Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 39: TRÀ XANH PK BẠCH LIÊN HOA

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-16 08:06:05
Lượt xem: 102

Chân Lục Trà ngay lập tức bước vào trạng thái tốt nhất, đôi mắt long lanh mở to một cách ngây thơ, ánh nước long lanh nhìn Cố Nhu Nhu.

Thậm chí còn giả vờ đưa một ngón tay lên môi hồng hào, giọng nói trở nên nũng nịu hơn lúc nãy, nghiêng đầu một cách vô tội: “A~~ Em nhớ ra rồi~~~ Chị là Cố Nhu Nhu bỏ học làm lốp dự phòng đó hả~~~~~”

“Lâu lắm rồi không gặp nhỉ~~~”

Lời nói như uốn lượn mười tám khúc, ngay cả bản thân Chân Lục Trà cũng hơi muốn nôn.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Nhưng hiệu quả vẫn rất rõ ràng, vừa dứt lời, âm thanh điểm trà xanh vào tài khoản đã vang lên trong đầu cô.

【Điểm trà xanh +15】

【Điểm trà xanh +15】

……

Hàn Diễm đã sớm được chứng kiến bộ dạng không bình thường của Chân Lục Trà, nhưng cậu ta vạn lần không ngờ rằng cô ấy còn có thể lợi hại (biến thái) hơn nữa.

Còn Bạch Vũ Nhiên đối diện cũng bị thao tác của cô làm cho kinh ngạc, trước đây Bạch Vũ Nhiên luôn bị Cố Nhu Nhu làm cho luống cuống tay chân với những lời nói giả tạo và nước mắt, mỗi lần đều rơi vào thế hạ phong.

Không ngờ hôm nay cô gái này lại khiến Cố Nhu Nhu phải câm nín.

Ha ha ha ha ha ha ha ha.

Bạch Vũ Nhiên cười khoái trá trong lòng.

Cố Nhu Nhu bị kích thích đến mức sững sờ, cô ta không ngờ Chân Lục Trà lại thẳng thắn như vậy, không hề che giấu chút nào.

Cố Nhu Nhu tức đến mức toàn thân run rẩy, chỉ vào cô: “Cậu,, cậu sao có thể,,,”

Tại sao không thể chứ?

Chân Lục Trà đương nhiên biết làm vậy chỉ khiến nữ chính càng thêm căm ghét mình, còn đắc tội với nam chính.

Nhưng cảm giác này phải nói thế nào nhỉ… ừm.. chính là…

Không điên thì không phải ma!

Chân Lục Trà bây giờ chính là kiểu “giày rách thì cứ rách cho trót”, dù sao Tạ Lam Án và nam chính cũng không hợp nhau, thậm chí giữa hai người còn có mâu thuẫn lớn hơn.

Tính toán kỹ lưỡng thì cũng chẳng thiếu cô góp phần, dù sao bây giờ cô đang đứng về phía Tạ Lam Án.

Cho nên nói cô chính là kiểu “làm sao vui vẻ thì làm”.

Cứ để cô thêm dầu vào lửa, để bọn họ cháy dữ dội hơn đi!

Đình Lệ nghe thấy lời Chân Lục Trà nói cũng có chút bực mình, quát lớn: “Cô nói chuyện tốt nhất nên cẩn thận một chút.”

Chân Lục Trà vừa nghe thấy câu này đã không vui, vừa định phản bác lại.

Thì Tạ Lam Án đã chắn trước mặt cô.

Ánh mắt âm u, toàn thân tỏa ra một luồng khí lạnh: “Anh muốn cô ấy cẩn thận cái gì? Người nên cẩn thận là anh đấy.”

(Không có ý nói bỏ học làm lốp dự phòng là không tốt, tác giả rất muốn sống, xin các vị khán giả đừng nghĩ rằng tôi có thành kiếnヽ(≧Д≦)ノ)

Lúc này, Tạ Lam Án tỏa ra khí lạnh không thể che giấu.

Ánh mắt lạnh lùng tập trung vào Đình Lệ.

Sát khí trong mắt anh khiến Đình Lệ cũng phải rụt rè vài phần.

Đình Lệ rất kinh ngạc.

Lúc anh ta còn là đồng đội của Tạ Lam Án, chưa từng thấy Tạ Lam Án tức giận.

Nói chính xác là chưa từng thấy Tạ Lam Án có cảm xúc, anh luôn tỏ ra thờ ơ với mọi thứ.

Dường như không có gì đáng để anh bận tâm.

Nhưng hôm nay, anh lại vì cô gái này…

Đình Lệ không khỏi nhìn về phía Chân Lục Trà.

Cô gái rất xinh đẹp và tinh xảo, vẻ ngoài tươi sáng, hoạt bát của cô ấy và sự dịu dàng, yên tĩnh của Cố Nhu Nhu như hai thái cực, hơn nữa cô gái kia thoạt nhìn là kiểu được nuông chiều từ bé.

Không ngờ, Tạ Lam Án lại thích kiểu này.

Còn Chân Lục Trà đang đứng sau Tạ Lam Án lúc này cảm thấy an toàn vô cùng.

Thấy Đình Lệ vẫn nhìn sang bên này, ý nghĩ muốn “chết” dần dần nổi lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-39-tra-xanh-pk-bach-lien-hoa.html.]

Hì hì hì~ Hãy để cơn bão đến dữ dội hơn nữa đi!

