XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 52: THỔ LỘ, ANH ĐÃ BỊ EM MÊ HOẶC
Cập nhật lúc: 2025-02-17 21:59:24
Lượt xem: 93
Nghe con trai nói không bị thương, Tạ Tòng thở phào nhẹ nhõm.
Tạ Tòng: "Nhiệm vụ lần này hoàn thành rất tốt, nhưng mà, ta nghe nói Đường Nguyệt cứu một cô gái? Bây giờ cô gái đó đã gia nhập đội Ảnh Tức rồi sao?"
Tạ Lam Án nghĩ đến dáng vẻ xinh xắn đáng yêu của Chân Lục Trà, nét mặt bất giác trở nên dịu dàng: "Vâng, hiện tại cô ấy đã là một thành viên của đội Ảnh Tức."
Nhìn thấy sự thay đổi trong biểu cảm của con trai mình, Tạ Tòng dường như đã đoán ra điều gì đó.
Xem ra mùa xuân của con trai ông cuối cùng cũng đã đến rồi.
Tạ Tòng: "Khụ khụ, vậy tối nay gọi đồng đội của con đến nhà ăn cơm đi."
Tạ Lam Án không ngờ rằng cha mình và mẹ lại nghĩ giống nhau: "Mẹ vừa nói với con rồi, con sẽ chuyển lời đến họ."
Tạ Tòng đến trước mặt con trai, nhìn Tạ Lam Án đã cao hơn mình, trong lòng rất an ủi.
Ông vỗ vai Tạ Lam Án.
Không nói lời nào, chỉ là một hành động, có lẽ đây là cách một người cha thể hiện tình yêu của mình.
Sau khi báo cáo nhiệm vụ với Tạ Tòng, Tạ Lam Án trở về căn biệt thự mà căn cứ đã phân cho đội Ảnh Tức.
Lúc này, Chân Lục Trà đang bận rộn đặt những chiếc ghế massage mua ở trung tâm thương mại hôm qua vào phòng ngủ của mọi người.
Hứa Đồng và Hàn Diễm ở phía sau hỗ trợ.
Hứa Đồng thấy Chân Lục Trà thật sự lấy ra một chiếc ghế massage từ không gian, sợ đến ngây người.
"Chết tiệt! Chị Chân, chị chơi thật à!"
Hàn Diễm cũng rất khó tin: "Cô, cô lấy cái này ở đâu ra vậy?"
Lấy ở đâu ra ư, ở trung tâm thương mại chứ đâu, còn là mua sắm miễn phí nữa.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nhưng Chân Lục Trà không thể nói, hệ thống cũng không cho phép nói.
Chân Lục Trà chỉ lườm anh ta một cái: 'Chuyện của mỹ nữ bớt lo đi, cứ phối hợp cho tốt là được."
Hàn Diễm và Hứa Đồng nhìn nhau, nhanh chóng bắt tay vào làm việc.
Sau đó, họ đặt ghế massage vào phòng của mỗi người.
Sau khi làm xong những việc này, Chân Lục Trà nhìn hai người mệt mỏi, liền lấy từ không gian ra chiếc máy chơi game có đĩa mà Hàn Diễm muốn.
Hàn Diễm vừa nhìn thấy liền sáng mắt: "Tiểu Lục!!! Cô đúng là thần thánh!!! Sau này cô chính là em gái ruột của tôi. Ai dám bắt nạt Chân Lục Trà thì phải bước qua xác tôi trước!"
Đây là bộ mà Hàn Diễm đã muốn từ rất lâu rồi, vốn định sau khi hoàn thành nhiệm vụ đó sẽ mua làm phần thưởng cho mình, không ngờ tận thế lại đến.
Cứ tưởng mình sẽ không bao giờ có được nữa.
Hàn Diễm vui mừng khôn xiết, thậm chí còn muốn bế Chân Lục Trà lên xoay một vòng, nhưng nghĩ đến lão đại nhà mình, anh đã kìm lại, không dám làm vậy.
Hứa Đồng ở bên cạnh thấy Hàn Diễm nhận được quà, liền rất buồn bã: "Chị Chân, của em đâu? Là em không xứng sao?"
Chân Lục Trà bị lời nói của anh ta chọc cười: "Ôi chao, không phải cậu nói muốn ăn hải sản sao? Chị Chân đã chuẩn bị rất nhiều cho cậu rồi, đủ cho cậu ăn một thời gian đấy! Hôm nào sẽ làm tiệc hải sản thịnh soạn cho cậu!"
Hứa Đồng nghe xong liền vui vẻ ngay.
Tạ Lam Án vừa đến đã nghe thấy hai tên ngốc ở trên lầu reo hò.
Anh lên lầu nhìn Hàn Diễm và Hứa Đồng đang cười ngây ngô, còn có Chân Lục Trà đang cười toe toét ở giữa bọn họ.
"Có chuyện gì vui mà cười vui vẻ thế?"
Hàn Diễm cười hì hì tiến lên, lắc lắc chiếc máy chơi game trước mặt Tạ Lam Án: "Hahahaha, Tiểu Lục tặng cho tôi đấy."
Hứa Đồng cũng nói theo: "Chị Chân nói hôm nào sẽ làm tiệc hải sản cho tôi."
