XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 34: LUYỆN TẬP BẮN SÚNG
Cập nhật lúc: 2025-02-15 22:51:32
Lượt xem: 98
Mặc dù Tạ Lam Án ở phía sau cô, cô quay lưng về phía anh, nhưng Chân Lục Trà vẫn có thể cảm nhận được khoảng cách của anh với mình rất gần.
Gần đến mức ngay cả bản thân cô cũng sắp không khống chế được nhịp tim của mình.
Không đúng!
Sao mình lại không bình tĩnh như vậy được!
Dù sao trước đây cô cũng là một nữ diễn viên, bạn diễn qua cũng không ít trai đẹp, sao có thể bị Tạ Lam Án phá vỡ phòng tuyến chứ!
Không được không được, cô phải khống chế bản thân.
Chân Lục Trà bắt đầu niệm thầm trong lòng: Sắc tức thị không, Nam Mô A Di Đà Phật.
Cứ như vậy niệm trong lòng bảy tám mươi lần.
Sau đó, Chân Lục Trà đã thành công phớt lờ Tạ Lam Án đang dạy cô những yếu lĩnh b.ắ.n s.ú.n.g ở phía sau.
Vì vậy, khi Tạ Lam Án bảo cô làm theo lời anh nói điều chỉnh tư thế, thử bắn, Chân Lục Trà hoàn toàn ngơ ngác.
Cái gì?! Vừa rồi anh nói gì? Tư thế gì? Bắn thế nào?
Tạ Lam Án nhận ra sự sững sờ của cô: "Sao vậy? Vừa rồi còn nói sẽ không làm hỏng bảng hiệu của tôi, giờ đã không nghe lọt tai rồi?"
Chân Lục Trà mặt nóng bừng, cảm thấy mình mất mặt quá, chỉ muốn tìm một cái khe để chui vào.
Cô chỉ có thể giải thích: "Đội trưởng, em từ nhỏ đã ngốc, anh nói lại cho em nghe một lần nữa đi ~ Em đảm bảo lần này sẽ nhớ kỹ!"
Tạ Lam Án nghe lời giải thích gượng gạo của cô, bất đắc dĩ lại dạy Chân Lục Trà một lần nữa.
Nói thật, Chân Lục Trà học vẫn rất nhanh, sau khi Tạ Lam Án chỉ dạy một lần, cô đã có thể b.ắ.n trúng zombie từ ngoài cửa sổ xe.
Mặc dù không b.ắ.n trúng đầu zombie, nhưng dù sao Chân Lục Trà vẫn đang ở trên xe đang di chuyển nhanh, lần đầu tiên b.ắ.n s.ú.n.g có thể b.ắ.n như vậy đã rất tốt rồi.
Nhìn thấy mình b.ắ.n trúng zombie, Chân Lục Trà rất phấn khích: "Đội trưởng đội trưởng! Thấy chưa, em b.ắ.n trúng rồi!"
Tạ Lam Án thật ra không ngờ cô lần đầu tiên đã có thể b.ắ.n trúng. Anh vốn chỉ là muốn để cô thử cảm giác b.ắ.n s.ú.n.g trước.
Có chút bất ngờ, nhưng cũng có chút nằm trong dự đoán.
Tạ Lam Án nhìn vẻ mặt phấn khích của Chân Lục Trà, khóe miệng nhếch lên một đường cong nhỏ: "Ừ, rất lợi hại."
Ánh mắt nhìn cô, mang theo sự tan chảy mà ngay cả bản thân anh cũng không nhận ra.
Hứa Đồng đang lái xe nhìn thấy sự tương tác của hai người từ gương chiếu hậu, luôn cảm thấy có một bầu không khí khác lạ bao trùm giữa họ, nhưng lại không biết nên hình dung như thế nào.
Hai chiếc xe chạy hơn nửa ngày, cuối cùng cũng vào thành phố Y.
Lúc này đã gần ba bốn giờ chiều, ba tiếng nữa màn đêm lại buông xuống.
Vừa vào thành phố Y chưa đi được bao xa, họ đã bị những chiếc xe hỏng trên đường chặn lại không thể đi tiếp.
Mấy người liền xuống xe quan sát một chút.
Ở đây chỉ có một con đường dẫn đến viện nghiên cứu, không có con đường nào khác để họ đổi hướng.
Không còn cách nào khác, sau khi thương lượng, mấy người quyết định đi bộ trước, để Chân Lục Trà cất xe vào không gian của cô, đợi không gian rộng rãi hơn rồi lái xe đến.
Sau khi Chân Lục Trà cất xe vào không gian, mỗi người đeo một chiếc ba lô chứa đồ ăn và vũ khí đi bộ luồn lách giữa những chiếc xe hỏng.
Chân Lục Trà lấy chiếc búa nhỏ màu hồng của mình từ trong không gian ra nắm trong tay.
Mặc dù Tạ Lam Án vừa mới dạy cô dùng súng, nhưng bây giờ cô vẫn thích dùng chiếc búa nhỏ màu hồng của mình hơn.
Dù sao cũng đã dùng búa nhỏ màu hồng lâu rồi, vẫn rất thuận tay.
Mấy người cứ như vậy vừa đi vừa cảnh giác.
