôn cảm thấy, chỉ cần để tên tinh ranh này phát hiện ra chút gì đó bất thường của mình, có lẽ cô sẽ bại lộ.

Vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Chân Lục Trà không biết rằng, Tạ Lam Án chỉ chú ý đến bài hát cô ngân nga khe khẽ.

Giai điệu vui tươi, trong trẻo và dễ nghe.

Một lúc sau, Chân Lục Trà quá nhàm chán, cô gọi hệ thống trong đầu.

[Tiểu Thống Tử, có đó không, có đó không?]

【Tôi đây, ký chủ, có chuyện gì vậy?】

[Không có gì.]

【Vậy ngài gọi tôi làm gì?】

[Sao, không có việc gì thì không thể tán gẫu được à?]

【...】

Hệ thống bày tỏ rằng mình là một hệ thống lịch sự, không thể so sánh với ký chủ thiếu não.

[Tiểu Thống Tử, nếu tôi bị người khác phát hiện ra mình không phải người của thế giới này thì sẽ thế nào?]

【Theo quy định của cấp trên, ký chủ sẽ bị xóa sổ. Tất nhiên, chúng tôi tuyệt đối không để ngài có bất kỳ cơ hội nào tiết lộ thân phận của mình cho người khác dưới bất kỳ hình thức nào.】

Loading...