XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 16: ĐỒ ZOMBIE KHÔNG CÓ VÕ ĐỨC
Cập nhật lúc: 2025-02-13 20:59:55
Lượt xem: 136
Tạ Lam Án mở cửa kho hàng. Một con zombie đầy m.á.u me đang quỳ trên mặt đất gặm nhấm một thi thể.
Máu chảy lênh láng khắp nơi, có chỗ m.á.u đã đóng vảy đen trên mặt đất. Con zombie đó rõ ràng không nhận ra có người đang đến gần, vẫn đang vui vẻ ăn uống ừng ực.
Tạ Lam Án trong nháy mắt đã dùng con d.a.o găm trong tay cắt đứt đầu nó. Nghe thấy tiếng động, những người khác đi về phía Tạ Lam Án.
Thấy bọn họ bị Tạ Lam Án thu hút.
Chân Lục Trà nhanh chóng lợi dụng lúc đèn đóm tối tăm, lấy cây búa hồng của cô ra khỏi không gian. Thuận tiện tung lên tung xuống hai cái trên tay.
Cũng khá thuận tay, trọng lượng cũng vừa phải.
Nhưng may mà trước đó cô đã cộng điểm kỹ năng vào sức mạnh, nếu không thì cây búa này e là đến cầm cũng không cầm nổi.
Thật là thông minh như cô đây hiếm có một ai.
Mấy người khác thấy Tạ Lam Án đã giải quyết xong, đều thả lỏng.
Hứa Đồng: "Tôi đã kiểm tra bên kia rồi, không có zombie."
Hàn Diễm: "Tôi và Đường Nguyệt bên kia cũng không có."
Ngay lúc mấy người đang thả lỏng cảnh giác. Đột nhiên một con zombie từ góc quầy thu ngân lao ra.
Con zombie đó há cái miệng lớn nhỏ dãi, lao về phía Chân Lục Trà gần nó nhất.
"Trà Trà! Cẩn thận!" Đường Nguyệt vừa nhắc nhở vừa chạy về phía Chân Lục Trà.
Nhưng chưa kịp để Đường Nguyệt chạy đến bên cạnh Chân Lục Trà. Chân Lục Trà đã cảm thấy sau lưng có cảm giác lạnh toát. Quay người lại liền "yêu thương" nhìn thẳng vào con zombie.
Chời moá (`Δ′)! Tập kích!
Đúng là đồ không có võ đức!
Chân Lục Trà sau 0.2 giây nhìn nhau đã nhanh chóng phản ứng lại, giơ cây búa hồng trong tay lên đập vỡ đầu con zombie không có võ đức đó.
Phù ~
Tên cặn bã nhỏ bé còn dám chơi tập kích, thật là cho ngươi mặt mũi.
Chân Lục Trà sau khi hoàn thành màn đập vỡ đầu hoàn hảo, cô quay đầu lại, liền nhận được ánh mắt kinh ngạc từ mọi người.
Không phải vì Chân Lục Trà đã g.i.ế.c một con zombie mà kinh ngạc, mà là động tác đập vỡ đầu của cô quá dứt khoát, không hề dây dưa.
Hứa Đồng: Đây thực sự là cô gái nhỏ nhắn đáng yêu, cần được bảo vệ sao, giấc mơ của tôi tan vỡ rồi, huhu.
Hàn Diễm: Hừ, lộ tẩy rồi nhé, King Kong Barbie.
Đường Nguyệt: Quả nhiên là Trà Trà nhà tôi.
Chú Viên: Cô bé này lợi hại thật đấy.
Còn Tạ Lam Án chỉ lẳng lặng nhìn Chân Lục Trà đang đứng ngây người ở đó.
Không biết đang nghĩ gì.
Còn Chân Lục Trà lúc này đang gào thét trong lòng: Không! Hình tượng trà xanh của tôi ơi!
Là một nữ minh tinh ra mắt nhiều năm, cô tuyệt đối không cho phép hình tượng của mình sụp đổ!
Chân Lục Trà: "Ôi! Nó đột nhiên xông ra, làm em sợ c.h.ế.t khiếp, huhuhu ~"
Vừa huhu vừa nhanh chóng di chuyển về phía Đường Nguyệt.
"Chị Đường Đường ơi, em sợ quá ~ Huhuhu ~"
Toàn thể thành viên trừ Đường Nguyệt và Tạ Lam Án: ......
Cô có muốn nghe xem mình đang nói cái gì không vậy!
Trên mặt đất còn đang nằm con zombie vừa bị đập vỡ đầu kia kìa!
【Điểm trà xanh +30】
【Điểm trà xanh +30】
【Điểm trà xanh +30】
Đường Nguyệt an ủi Chân Lục Trà đang "sợ hãi": "Không sao, không sao, không có việc gì rồi, em làm rất tốt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-16-do-zombie-khong-co-vo-duc.html.]
Hàn Diễm: ...... Chân Lục Trà! Cô thật là vô liêm sỉ! Tránh xa vợ tương lai của tôi ra!
【Điểm trà xanh +30】
Chân Lục Trà: Người ta bị dọa sợ rồi, cần nhiều điểm trà xanh hơn để xoa dịu trái tim nhỏ bé bị dọa sợ, hắc hắc hắc.
Mấy người lại kiểm tra một lần nữa, xác định không còn zombie mới chuẩn bị nghỉ ngơi.
