XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 32: ĐỂ ANH LÀM ĐAO CHO EM!
Cập nhật lúc: 2025-02-15 22:35:43
Lượt xem: 101
Chân Lục Trà tranh thủ lúc này, muốn tiếp tục lấy tinh hạch trong thân cây ra.
Vừa quay đầu lại, đã thấy thân cây đó như đang kết quả, kết ra tinh hạch.
Chân Lục Trà thấy vậy, ném cây búa nhỏ màu hồng của mình về phía tinh hạch đó, muốn trực tiếp gõ nó xuống.
Không ngờ cây biến dị nhanh hơn cô một bước, ném tinh hạch vào trong thân cây, nuốt chửng.
Chân Lục Trà muốn chửi thề luôn.
Mẹ kiếp, mày đã kết nó ra rồi, sao lại còn nuốt vào?
Chuyện này hợp lý sao?
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Chân Lục Trà chỉ có thể dùng mắt theo dõi tinh hạch đang không ngừng di chuyển trong cây biến dị.
Tạ Lam Án cách đó không xa vẫn luôn chú ý đến Chân Lục Trà, đương nhiên cũng nhìn thấy cây biến dị nuốt thứ gì đó.
Anh đến bên cạnh Chân Lục Trà.
"Em nhìn thấy gì vậy?"
Chân Lục Trà cũng không giấu anh: "Tinh hạch của cây biến dị, giống như cái trong đầu zombie vậy."
Tạ Lam Án nghĩ ngợi: "Loại mà Hàn Diễm đã nuốt?"
Chân Lục Trà: "Ừm, chính là cái đó, em đoán nếu moi tinh hạch trong cây biến dị ra, vậy nó sẽ không sống nữa."
Tạ Lam Án nghe cô nói xong, mỉm cười nhìn cô nói: "Hình như em rất chắc chắn."
Tạ Lam Án nhìn vào mắt cô, khiến Chân Lục Trà có chút hoảng hốt trong giây lát.
Nhưng cô lập tức phản ứng lại: "Chỉ là phỏng đoán thôi."
Chuyển chủ đề, Chân Lục Trà ngược lại cười nói với Tạ Lam Án : "Đội trưởng, lúc này, anh không nên khen em sao?"
Tạ Lam Án bất đắc dĩ mỉm cười: "Ừm, rất giỏi."
Chân Lục Trà thở phào nhẹ nhõm trong lòng, cô không ngờ lại dễ dàng lấp l.i.ế.m qua như vậy.
Quả nhiên, kỹ năng diễn xuất của mình lại lên một tầm cao mới!
Chậc, đúng là cô mà.
Tạ Lam Án nhìn bộ dạng đắc ý của cô, lại đưa chủ đề trở lại: "Vậy, em còn nhìn thấy vị trí của tinh hạch đó không?"
Lúc trước anh nhìn thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào thân cây, cũng đoán được đôi chút.
Chân Lục Trà cũng không muốn giấu anh, nói thẳng: "Em có thể bắt được vị trí của tinh hạch, nhưng nếu để em lấy tinh hạch ra thì có lẽ sẽ hơi khó khăn."
Lời này của Chân Lục Trà không sai, thực lực hiện tại của cô vẫn còn quá thấp, tốc độ di chuyển của tinh hạch trong thân cây quá nhanh.
Tuy mắt cô có thể bắt được, nhưng với thực lực hiện tại của cô, muốn lấy tinh hạch ra khỏi cây vẫn có chút khó khăn.
Tạ Lam Án nhìn thấy Chân Lục Trà nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói với cô: "Để anh làm đao cho em, em chỉ cần nói vị trí cho anh là được."
[Để anh làm đao cho em.]
Chân Lục Trà cảm thấy người đàn ông này thật sự là cao thủ thả thính mà không tự biết.
Câu này thật sự rất hợp gu cô!
Chân Lục Trà trong lòng hóa thân thành gà con gào thét, nhưng trên mặt lại cố tỏ ra bình tĩnh nói: "Vậy cứ làm như vậy đi."
Cứ như vậy, dưới sự chỉ huy của Chân Lục Trà, Tạ Lam Án nhảy nhót trên thân cây biến dị như một con khỉ.
"Đội trưởng! Trong thân cây bên trái anh!"
"Đội trưởng! Nó lại chạy sang bên phải anh rồi!"
"Đội trưởng! Trên kia!"
"Đội trưởng! Dưới kia!"
"Đội trưởng!......"
"Đội trưởng!......"
Giọng nói của Chân Lục Trà vang vọng trong rừng rậm, khí thế ngất trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-32-de-anh-lam-dao-cho-em.html.]
Những người khác nhìn thấy lão đại nhà mình bị Chân Lục Trà chỉ huy nhảy nhót, cằm suýt rớt xuống đất.
Hứa Đồng: Đây, đây vẫn là lão đại hình người, đại sát khí của mình sao?
Hàn Diễm: Trời ơi! Ngài cuối cùng cũng hiển linh rồi, coi như là báo thù cho nỗi khổ bị huấn luyện như quỷ dữ năm đó rồi!
