Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 42: KẺ THÙ CỦA KẺ THÙ LÀ BẠN

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-16 14:48:51
Lượt xem: 93

Bên phía Hàn Diễm và Đường Nguyệt, Hà Bằng Bồng vẫn đang cố gắng mở khóa mật mã.

Khóa để mở cửa bên trong được tạo thành từ ba chương trình.

Chương trình đầu tiên là mở khóa vân tay, chương trình thứ hai là mở khóa đồng tử, chương trình cuối cùng là mật mã.

Chương trình cuối cùng thì dễ, nhưng khó là vân tay và đồng tử.

Hà Bằng Bồng phải sử dụng chiếc máy tính nhỏ tự chế trong tay để phá vỡ hai chương trình mật mã này.

Thời gian đã trôi qua hai phút so với thỏa thuận, chương trình khóa vân tay đầu tiên đã được anh ta mở thành công.

Đến phút thứ năm, chương trình khóa đồng tử thứ hai đã được mở thành công.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Đến phút thứ sáu, Hà Bằng Bồng đột nhiên bị chương trình khóa mật mã làm khó.

Đường Nguyệt dọn dẹp xong một con zombie đang tiến đến gần, nhìn thấy sắc mặt của Hà Bằng Bồng không ổn, liền hỏi: "Chuyện gì vậy? Còn một phút nữa là đến thời gian đã hẹn rồi."

Trong viện nghiên cứu có quá nhiều zombie, thời gian kéo dài càng lâu thì bên kia sẽ càng thu hút nhiều zombie hơn, nguy hiểm sẽ càng lớn, số lượng người và vũ khí của họ không nhiều, không thể chống đỡ quá lâu.

Vì vậy, vừa rồi hai đội đã hẹn nhau rằng sau bảy phút, những người khác sẽ đến đây.

Thấy thời gian sắp đến, trên trán Hà Bằng Bồng túa ra những giọt mồ hôi lớn.

Cố Nhu Nhu đứng bên cạnh thấy anh ta mãi không mở được khóa, sốt ruột nói: "Anh rốt cuộc có làm được hay không vậy!"

Lúc này, còn 30 giây nữa là đến thời gian đã hẹn.

Hàn Diễm thấy Cố Nhu Nhu cứ lải nhải bên cạnh Hà Bằng Bồng, thật sự không nhịn được nữa.

Quát lên với cô ta: "Im miệng!"

Cố Nhu Nhu giật mình, lập tức ngậm miệng, còn có chút ấm ức nhìn về phía Bạch Dật.

Nhưng Bạch Dật không để ý đến cô ta, chỉ cảnh giác quan sát xung quanh.

Còn 20 giây nữa.

Hàn Diễm và Đường Nguyệt nhìn thấy những người khác đang chạy về phía họ ở cách đó không xa.

Và một đám zombie lớn phía sau họ.

Họ vừa chạy về phía bên này, vừa chống trả sự tấn công của zombie.

Có thêm Hàn Diễm và Đường Nguyệt, việc chiến đấu trở nên dễ dàng hơn một chút, nhưng vẫn có chút lực bất tòng tâm.

Zombie thật sự quá nhiều!

Chân Lục Trà thật sự hết chỗ nói.

Viện nghiên cứu này tại sao lại có nhiều zombie như vậy chứ!

Tay cô sắp mỏi nhừ rồi đây này.

May mà cây búa nhỏ của cô là do hệ thống sản xuất, nếu không đã sớm hỏng rồi.

Bên kia, Hà Bằng Bồng vừa kịp mở khóa vào đúng những cuối cùng, vừa đúng trong bảy phút.

Anh ta hét lớn về phía bên này: "Mở khóa rồi, mau vào đây!"

Cuối cùng, khi cửa cuốn đóng lại, tất cả mọi người đã đến nơi an toàn.

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Vũ Nhiên đến bên cạnh Chân Lục Trà: "Tôi tên là Bạch Vũ Nhiên, vừa rồi cảm ơn cô."

Bạch Vũ Nhiên?

Cái tên này khiến Chân Lục Trà cảm thấy rất quen thuộc, chẳng phải đây là nữ phụ độc ác số ba trong tiểu thuyết sao!

Bạch Vũ Nhiên trong tiểu thuyết từ nhỏ đã thích Đình Lệ, hai người lại là thanh mai trúc mã, vì vậy cô ta đã gây ra không ít trở ngại trên con đường tình yêu của nam nữ chính.

Kẻ thù của kẻ thù là bạn, hơn nữa cùng là nữ phụ độc ác với nhau, Chân Lục Trà gặp cô ta liền có chút cảm giác đồng cảm.

Nhưng cô cảm thấy Bạch Vũ Nhiên này cũng không xấu xa như trong tiểu thuyết miêu tả, trái lại cô ta cho cô cảm giác khá tốt.

Mỹ nhân mà, lại còn là kiểu nóng bỏng, ai mà không thích mỹ nhân chứ.

Chân Lục Trà mỉm cười đáp lại đối phương: "Không cần khách sáo, tôi tên là Chân Lục Trà."

