Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 58: ĐƠN PHƯƠNG NGHIỀN NÁT, ĐÙA GIỠN ĐỐI PHƯƠNG NHƯ DẮT CHÓ ĐI DẠO

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-18 08:20:22
Lượt xem: 69

Chân Lục Trà muốn nói chuyện phải trái với hệ thống, nhưng thời gian không cho phép.

Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể mở thêm hai mươi cái nữa.

Được rồi, hai mươi cái cũng chỉ có 10.1, hai lần cộng lại vừa đúng 29 điểm kỹ năng.

Hệ thống này thật chó má, đợi cô đánh xong trận này rồi sẽ tính sổ với nó sau.

Chân Lục Trà vội vàng cộng 29 điểm kỹ năng vào sức mạnh và tốc độ của mình.

Bây giờ thông qua dữ liệu mà hệ thống cung cấp cho cô, tốc độ và sức mạnh hiện tại của cô đã đạt đến 25, ngũ quan trước đó vì để giải quyết cái cây biến dị kia nên đã cộng đến 30.

Những thứ này đủ để cô dạy cho tên phun ra toàn phân này một bài học rồi.

Chân Lục Trà nhìn Hùng Nhất Sơn, ánh mắt đầy mỉa mai: "Biết tại sao đội trưởng nhà tôi không chấp nhận lời thách đấu của anh không?"

Những người khác nhìn Chân Lục Trà , không biết cô muốn làm gì.

Hùng Nhất Sơn: "Cô nói xem tại sao đội trưởng của cô không đấu với tôi."

Chân Lục Trà cười rạng rỡ: "Đương nhiên là vì anh quá yếu, đối phó với anh, tôi ra tay là dư sức đánh cho anh gọi cha gọi mẹ lên rồi."

Câu nói này vừa ra, không chỉ khiến những người của đội Động Hùng mà còn cả Đường Nguyệt bọn họ đều kinh ngạc.

Hùng Nhất Sơn: "Hahahaha, thật nực cười, tôi không muốn đánh với cô. Cái thân hình nhỏ bé này của cô, e là không chịu nổi một giây đã bị tôi c.h.é.m làm đôi rồi."

Chân Lục Trà nhướn mày: "Anh đây là không dám đấu?"

Đối phó với một kẻ tự đại, dùng cách khích tướng luôn luôn hiệu quả.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Hùng Nhất Sơn vừa nghe, trên mặt có chút không được tự nhiên nhìn mấy tên đàn em của mình: "Hừ! Tôi có gì mà không dám, đánh thì đánh, chúng ta lên sàn đấu ngay bây giờ!"

Khóe miệng Chân Lục Trà nhếch lên một nụ cười.

Như vậy là đúng rồi, chờ bị đánh đi nhé.

Nhưng Đường Nguyệt và những người khác rất lo lắng, bởi vì đội trưởng của Động Hùng này tuy tự đại nhưng bọn họ cũng là đội cấp A, thực lực không thể xem thường: "Tiểu Lục, đừng làm loạn, đây không phải là chuyện đùa."

Bọn họ bắt đầu khuyên nhủ cô.

Chân Lục Trà biết bọn họ đang lo lắng cho mình, nhưng lần này cô phải làm.

Cô nhìn bọn họ, ánh mắt tràn đầy kiên định: "Tin tưởng em, không sao đâu."

Đường Nguyệt bọn họ suy nghĩ một chút rồi quyết định tin tưởng cô, nhưng bọn họ không thể quyết định chuyện này.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Tạ Lam Án.

Anh từ đầu đến cuối không nói một lời nào.

Chân Lục Trà nhìn bộ dạng im lặng của anh, cũng không chắc anh có cho phép mình đi hay không.

Tạ Lam Án biết ý đồ của Chân Lục Trà , cũng biết cô nhất định sẽ đi, cho dù có người ngăn cản cũng không thay đổi được kết quả.

Chỉ là anh sợ Chân Lục Trà bị thương, nếu cô bị thương thì anh sẽ càng đau hơn, nhưng anh cũng hiểu tính cách của cô.

Chỉ cần là điều cô nói thì sẽ làm được.

Tạ Lam Án lựa chọn tin tưởng Chân Lục Trà .

Bởi vì người anh thích, chẳng phải chính là cô như vậy sao.

Tạ Lam Án đi về phía Chân Lục Trà , trong mắt là sự tin tưởng tuyệt đối dành cho cô: "Nhanh chóng giải quyết, đừng để bản thân bị thương."

Anh tin tưởng mình!

Chân Lục Trà rất vui vì anh không ngăn cản cô.

Cô cười rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời bên ngoài: "Em biết rồi, đội trưởng đại nhân, em sẽ nhanh chóng giải quyết, tuyệt đối không để bản thân bị thương!"

Bọn họ cùng nhau đi đến sàn đấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-58-don-phuong-nghien-nat-dua-gion-doi-phuong-nhu-dat-cho-di-dao.html.]