Tạ Lam Án cau mày: "Chị Chân?"
Hai người quen thuộc với Tạ Lam Án thấy tình hình không ổn, liền lập tức chạy xuống lầu.
Thấy hai người họ xuống lầu, Tạ Lam Án tiến về phía Chân Lục Trà, có chút đùa cợt nói: "Không ngờ, em đã lên chức chị rồi đấy."
Chân Lục Trà ngẩng chiếc cằm nhỏ nhắn tinh xảo lên, vẻ mặt rất đắc ý nói: "Đúng vậy."
Tạ Lam Án nhìn cô như vậy, ánh mắt lộ ra vẻ dịu dàng và cưng chiều không thể kìm nén.
Anh không nhịn được, mở miệng hỏi cô: "Vậy, chị Chân, có thể xin chị một món quà được không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-52-tho-lo-anh-da-bi-em-me-hoac.html.]
Chân Lục Trà không ngờ rằng có thể nghe thấy "chị Chân" từ miệng Tạ Lam Án, liền sững sờ.
Miệng nhanh hơn não: "Không phải anh đã nói, anh không muốn gì sao..."
Nghe vậy, Tạ Lam Án lại tiến sát cô hơn một chút, cúi đầu nhìn cô.
Lúc này khoảng cách của hai người rất gần, gần đến mức Chân Lục Trà có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của anh phả vào cổ mình.
Cô chỉ có thể hơi nghiêng đầu.
Nhưng chiếc cổ thon dài trắng nõn của Chân Lục Trà cứ như vậy phơi bày trước mắt Tạ Lam Án.
Yết hầu của anh không tự chủ được mà chuyển động lên xuống hai lần một cách mất kiểm soát.
"Vậy tôi có thể nuốt lời không?"
Đôi mắt đen láy của anh cứ nhìn chằm chằm vào cô như vậy.
Chân Lục Trà cảm thấy trái tim mình đập loạn xạ không thể kiểm soát, như thể có một vạn quả pháo đang nổ trong lồng ngực.
Làm đầu óc cô ong ong.
Thấy cô không trả lời, Tạ Lam Án lại hỏi lần nữa, giọng nói rất mê hoặc lòng người: "Được không?"
Thật kỳ lạ, rõ ràng vẫn là giọng nói lạnh lùng như trước, nhưng tại sao bây giờ lại giống như nhuốm một màu đỏ thắm, đặc biệt khuấy động lòng người.
Cô không tự chủ được mà đáp lại anh: "Đư... được."
Tạ Lam Án nghe thấy câu trả lời của cô, liền hài lòng mỉm cười.
Chân Lục Trà lần đầu tiên thấy anh cười lười biếng như vậy, giống như một con mèo lười biếng.
Mặt cô càng đỏ hơn.
Tạ Lam Án nhìn cô, nhẹ nhàng nói: "Muốn nắm tay em, được không?"
Cô hơi sững sờ, nhất thời không phản ứng kịp: "Nắm, nắm tay sao?"
"Ừ, món quà anh muốn là nắm tay."
Phản ứng đầu tiên của Chân Lục Trà là:
A... thì ra trước đó anh ấy nói muốn nắm tay mình không phải vì lạnh.
Khoảng cách của hai người bây giờ rất gần, gần đến mức cô cảm thấy mình hơi khó thở.
Choáng váng, Chân Lục Trà nghe thấy mình nói với Tạ Lam Án: "Vậy, vậy anh nắm đi..."
Tạ Lam Án nhìn dáng vẻ hiện tại của Chân Lục Trà, trong lòng thích không thôi.
Anh nắm lấy tay cô, bao bọc trong tay mình, xúc cảm mềm mại khiến Tạ Lam Án muốn nhiều hơn nữa.
Anh nhéo nhéo ngón tay Chân Lục Trà, sau đó đan mười ngón tay vào nhau.
Trái tim tràn đầy.
Muốn ở bên cô mãi mãi, muốn cô chỉ thuộc về mình.
Tạ Lam Án lần đầu tiên có ham muốn chiếm hữu mãnh liệt như vậy.
Còn Chân Lục Trà lúc này cũng cuối cùng đã phản ứng lại, Tạ Lam Án thích mình.
Nếu chuyện này mà còn không nhìn ra, thì uổng công cô đã làm diễn viên bao nhiêu năm qua.
Nhưng tại sao anh ấy lại thích mình chứ?
Tuy lần đầu tiên gặp mặt đã bị Tạ Lam Án làm cho kinh diễm, nhưng sau khi hiểu rõ tính tình của anh, cô đã không còn ôm ấp hy vọng gì nữa.
Nhưng nhìn Tạ Lam Án trước mặt, Chân Lục Trà lại không chắc chắn.
Vậy thì chỉ có thể quy cho sức hút của bản thân quá lớn ~
Haiz ~ Quả nhiên ~ Khuynh đảo chúng sinh chính là đang nói mình mà!
Tạ Lam Án nhìn Chân Lục Trà đang ngẩn người, lực đạo đan mười ngón tay siết chặt hơn một chút, hỏi cô: "Em đang nghĩ gì vậy?"
Chân Lục Trà không kịp phản ứng, buột miệng nói: "Đang nghĩ xem anh có phải bị em mê hoặc rồi không."