“Đội trưởng~ Anh ta hung dữ với em~~ Em sợ quá~~~ Hu hu hu~~~~~”

Nói xong còn nắm lấy vạt áo sau lưng Tạ Lam Án.

Tạ Lam Án quay đầu lại, liền nhìn thấy đôi mắt Chân Lục Trà đẫm lệ, những giọt nước mắt long lanh sắp rơi xuống hàng mi dài và dày, như cánh bướm dính đầy sương sớm.

Run rẩy.

Có lẽ chính Chân Lục Trà cũng không biết, lúc này cô trông đáng yêu đến nhường nào.

Ánh mắt Tạ Lam Án tối sầm lại, trong lòng lại cảm thấy cô như vậy rất đẹp, muốn nhìn thêm một chút.

Nhưng so với phản ứng của Tạ Lam Án.

Những người khác sau khi nghe thấy tiếng “Hu hu hu” của Chân Lục Trà, đều hóa đá trong giây lát.

Hàn Diễm và Hứa Đồng đồng thời xoa xoa da gà nổi lên trên người.

Bà cô này lại lên cơn rồi.

Mấy đồng đội của Đình Lệ rõ ràng cũng chưa từng thấy cảnh tượng như vậy.

Còn Bạch Vũ Nhiên nhìn thấy Cố Nhu Nhu phải câm nín, trong lòng vui như nở hoa.

Không ngờ bạch liên hoa này cũng có khắc tinh, lần này không thể giả vờ được nữa rồi! Ha!

Bạch Dật cũng không tự chủ được mà nhìn về phía Chân Lục Trà.

Thực ra, lúc vừa được cứu, anh đã nhìn thấy Chân Lục Trà rồi, khác với vẻ bình tĩnh khi xuyên qua đám zombie lúc nãy, bây giờ cô ấy giống như một cô gái nhỏ cần được bảo vệ, e dè, nhút nhát.

Thật thú vị.

Còn Chân Lục Trà lúc này chẳng quan tâm người khác nghĩ gì về mình, cô đang chìm đắm trong âm thanh điểm trà xanh vào tài khoản.

A! Âm thanh tuyệt vời nhất trên đời này cũng chẳng hơn thế này!

Đã lâu rồi không có nhiều điểm trà xanh vào tài khoản như vậy.

Ngay khi bầu không khí trở nên căng thẳng, Bạch Dật bước lên.

“Đội trưởng Tạ, cảm ơn anh và các đồng đội đã cứu chúng tôi, đội chúng tôi đã nắm được địa hình và mật khẩu của viện nghiên cứu, chi bằng lần này chúng ta hợp tác đi.”

Chân Lục Trà nhìn về phía Bạch Dật.

Anh ta chính là nam phụ Bạch Dật trong tiểu thuyết nhỉ.

Thật giống một công tử nhà giàu như ngọc thời xưa.

Quả nhiên giống như trong tiểu thuyết, là một người trông rất ôn hòa.

Trong tiểu thuyết, Bạch Dật là nơi nữ chính trút bầu tâm sự, nữ chính có chuyện gì không vui trong lòng đều sẽ tìm anh ta để tâm sự.

Và Bạch Dật luôn dịu dàng khuyên nhủ nữ chính, giúp nữ chính vượt qua khó khăn.

Có thể nói là một nam phụ ôn nhu điển hình.

Nói chứ, lúc đọc tiểu thuyết, Chân Lục Trà cũng từng đứng về phía nam phụ, từng cho rằng Bạch Dật phù hợp với nữ chính hơn Đình Lệ.

Tạ Lam Án nhận thấy ánh mắt Chân Lục Trà chuyển sang Bạch Dật, hơi nhíu mày, nhưng động tác nhỏ đến mức không ai nhận ra.

Anh lạnh lùng nói: “Không phải hợp tác, mà là giao dịch.”

Bạch Dật cũng hiểu đây là điều bọn họ nên làm.

Dù sao nếu không có đội của Tạ Lam Án, bọn họ đã c.h.ế.t từ lâu rồi.

Đình Lệ, người vừa bị Chân Lục Trà làm cho im lặng hồi lâu, lên tiếng: “Lần này đúng là đội các người đã cứu chúng tôi, mật khẩu và bản đồ địa hình đều có thể đưa cho các người, nhưng tiến sĩ Đường đi theo ai, vậy thì phải dựa vào bản lĩnh của mỗi người rồi.”

Phải nói là, Chân Lục Trà thật sự cảm thấy Đình Lệ này quá tham lam.

Một đội, năm mạng người, chỉ muốn dùng bản đồ địa hình và cái mật khẩu vớ vẩn đó để đuổi bọn họ đi.

Hừ! Nếu không phải chìa khóa vạn năng của cô một ngày chỉ dùng được ba lần, thì đến lượt bọn họ sao!

Quỷ tha ma bắt, phi phi phi!

Nhưng đúng lúc này, Hà Bằng Bồng đứng cuối đội của Đình Lệ đột nhiên lên tiếng: “Đội trưởng, ý tưởng này của anh có thể không khả thi, viện nghiên cứu có rất nhiều ổ khóa mật mã, trong đó còn có cả nhận dạng khuôn mặt, vân tay, cho nên muốn mở khóa thì nhất định phải để tôi mang máy tính đến thao tác tại chỗ, anh muốn đưa tôi sang đội bọn họ sao?”

Phụt ha ha ha ha ha.

Loading...