Trước khi lên sàn đấu, Hùng Nhất Sơn vẫn còn khiêu khích nói: "Nếu sợ thì cho cô thêm một cơ hội nữa, đến lúc đó bị đánh khóc thì tôi cũng sẽ không dừng lại đâu."

Bị đánh khóc? Người khóc chắc là anh đấy.

Chân Lục Trà không chút do dự bước lên sàn đấu, khi đi ngang qua hắn còn nói: "Là đàn ông mà cứ lề mề. Cần váy không tôi cho một chiếc."

Nói xong còn đảo mắt.

Hùng Nhất Sơn nghe xong mặt mũi xanh mét.

"Nếu cô đã không biết điều như thế, vậy thì tôi cũng sẽ không nương tay nữa."

Quy tắc của sàn đấu, ai ra khỏi sàn trước hoặc đầu hàng thì coi như thua, nhưng còn có một cách chơi rất kinh tởm.

Một bên cố ý không cho đối phương ra khỏi sàn, cứ như vậy đánh đến khi đối phương chịu thua, đây cũng là nguyên nhân khiến rất nhiều người trước đây bị Hùng Nhất Sơn đánh trọng thương.

Hắn thậm chí còn đánh đến mức đối phương không kịp mở miệng đầu hàng.

Lúc này, xung quanh khán đài dần dần có rất nhiều người đến xem.

Những người này đều quen biết Hùng Nhất Sơn trên sàn đấu, nhưng khi thấy người đối chiến với hắn là một cô gái trẻ tuổi, liền bắt đầu xì xào bàn tán.

"Sao người đánh với Hùng Nhất Sơn lại là một cô gái? Cô gái này chắc không phải bị điên rồi chứ?"

"Haiz, đáng tiếc, một cô gái xinh đẹp như vậy, e là sẽ bị Hùng Nhất Sơn đánh tàn phế..."

……

Còn có người xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn, cứ liên tục hò hét.

Càng ngày càng có nhiều người, bầu không khí ở sàn đấu dần trở nên nóng lên.

Thậm chí có người bắt đầu cá cược, xem ai sẽ thắng, nhưng phần lớn mọi người đều chọn Hùng Nhất Sơn.

Dù sao thì cô gái trên sàn đấu dáng người nhỏ nhắn, trông như thể một cơn gió cũng có thể thổi bay.

Hùng Nhất Sơn nghe thấy tiếng mọi người xung quanh hô vang tên mình, cười đắc ý: "Bắt đầu đi, à phải rồi, còn chưa biết tên cô, nhưng mà thôi, cũng không quan trọng nữa."

Thật lắm mồm.

Chân Lục Trà ra tay trước, thân ảnh lóe lên liền xông đến trước mặt Hùng Nhất Sơn, tốc độ nhanh đến mức hắn còn chưa kịp phản ứng.

Chân Lục Trà tung một cú đ.ấ.m thật mạnh vào mặt hắn, Hùng Nhất Sơn lập tức loạng choạng lùi về sau mấy bước.

Hắn phun ra một ngụm m.á.u xuống đất, răng trong miệng có vẻ như sắp lung lay.

Sao cô ta lại có tốc độ nhanh như vậy?

Nhưng cú đ.ấ.m này đã chọc giận Hùng Nhất Sơn hoàn toàn, hắn gầm lên rồi lao về phía Chân Lục Trà .

Nhưng tốc độ của hắn trong mắt Chân Lục Trà thực sự quá chậm, đặc biệt là khi ngũ quan của cô đã được nâng cao rất nhiều.

Chân Lục Trà hơi nghiêng mặt, liền né được đòn tấn công của hắn, sau đó cô nắm lấy cánh tay đối phương, dùng sức vặn một cái.

"Á!!!!!" Hùng Nhất Sơn hét lên thảm thiết.

Khớp vai của hắn bị Chân Lục Trà vặn đến trật khớp.

Hùng Nhất Sơn đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng hắn vẫn tiếp tục đỏ mắt tấn công cô.

Chân Lục Trà ngược lại không vội tấn công hắn nữa, cô nhàn nhã giống như đang dắt chó đi dạo vậy, dắt hắn đi khắp sàn đấu.

Giống như những gì Hùng Nhất Sơn đã làm với những người khác trước đây.

Những người dưới sàn đấu không ngờ Hùng Nhất Sơn lại bị một cô gái áp đảo hoàn toàn, mà cô gái đó trông có vẻ như không tốn chút sức lực nào.

Thậm chí còn có thời gian để chế nhạo Hùng Nhất Sơn.

Chân Lục Trà không muốn lãng phí thời gian nữa, một cú đá ngang mang theo luồng gió mạnh, đá bay Hùng Nhất Sơn ra xa.

Lúc này, tên mập họ Hùng nằm sõng soài trên đài, trông thảm hại vô cùng, hoàn toàn mất đi dáng vẻ kiêu ngạo ban đầu.

Loading...