XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 59: ĐÁNH LÉN KHÔNG THÀNH, CÚI ĐẦU NHẬN THUA
Cập nhật lúc: 2025-02-18 23:30:43
Lượt xem: 85
Hàn Diễm ở dưới đài nhìn thấy Tiểu Lục nhà mình đá bay Hùng Nhất Sơn thì phấn khích hét lớn: "Tiểu Lục giỏi quá!!!"
Hứa Đồng cũng ở bên dưới hô hào: "Chị Chân! Chị là thần tượng của em!!!"
Nhưng đúng lúc này, biến cố bất ngờ xảy ra. Đàn em của Hùng Nhất Sơn ném hai cây rìu cho hắn.
Trước khi "so tài", hai người đã thỏa thuận rõ ràng là không dùng vũ khí.
Nhưng hiện tại, trong lòng Hùng Nhất Sơn tràn đầy lửa giận và không cam lòng, không chút do dự, hắn chộp lấy hai cây rìu c.h.é.m về phía Chân Lục Trà.
Những hành động này xảy ra trong nháy mắt, Tạ Lam Án nhìn thấy, hai mắt như muốn nứt ra: "Chân Lục Trà!!!! Phía sau!!!"
Dị năng hệ Lôi trong tay ngưng tụ thành quả cầu, sẵn sàng ném về phía Hùng Nhất Sơn bất cứ lúc nào.
Nhưng Chân Lục Trà phản ứng rất nhanh, cô lấy chiếc búa sắt màu hồng yêu dấu của mình từ trong không gian ra, đỡ lấy hai cây rìu của Hùng Nhất Sơn.
Thấy cô tự mình giải quyết được, Tạ Lam Án thở phào nhẹ nhõm, dị năng trong tay dần tan biến.
Khoảnh khắc cây búa và rìu va chạm tạo ra chấn động mạnh, Chân Lục Trà cố gắng không bị chấn động đến mức văng mất vũ khí.
Bên kia, hai cây rìu của Hùng Nhất Sơn cứ thế bay ra ngoài, tạo thành một hố lớn trên đài so tài.
Hắn quỳ xuống đất, nhìn hai cây rìu rời khỏi tay, vẻ mặt không thể tin nổi: "Không thể nào... Không thể nào, sao ta lại bị một người phụ nữ đánh bại..."
Chân Lục Trà lắc lắc bàn tay hơi tê dại trước mặt hắn, dùng búa chọc chọc vào vai đối phương.
"Đội trưởng Động Hùng, sao lại không chịu thua như vậy chứ, còn chơi trò đánh lén nữa."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Hùng Nhất Sơn hung dữ trừng mắt nhìn cô.
Chân Lục Trà cũng không tức giận, cười nói với hắn: "Vậy anh có chịu thua chưa? Nếu vẫn chưa, tôi có thể đánh đến khi anh chịu thua đấy~"
Nhìn nụ cười lạnh lẽo của cô, Hùng Nhất Sơn nổi da gà, vội vàng đáp: "Tôi... Tôi chịu thua..."
Cơ thể hắn vẫn run rẩy, trông thật đáng thương.
Nghe thấy hắn đầu hàng, Chân Lục Trà thu búa lại.
Sau đó cúi đầu nhìn hắn: "À đúng rồi, hình như tôi còn không biết tên anh đó. Nhưng mà không sao, dù sao tôi cũng không hứng thú với tên của kẻ bại trận dưới tay mình."
Nói xong liền bước xuống đài so tài.
Những người dưới đài vội vàng nhường đường cho cô.
Chân Lục Trà thu cây búa nhỏ màu hồng vào không gian trước mắt bao người.
Mọi người xung quanh thấy cây búa màu hồng của cô xuất hiện rồi biến mất trong không khí, bắt đầu bàn tán xôn xao.
"Trời ơi, cô ấy lại còn là dị năng giả hệ Không gian nữa!"
"Chẳng trách cô ấy lợi hại như vậy..."
Nhưng chủ đề được bàn tán nhiều nhất vẫn là cô gái trông có vẻ yếu đuối này lại đánh bại Hùng Nhất Sơn, người nổi tiếng từ lâu trong tổ chức lính đánh thuê.
Sau đó, Chân Lục Trà cùng đồng đội trở về.
Nhưng hôm nay, tên của cô lại lặng lẽ lan truyền trong căn cứ, khiến rất nhiều người biết rằng căn cứ Hoàng Hôn đã có thêm một dị năng giả hệ Không gian rất giỏi sử dụng búa, hơn nữa còn là nữ.
Tin tức này lan truyền rầm rộ. Chưa đến một buổi chiều đã đến tai đội Ám Dạ, một trong ba đội lính đánh thuê cấp A duy nhất trong căn cứ Hoàng Hôn.
"Này, các ngươi có biết trong đội Ảnh Tức đột nhiên xuất hiện một dị năng giả hệ Không gian không?"
Thu Dương - người thích hóng chuyện trong đội Ám Dạ, đang nói chuyện với các đồng đội của mình.
Đội trưởng của bọn họ - Đình Dạ, đang lau một thanh trường đao, lưỡi đao sáng bóng phản chiếu khuôn mặt của Đình Dạ.
