XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 28: VẬT PHẨM TRUNG TÂM MUA SẴM CÓ THỂ MUA HÀNG MIỄN PHÍ?
Cập nhật lúc: 2025-02-15 11:13:17
Lượt xem: 115
Chân Lục Trà thực sự không hiểu, lại gọi hệ thống ra.
[Tiểu Thống! Ra đây ra đây, có việc tìm cậu!]
【Tôi đây, ký chủ, lại có chuyện gì vậy ạ?】
[Cái gì mà lại có chuyện gì, tôi đâu có gọi cậu suốt ngày, hơn nữa cậu đã gặp ký chủ nào vừa xinh đẹp lại vừa đỡ việc như tôi chưa.]
Hệ thống: Nụ cười gượng gạo mà lịch sự.jpg
[Không nhiều lời nữa, mau nói xem cái trung tâm mua sắm này rốt cuộc là cái gì, dùng như thế nào.]
【Ký chủ, là như thế này, trung tâm mua sắm này sẽ mở ra mỗi một khoảng thời gian. Giống như mua sắm trên mạng vậy, chỉ cần đặt hàng những thứ ngài thích rồi điền địa chỉ giao hàng là được rồi ạ.】
[Nà ní! Phạm vi kinh doanh của các người cũng rộng thật đấy, vậy trung tâm mua sắm này bao lâu thì làm mới một lần? Đặt hàng có tốn tiền không?]
【Thời gian làm mới không xác định, tùy duyên ạ, đặt hàng cũng không cần tiền, cứ đặt hàng trực tiếp là được.】
[Oa, mua sắm miễn phí đấy, tôi thích, vậy địa chỉ nhận hàng tôi điền trực tiếp là không gian của tôi được không?]
【Được nha, ký chủ.】
[Được rồi, tôi hiểu rồi, cậu lui xuống đi, Tiểu Thống.]
【Dạ.】
Không đúng, tại sao nó lại trả lời "Dạ", thật kỳ lạ.
Đây là cái gọi là bản tính nô lệ sao! Chết tiệt!
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Hệ thống vừa chửi vừa lén lút offline.
Chân Lục Trà không ngờ trung tâm mua sắm rút ra từ hộp quà màu tím lần này lại bá đạo như vậy, quả không hổ danh là thứ được rút ra từ hộp quà màu tím giống như không gian của cô.
Hơn nữa còn là mua sắm miễn phí nữa chứ! Thử hỏi cô gái nào có thể từ chối mua sắm miễn phí. Lần quay hộp quà này quả thực đã trúng ngay tim đen của Chân Lục Trà.
Bởi vì trước khi mạt thế bắt đầu, không gian của cô vẫn chưa lớn lắm, bản thân cô cũng chỉ chọn những vật dụng cần thiết để mua, cho nên chủng loại và số lượng đồ mua cũng không nhiều lắm.
Giờ thì tốt rồi, sau này không cần phải lo lắng nữa.
Chân Lục Trà đang nhắm mắt ngồi trên ghế trong xe việt dã đột nhiên mở mắt ra. Cùng lúc mở mắt ra, trên mặt cô thậm chí còn nở nụ cười rạng rỡ.
Hàn Diễm ngồi ở ghế phụ nhìn thấy cô vừa ngủ dậy đã cười vui vẻ như vậy, lập tức lại bắt đầu cà khịa cô.
"Ồ, cười gian xảo vậy, chẳng lẽ mơ thấy mình biến thành heo con, lăn lộn vui vẻ trong vũng bùn à?"
Vốn dĩ đổi sang xe việt dã là để tránh Tạ Lam Án, người đang điên cuồng bóc lột kho đồ ăn vặt của cô, nhưng cô lại quên mất trên xe này còn có một tên thích cà khịa là Hàn Diễm.
Nhưng cô vừa mới có được một trung tâm mua sắm có thể mua sắm miễn phí, tâm trạng rất tốt, sẽ không chấp nhặt với người không có khả năng mua sắm miễn phí này đâu.
Thấy Chân Lục Trà vậy mà không thèm để ý đến mình, Hàn Diễm cũng ngậm miệng lại. Bởi vì anh ta nhìn thấy Đường Nguyệt ngồi ở ghế lái đã liếc anh ta một cái.
A! Ngay cả khi trừng mắt nhìn anh ta cũng xinh đẹp như vậy!
Quả nhiên là người anh ta để ý!
Đường Nguyệt lái xe liên tục đã được nửa ngày, Chân Lục Trà sợ cô mệt, liền đề nghị có nên đổi người lái hay không, ví dụ như để Hàn Diễm đang lải nhải bên cạnh lái.
Cũng có thể phân tán sự chú ý của anh ta.
Đường Nguyệt: "Không sao, để chị lái, đường đến thành phố Y anh ta không quen."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-28-vat-pham-trung-tam-mua-sam-co-the-mua-hang-mien-phi.html.]
Thành phố Y? Không phải họ đang đi đến căn cứ Hoàng Hôn sao, tại sao lại đổi thành đi thành phố Y rồi?