Hứa Đồng và Hàn Diễm xem xét bình xăng của trạm xăng, bên trong vẫn còn khá nhiều xăng.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Hai người tìm vài can xăng đổ đầy rồi bỏ vào cốp xe bọc thép.
Nhìn bọn họ bận rộn trước sau, Chân Lục Trà nghĩ đến không gian của mình chất đầy xăng.
emmm vẫn là đừng nói với bọn họ thì hơn.
Thứ bảo mệnh này, vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Mọi người vội vàng chạy về căn cứ Hoàng Hôn cả ngày, ai cũng mệt muốn chết, huống chi ban ngày bọn họ chỉ ăn một ít bánh quy nén.
Hàn Diễm và Hứa Đồng sau khi chuyển xăng xong, mệt đến thở hổn hển.
Hứa Đồng: "Giờ mà có một nồi lẩu thì tốt biết mấy, thêm một chai bia nữa, chậc."
Hàn Diễm lập tức không chút lưu tình đáp trả: "Hừ, sao anh không nói anh muốn ăn cả mâm cỗ luôn đi. Còn lẩu nữa, bây giờ có thể ăn bánh quy nén là tốt lắm rồi."
Chú Viên ở bên cạnh kiểm kê lại số vật tư ít ỏi còn lại của bọn họ: "Vật tư dự trữ của chúng ta cũng không còn nhiều nữa, ngày mai phải tìm thêm vật tư dọc đường."
Tạ Lam Án cụp mắt, ăn bánh quy nén, không nói gì. Yên tĩnh như một quý công tử đang ăn đồ Tây. Nếu có thể bỏ qua vụn bánh quy trên tay anh.
Chân Lục Trà nhìn bánh quy nén trên tay mọi người, lại nghĩ đến đồ ăn ngon cất trong không gian của mình.
Không được! Không thể để đồng đội đáng yêu của cô bị đói!
Chân Lục Trà xin chìa khóa xe việt dã của Hứa Đồng.
Hứa Đồng: "Em có đồ quên trên xe à?"
Chân Lục Trà: "Vâng, em đi lấy chút đồ."
Đường Nguyệt thấy Chân Lục Trà muốn ra ngoài, sợ cô một mình sẽ sợ, liền hỏi: "Em một mình có được không, có cần chị đi cùng không?"
Chân Lục Trà: "Không cần đâu ạ, chỉ đi lấy chút đồ thôi. Mọi người đã dọn dẹp zombie sạch sẽ rồi, em không sợ."
Hàn Diễm: Hừ, cái búa của cô vung như vậy, zombie phải sợ cô mới đúng chứ.
Chân Lục Trà cầm chìa khóa ra khỏi cửa hàng.
Trong lòng mừng thầm vì bọn họ chưa mở cốp xe việt dã. Nhìn cốp xe trống không, Chân Lục Trà nhét đầy đồ ăn thức uống từ không gian của mình vào trong. Sau đó lại lấy ra một chiếc ba lô màu đen từ không gian.
Nhớ đến lời Hứa Đồng vừa nói, cô tìm kiếm trong không gian, phát hiện ra một đống lẩu tự sôi mua trước đó.
Sau khi bỏ vào vài chai nước lọc, Chân Lục Trà ôm đầy đồ ăn ngon quay trở lại cửa hàng.
Nhìn thấy lẩu tự sôi trong tay Chân Lục Trà, mắt Hứa Đồng sáng rực.
Vừa nhận lấy lẩu tự sôi từ tay Chân Lục Trà vừa hỏi: "Em lấy cái này ở đâu ra vậy?"
Chân Lục Trà chia cho mỗi người một hộp lẩu tự sôi.
Nghe thấy lời Hứa Đồng, cô trả lời: "Cốp xe, lúc trước em đã chất tất cả vật tư có thể dùng được ở nhà lên xe, trên xe còn khá nhiều."
Hứa Đồng nghe xong, ngay lập tức nhận chị gái: "Chị Chân, sau này chị là chị gái duy nhất của em, em xin bái phục."
Đường Nguyệt nhìn lẩu tự sôi trên tay, trong lòng hơi nghi hoặc một chút.
Cô rõ ràng không thấy Chân Lục Trà đi chất vật tư, chẳng lẽ đêm đó cô ấy nhân lúc mọi người ngủ say, rồi bỏ vào sao.
Nhưng Đường Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, nhận lấy nước khoáng mà Chân Lục Trà đưa thêm.
Hàn Diễm vừa thưởng thức lẩu, vừa tạm thời tha thứ cho Chân Lục Trà luôn "chiếm hữu" vợ tương lai của mình.
Chân Lục Trà lại nói với chú Viên: "Chú Viên, cứ yên tâm ăn đi ạ, trước tiên đừng lo lắng về vật tư, trên xe còn khá nhiều đấy ạ."
Chú Viên cười nhìn cô, trong lòng càng thêm yêu quý Chân Lục Trà: "Được, được, quả nhiên là Tiểu Lục của chúng ta."
Tạ Lam Án bên cạnh vừa gặm xong bánh quy nén, phủi vụn bánh quy trên tay rồi nhận lấy lẩu tự sôi và nước của Chân Lục Trà.
Môi mỏng khẽ mở: "Cảm ơn."
Sau đó lại tiếp tục ăn.