Một bên mắt của hắn bị che khuất bởi chiếc bịt mắt màu đen, khuôn mặt hơi ẻo lả càng thêm tái nhợt dưới ánh đèn. Quầng thâm đậm hiện rõ dưới mắt còn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-59-danh-len-khong-thanh-cui-dau-nhan-thua.html.]
Đình Dạ: "Đội của Tạ Lam Án?"
Thu Dương gật đầu: "Ừm ừm, chính là Tạ Lam Án, người mới đến đội bọn họ sáng nay còn lên đài so tài với tên ngốc Hùng Nhất Sơn, bị đánh bại đấy."
Đình Dạ: "Người mới đến đội bọn họ?"
Thu Diệp: "Không phải, là tên ngốc Hùng Nhất Sơn bị đánh bại, xem ra người mới này cũng không đơn giản. Nhưng nghe nói đội của Tạ Lam Án cũng nhận nhiệm vụ đến bệnh viện."
Tay Đình Dạ đang lau đao chợt khựng lại, nhớ đến lần trước khi so tài đao pháp với Tạ Lam Án, hắn đã thua.
Ba năm trôi qua, lại sắp gặp lại rồi.
Đình Dạ rất mong chờ được gặp lại Tạ Lam Án, vừa hay hắn cũng muốn so tài lại với Tạ Lam Án một lần nữa.
Còn Tạ Lam Án, người đang bị Đình Dạ nhắc đến, lúc này đang dùng một chân giẫm mạnh lên mặt Hùng Nhất Sơn.
Hùng Nhất Sơn nằm sấp trên mặt đất, run lẩy bẩy.
Hắn thực sự không ngờ Tạ Lam Án lại tìm đến nữa.
Trong con hẻm vắng vẻ, Tạ Lam Án dùng chân nghiền nát khuôn mặt của Hùng Nhất Sơn dưới chân.
Biểu cảm trên mặt Tạ Lam Án là vẻ tàn nhẫn mà Chân Lục Trà chưa từng thấy: "Cái miệng này sau này tốt nhất nên cẩn thận một chút, đừng nói những lời không nên nói."
Hùng Nhất Sơn ú ớ đáp bằng cái miệng bị giẫm đến biến dạng: "Tôi, tôi không dám nữa... Không dám nữa... Tha cho tôi đi..."
Nghe thấy lời hắn nói, Tạ Lam Án bỏ chân ra.
Ngay khi Hùng Nhất Sơn tưởng rằng đối phương đã tha cho mình, một cơn đau nhói truyền đến từ chân.
Tạ Lam Án đã giẫm gãy một chân của hắn.
"A a a a a a!!!" Hùng Nhất Sơn ôm chân kêu thảm thiết.
Tiếng kêu còn thảm thiết hơn cả lúc sáng nay Chân Lục Trà bẻ gãy tay hắn, đến mấy con chim trên cây cũng bị tiếng kêu của hắn làm cho bay đi.
Tạ Lam Án bước ra khỏi con hẻm, trở về nơi ở hiện tại của đội Ảnh Tức.
Lúc này, Chân Lục Trà đang bận rộn chuẩn bị bữa tiệc hải sản, những người khác cũng đang phụ giúp trong bếp. Sau khi bưng một đĩa cua hấp ra ngoài, cô nhìn thấy Tạ Lam Án vừa trở về.
Hình như hôm nay hai người cũng không nói chuyện gì với nhau.
Tạ Lam Án đã đến bên cạnh Chân Lục Trà, nhận lấy đĩa cua hấp trong tay cô, đặt lên bàn ăn.
Nhẹ nhàng nói với Chân Lục Trà: "Còn cần giúp gì nữa không?"
Chân Lục Trà: "Không còn nữa, Hàn Diễm và những người khác sắp làm xong các món khác rồi, lát nữa bưng ra là được. Anh... vừa đi đâu vậy?"
Tạ Lam Án suy nghĩ một chút, quyết định không giấu cô: "Anh đi đánh Hùng Nhất Sơn."
???
Cái gì? Sao anh ấy lại đi đánh Hùng Nhất Sơn?
Chân Lục Trà vội vàng kéo Tạ Lam Án vào phòng giải trí ở tầng một, nhỏ giọng hỏi: "Đánh Hùng Nhất Sơn? Sáng nay em vừa mới đánh hắn xong mà? Hơn nữa căn cứ không phải có quy định là không được tự ý đánh nhau sao?"
Tạ Lam Án đưa tay nắm lấy tay cô, xoa nhẹ: "Không sao đâu, hắn không dám đi tố cáo."
Chân Lục Trà đảo mắt hai vòng, cười híp mắt nói với Tạ Lam Án: "Có phải anh muốn giúp em xả giận không, có phải anh thấy em bị bắt nạt nên đau lòng không?"
Tạ Lam Án cụp mắt xuống, nhìn cô cười tươi như hoa, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
Chỉ đáp lại một tiếng "Ừm".
Chân Lục Trà đột nhiên muốn trêu chọc Tạ Lam Án, thấy xung quanh không có ai, nhón chân ôm lấy cổ hắn, hôn lên môi hắn.
"Cảm ơn đội trưởng của em, đây là quà đáp lễ nha~~"
Nụ hôn này của cô rất nhẹ nhàng, như chuồn chuồn lướt nước.