Trong lòng nghi ngờ, Chân Lục Trà cũng hỏi ra miệng.
Đường Nguyệt và Hàn Diễm không biết nên trả lời thế nào.
Thực ra ở trạm xăng trước đó, bởi vì Tạ Lam Án vẫn còn đề phòng Chân Lục Trà, cho nên đã nhân lúc cô ngủ mà nói với họ về nhiệm vụ đến thành phố Y tìm tiến sĩ Đường.
Nhưng bây giờ Tạ Lam Án cũng đã bắt đầu công nhận Chân Lục Trà là đồng đội rồi.
Hàn Diễm nghĩ một lúc rồi nói: "À, lúc trước lão đại bảo tôi nói với cô rồi, tôi quên mất."
Chân Lục Trà: Ngôn ngữ mẹ đẻ của tôi là im lặng, chuyện như vậy mà cũng có thể quên được.
Nhưng cô vẫn hỏi: "Vậy chúng ta đến thành phố Y làm gì? Có nhiệm vụ gì sao?"
Đường Nguyệt: "Trong viện nghiên cứu sinh vật thành phố Y có một tiến sĩ Đường, chúng ta cần phải cứu ông ấy về."
Thành phố Y? Tiến sĩ Đường?
Chân Lục Trà luôn cảm thấy hai từ này rất quen thuộc. Cô nhanh chóng nhớ lại cốt truyện trong tiểu thuyết trong đầu.
Sau khi lướt qua một lượt, cuối cùng cô cũng nhớ ra mình đã nhìn thấy ở đâu rồi.
Bảo sao cô thấy quen thuộc như vậy, đây không phải là một tình tiết quan trọng để thúc đẩy tình cảm của nam nữ chính trong tiểu thuyết sao!
Hơn nữa nhiệm vụ này đã đặt nền móng cho căn cứ Hy Vọng trở thành người đứng đầu trong ba căn cứ lớn. Bởi vì tiến sĩ Đường này không phải là nhân vật tầm thường, ông là một nhân vật xuất sắc trong lĩnh vực sinh học, đã cung cấp không ít sự giúp đỡ cho việc nghiên cứu sự tiến hóa của zombie.
Không chỉ vậy, ông còn nghiên cứu ra tác dụng của tinh hạch cũng như cách tiến hóa loài người hơn nữa, nâng cấp dị năng giả. Cho nên nhiệm vụ đến thành phố Y tìm kiếm tiến sĩ Đường, cả ba căn cứ lớn đều phái ra đội ngũ cấp cao nhất của mình.
Nhưng cuối cùng tiến sĩ Đường đã được đội Xích Diễm của căn cứ Hy Vọng cứu về, cũng chính là đội của nam chính Đình Lệ, một đội ngũ được thành lập bởi những quân nhân của Hoa Quốc.
Có thể nói, nếu đội Ảnh Tức của Tạ Lam Án được thành lập bởi những đặc công hàng đầu của Hoa Quốc, thì đội của nam chính Đình Lệ được thành lập bởi những quân nhân ưu tú nhất của Hoa Quốc.
Hai bên đều ngang tài ngang sức.
Nhưng! Chân Lục Trà tin rằng đội Ảnh Tức nhất định là mạnh nhất, không ai sánh bằng!
Chỉ cần nhìn vào dị năng bá đạo của lão đại Tạ Lam Án nhà cô là biết, tuyệt đối không ai địch nổi. Hơn nữa trong tiểu thuyết cũng đã đề cập đến, xét về thực lực, quả thực là Tạ Lam Án lợi hại hơn một bậc.
Chân Lục Trà cố gắng an ủi bản thân, nhưng mỗi khi nghĩ đến kết cục bi thảm của nguyên chủ bị zombie xé xác trong tiểu thuyết.
Chân Lục Trà liền không nhịn được nổi da gà.
Tuy rằng nói nguyên chủ quả thực là đáng đời, ai bảo kiếp trước cô ta đẩy nữ chính vào bầy zombie chứ, nhưng đó cũng là việc nguyên chủ làm, không liên quan gì đến cô nha!
Nhưng mà bây giờ, cái tiếng xấu này chỉ đành cho cô gánh thôi, ai bảo cô xuyên vào cơ thể này chứ.
Đứa ngốc bị oan ức Chân Lục Trà tỏ vẻ bản thân chỉ có thể nỗ lực sinh tồn, tích lũy thêm điểm trà xanh để nâng cao năng lực chiến đấu.
Cuộc sống không dễ dàng, tất cả đều dựa vào diễn xuất.
(╥ω╥`)
Chân Lục Trà tin chắc chỉ cần cô ôm chặt đùi đủ chặt, diễn xuất đủ đẹp mắt, cô vẫn có thể sống thêm một trăm năm nữa!
Ai cũng đừng hòng cướp lấy cái mạng chó này của cô.
Trên đường đến thành phố Y, mọi chuyện diễn ra vô cùng thuận lợi.
Thậm chí thuận lợi đến mức có chút kỳ lạ.