Đường Nguyệt: Em gái tôi thật lợi hại!
Chú Viên: Chốt đơn, chốt đơn.
Còn Chân Lục Trà ở dưới gốc cây có chút hoảng hốt.
Tạ Lam Án sẽ không nghĩ mình đang chơi anh ta đấy chứ!
Chân Lục Trà muốn khóc mà không ra nước mắt, dù sao ai mà ngờ được tinh hạch nhỏ này lại di chuyển nhanh như vậy trong cây biến dị.
Cũng khó trách hy sinh nhiều người như vậy mà vẫn không cứu được tiến sĩ Đường, cây biến dị này thật sự rất tinh ranh.
Trong mắt Chân Lục Trà, trong những đường gân đen của cây biến dị, tinh hạch phát sáng xanh lục kia không ngừng di chuyển.
Như đang trêu chọc cô vậy.
Chân Lục Trà lại một lần nữa xác định vị trí, hét lớn với Tạ Lam Án trên cây: "Đội trưởng, hướng 9 giờ, thân cây ngoài cùng bên phải!"
Tạ Lam Án phản ứng rất nhanh, lần này trực tiếp ngưng tụ một quả cầu sấm sét màu tím trên tay, ném về phía vị trí Chân Lục Trà nói.
Động tác này có thể nói là vừa nhanh vừa chuẩn, trực tiếp c.h.é.m đứt đoạn thân cây đó.
Tinh hạch màu xanh lục cũng lăn ra từ thân cây bị c.h.é.m đứt.
Khoảnh khắc tinh hạch rời khỏi cây biến dị, cây biến dị như bị rút hết sinh lực, nhanh chóng khô héo.
Chân Lục Trà vui vẻ hét lớn với Tạ Lam Án : "Đội trưởng, anh thật đẹp trai! Sau này thần tượng duy nhất của em chính là anh!!!"
Nói xong, vui vẻ chạy về phía tinh hạch.
Chân Lục Trà cầm tinh hạch lên nhìn dưới ánh mặt trời, màu xanh lục trong suốt dưới ánh sáng chiếu vào trông đặc biệt đẹp mắt.
Nếu cô đoán không nhầm, đây hẳn là tinh hạch hệ thực vật cấp ba trong tiểu thuyết rồi.
Trong tiểu thuyết, tinh hạch được chia thành 7 cấp, cấp càng cao, năng lượng chứa đựng càng lớn, tác dụng tăng cấp cho dị năng giả cũng càng lớn.
Vì vậy, đến giai đoạn giữa và cuối của mạt thế, tinh hạch đã trở thành tiền tệ lưu thông.
Tất cả các căn cứ đều bắt đầu phát hành nhiệm vụ, dùng tinh hạch để trao đổi.
Phương pháp này cũng cho rất nhiều người cơ hội sống sót.
Mà những tinh hạch này đều lấy từ trên người zombie hoặc động thực vật biến dị, vì vậy rất nhiều người vì muốn sống sót tốt hơn trong mạt thế, đều sẽ ra ngoài chiến đấu với zombie.
Nói chung, tinh hạch rất quan trọng trong mạt thế, giống như tiền bạc trong cuộc sống bình thường trước đây vậy.
Tạ Lam Án nhảy xuống từ thân cây đã khô héo, đi đến bên cạnh Chân Lục Trà.
Thấy cô nhìn chằm chằm vào tinh hạch với vẻ mặt ngây ngốc như mèo con nhìn thấy cá khô, cảm thấy rất buồn cười.
Có lẽ là mang theo tâm tư muốn trêu chọc cô, Tạ Lam Án nhân lúc Chân Lục Trà không chú ý, giật lấy tinh hạch từ tay cô.
Chân Lục Trà thấy một bàn tay thon dài đẹp mắt lấy đi tinh hạch.
Quay đầu lại, đã thấy Tạ Lam Án một tay giơ cao tinh hạch, nhưng thân hình lại cúi xuống, đầu cúi thấp nhìn cô.
Chân Lục Trà bất ngờ rơi vào đôi mắt đen láy của anh.
Như có ma lực, hút toàn bộ con người cô vào thế giới của anh.
Tạ Lam Án nhếch môi cười xấu xa, giọng nói hơi khàn: "Thích tinh hạch này lắm à?"
Chân Lục Trà ngẩn người một lát rồi hoàn hồn, ấp úng đáp: "Cũng, cũng không phải thích lắm, chỉ là có chút tò mò thôi."
Nói xong liền quay đầu đi, không nhìn anh nữa.
Tạ Lam Án thấy vậy cũng không trêu chọc cô nữa, trả lại tinh hạch cho Chân Lục Trà.
Sau màn nhạc đệm nhỏ này, mọi người lại tiếp tục lên đường đến thành phố Y.
Hứa Đồng nhìn chiếc xe việt dã tan nát trên mặt đất, rất đau lòng.
Một chiếc xe tốt như vậy! Cứ thế mà bị phá hỏng rồi.
Chú Viên an ủi Hứa Đồng: "Chúng ta cùng chen chúc trên xe bọc thép, lập tức sẽ đến thành phố Y, đến đó rồi tìm một chiếc khác."