Bạch Vũ Nhiên: "Cái đó ... cây búa của cô dùng cũng hay đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-42-ke-thu-cua-ke-thu-la-ban.html.]

Chân Lục Trà cầm cây búa nhìn lên nhìn xuống: "Tôi cũng thấy mình ngầu lắm, cái này là tôi "nhặt" được cách đây không lâu, cô muốn thử không?"

Chân Lục Trà đưa cây búa màu hồng cho cô ta.

Bạch Vũ Nhiên nhận lấy, cầm trên tay ước lượng vài cái, sau đó vung về phía không khí.

Phải nói là, thật sự rất dễ sử dụng.

Bạch Vũ Nhiên cũng muốn kiếm một cái để chơi.

Hai nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết cứ như vậy mà trở thành bạn bè.

Hai đội nghỉ ngơi tại chỗ một lúc rồi tiếp tục lên đường.

Tạ Lam Án thấy vừa rồi Chân Lục Trà trò chuyện rất vui vẻ với một cô gái trong đội của Đình Lệ, giống như những người bạn lâu ngày không gặp.

"Em quen cô gái đó à?"

Chân Lục Trà nhất thời không phản ứng kịp lời anh nói: "Hả?"

Tạ Lam Án: "Chính là cô gái vừa rồi nói chuyện với em đó."

Chân Lục Trà: "Ồ, cô ấy à, nói sao nhỉ, trước đây có nghe nói về cô ấy, nhưng hôm nay mới chính thức quen biết."

Cô nghiêng đầu nhìn anh.

Sao dạo này Tạ Lam Án cứ hay hỏi cô câu hỏi thế nhỉ?

Chắc là cô ảo tưởng thôi!

Thôi được rồi, đừng mơ mộng hão huyền nữa. Chân Lục Trà - người đã quyết tâm buông bỏ tình cảm, giờ chẳng khác gì một kẻ ngốc về mặt tình cảm.

Thật ra Chân Lục Trà không cảm thấy sai, Tạ Lam Án quả thực cứ luôn hỏi cô đủ thứ.

Nhưng không phải vì tò mò, mà là vì một chút tâm tư riêng.

Là tâm tư đối với Chân Lục Trà.

.

Hiện tại, hai đội đang ở khu A của viện nghiên cứu, cũng chính là nơi cơ mật nhất của toàn bộ viện. Vì vậy, an ninh ở đây cũng là tốt nhất, ít nhất là đám zombie bên ngoài sẽ không thể phá cửa xông vào.

Nhưng việc tìm kiếm Tiến sĩ Đường ở đây cũng rất khó khăn, bởi vì ngay cả bên trong phòng thí nghiệm này cũng sẽ có zombie. Mặc dù không biết số lượng cụ thể, nhưng chắc chắn không ít.

Hơn nữa, khu A cũng có hơn mười bộ phận, vì vậy họ phải tách ra tìm kiếm. Nhưng chỉ có một mình Hà Bằng Bồng biết cách mở khóa.

Ngay khi mọi người đang nghĩ cách giải quyết.

Cố Nhu Nhu đột nhiên nói: "Vừa rồi tôi đi dạo xung quanh, phát hiện ra một vài thẻ nhân viên, không biết cái này có dùng được không."

Hà Bằng Bồng nhìn Cố Nhu Nhu lấy thẻ nhân viên ra khỏi ba lô, mắt sáng lên: "Tuyệt quá! Có thẻ này rồi, phần lớn phòng thí nghiệm này đều có thể mở được."

Chân Lục Trà bên cạnh lộ vẻ kinh ngạc.

Chà! Đây là hào quang nữ chính sao! Đi dạo loanh quanh cũng nhặt được trang bị!

Hào quang nữ chính đúng là có khác.

Sau khi có cách, mọi người bắt đầu phân chia đội ngũ.

Chân Lục Trà muốn tìm Đường Nguyệt lập đội.

Tạ Lam Án nhìn Chân Lục Trà đang định chạy đi tìm Đường Nguyệt, không cần suy nghĩ, tay nhanh hơn não nắm lấy cổ tay cô.

Bàn tay rộng lớn nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô gái.

Nhìn ánh mắt có chút ngạc nhiên của đối phương, Tạ Lam Án không biết tại sao lại buột miệng nói: "Cái đó... Hàn Diễm thích Đường Nguyệt đã lâu rồi..."

Chân Lục Trà không hiểu, Hàn Diễm thích chị Đường thì liên quan gì đến cô? Cô muốn đi tìm chị Đường thơm tho mềm mại của mình.

Tạ Lam Án buông tay đang nắm cổ tay cô ra, ho nhẹ một tiếng, ghé sát tai cô: "Hàn Diễm nói không muốn em làm bóng đèn."

Câu này tất nhiên là do Tạ Lam Án bịa ra. Nhưng Chân Lục Trà đương nhiên sẽ không nghi ngờ tính xác thực lời anh nói, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của anh, cô tin tưởng tuyệt đối trăm phần trăm.

Loading...