_____________________
Ngay khi Chân Lục Trà và những người khác sắp đến viện nghiên cứu, Cố Nhu Nhu bên này cũng đã đến khu rừng rậm bên ngoài thành phố Y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-34-luyen-tap-ban-sung.html.]
Nhưng khác với nhóm Chân Lục Trà, họ không bị cây biến dị tấn công, vì vậy đi đường đặc biệt thuận lợi.
Bạch Vũ Nhiên: "Không ngờ lại đến thành phố Y thuận lợi như vậy, họ không phải nói ở thành phố Y đã c.h.ế.t rất nhiều người sao? Sao tôi lại cảm thấy nơi này cũng không nguy hiểm lắm."
Nếu Chân Lục Trà ở đây, có lẽ đã trợn trắng mắt, giãy đành đạch lên trời rồi.
Họ tốn bao nhiêu công sức mới giải quyết được cây biến dị, con đường này đương nhiên là đi thuận lợi rồi.
Hà Bằng Bồng bên cạnh nhớ đến chiếc xe việt dã hỏng mà họ vừa nhìn thấy khi đi ngang qua.
Dừng tay gõ máy tính, nói với Bạch Vũ Nhiên: "Đã có người đến trước chúng ta rồi."
Vừa nói vừa xoay màn hình máy tính cho những người khác trên xe xem.
Trên màn hình là vị trí của viện nghiên cứu, nhưng ngoài viện nghiên cứu, trên màn hình còn hiển thị sáu điểm đang di chuyển.
Sáu điểm đó chính là đội Ảnh Tức.
Cậu thiếu niên này đã kết nối máy tính của mình trực tiếp với vệ tinh đang di chuyển trên quỹ đạo ngoài Trái đất.
Thông qua tín hiệu của vệ tinh nhận được tín hiệu truyền dẫn từ mặt đất.
Phải nói rằng, có Hà Bằng Bồng - GPS hình người này, trên đường đã giúp đội Xích Diễm tiết kiệm không ít chuyện.
Đình Lệ đang lái xe nghe xong, siết c.h.ặ.t t.a.y đang cầm vô lăng.
Anh biết lần này nhận nhiệm vụ, không chỉ có đội Xích Diễm của họ, còn có đội Ảnh Tức của Tạ Lam Án và một đội không rõ tên của căn cứ Trị Sinh.
Nhưng nếu anh nhớ không nhầm, sau khi anh rời đội Ảnh Tức, đội của Tạ Lam Án hình như còn lại năm người.
Sáu người...chắc không phải Tạ Lam Án và những người khác đâu.
Cố Nhu Nhu ngồi ở ghế phụ bên cạnh, nhớ đến kiếp trước có một đội Ảnh Tức đã đưa một tiến sĩ từ viện nghiên cứu thành phố Y về căn cứ Hoàng Hôn.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Từ đó, căn cứ Hoàng Hôn có thêm một trợ lực mạnh hơn, dần dần trở thành đứng đầu trong ba căn cứ lớn.
Nhưng kiếp này, nếu mình đã muốn bám rễ ở căn cứ Hy Vọng, vị tiến sĩ này nhất định phải do bọn họ cứu!
Cố Nhu Nhu dịu dàng nói với Đình Lệ: "Anh Lệ, chúng ta phải cứu tiến sĩ ra trước những người khác, vị tiến sĩ này nhất định có tác dụng lớn."
Đình Lệ: "Ừ, yên tâm Nhu Nhu, chúng ta nhất định sẽ cứu tiến sĩ ra trước những người khác."
Bạch Vũ Nhiên nghe lời Cố Nhu Nhu nói không nhịn được thầm mắng trong lòng:
Bây giờ ai mà chẳng biết vị tiến sĩ này rất quan trọng, nếu không cũng sẽ không phái tinh anh của ba căn cứ lớn đến cứu ông ấy, cần gì cô ở đây lải nhải.
Còn anh Lệ!
Phì! Chỉ muốn ăn không ngồi rồi! Giả tạo!
Bạch Dật ngồi bên cạnh em gái, cảm nhận rõ ràng sự oán hận của cô.
Nhưng ai bảo Đình Lệ không thích cô ấy chứ, tuy biết em gái thích đội trưởng nhiều năm rồi, nhưng bây giờ người ta đã có con rồi.
Bạch Dật chỉ hy vọng Bạch Vũ Nhiên có thể sớm buông bỏ anh ta.
.
Chân Lục Trà đang trên đường đến viện nghiên cứu có lẽ không biết, nam nữ chính của tiểu thuyết đã trên đường đến rồi.
Và sắp chạm mặt bọn họ.
Bọn họ vừa mới đi qua những chiếc xe hỏng.
Không có chuyện gì lớn xảy ra, nhưng vừa rồi có một con zombie chưa c.h.ế.t hẳn ngồi trên xe hỏng, thấy Chân Lục Trà đi ngang qua.
Nó đã vươn móng vuốt về phía Chân Lục Trà, bị cô một búa đập nát đầu.
Haiz, phải nói rằng, cô càng ngày càng dùng búa thành thạo.
Chân Lục Trà, người trước đây còn ghét bỏ chiếc búa nhỏ màu hồng, bây giờ đã vui vẻ chấp nhận vũ khí này.