XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 61: QUÁI VẬT TRONG BỆNH VIỆN
Cập nhật lúc: 2025-02-19 00:00:54
Lượt xem: 84
Mọi người trong đội Ám Dạ nhìn thấy cảnh này thì mắt chữ A mồm chữ O. Ngược lại, Tạ Lam Án và những người khác không có gì ngạc nhiên, đã sớm quen rồi.
Cô đi trở lại trước mặt hai người: "Tìm được bao nhiêu thuốc men thì không gian của tôi chứa được bấy nhiêu."
Đình Dạ và Thu Dương nhìn nhau: "Vậy thì chúng tôi yên tâm rồi, bây giờ chỉ cần tìm được đồ là được."
Tạ Lam Án nhìn bệnh viện, ánh mắt khó hiểu: "Không đơn giản như vậy đâu, bệnh viện này có vấn đề."
Chân Lục Trà nhìn Tạ Lam Án.
Đội trưởng nhà cô mà đã cảm thấy có vấn đề thì nơi này chắc chắn không đơn giản.
Lần này, hai đội quyết định không tách ra hành động nữa, bệnh viện này tuy lớn nhưng địa điểm cất giữ thuốc men chắc chắn đều cố định.
Chân Lục Trà đã lấy cây búa nhỏ màu hồng ra, chuẩn bị nghênh đón một trận ác chiến, nhưng sau khi vào trong lại không thấy bóng dáng con zombie nào.
Chuyện gì vậy?
Zombie đi đâu hết rồi?
Mọi người đều cầm vũ khí trong tay, sẵn sàng chiến đấu, nhưng sau khi vào trong lại trống rỗng.
Một người tóc xanh lá trong đội Ám Dạ nhỏ giọng nói: "Chuyện gì vậy, zombie đi đâu hết rồi?"
Đình Dạ quay đầu lại, nhỏ giọng nhắc nhở hắn: "Đừng nói chuyện, cẩn thận một chút, nơi này..."
Lời còn chưa dứt, đột nhiên một xúc tu đen khổng lồ nhanh chóng đ.â.m xuyên qua người đàn ông tóc xanh lá.
Nhanh đến mức mọi người không kịp phản ứng, ngay cả Chân Lục Trà, người đã nâng cấp ngũ quan, cũng chỉ nhìn thấy thoáng qua tàn ảnh của xúc tu lướt qua.
Hoàn toàn không kịp phản ứng.
Đình Dạ lập tức rút trường đao ra c.h.é.m về phía xúc tu đó, nhưng xúc tu đó như có thể nhìn thấy, chưa kịp để Đình Dạ c.h.é.m trúng đã rút ra khỏi cơ thể người đàn ông tóc xanh lá.
Tạ Lam Án ngay lập tức ngưng tụ một quả cầu sấm sét màu tím, ném nhanh về phía xúc tu đang thu về.
Sấm sét mãnh liệt lập tức nổ tung, xúc tu nhớp nháp co rúm lại, quằn quại trên mặt đất.
Đình Dạ nhân cơ hội này lập tức tiến lên c.h.é.m đứt xúc tu đó.
Tuy nhiên, xúc tu bị c.h.é.m đứt vẫn đang điên cuồng ngọ nguậy, không có dấu hiệu dừng lại.
Thấy vậy, Chân Lục Trà tiến lên, cầm cây búa nhỏ màu hồng đập mạnh, cuối cùng cũng đập nát xúc tu thành một đống bùn nhão.
Dính chặt xuống đất, trông như có cạy cũng không cạy ra được.
Đình Dạ và Thu Dương vội vàng tiến lên xem xét người đồng đội bị đ.â.m thủng kia.
Gã tóc xanh lúc này miệng nôn ra m.á.u đen, cả người thoi thóp.
Anh trai của gã tóc xanh là gã tóc đỏ quỳ rạp xuống đất, ôm em trai không ngừng gào lên với những người khác: "Cứu em tôi với! Các người mau nghĩ cách đi chứ!!!"
Chân Lục Trà lấy băng gạc từ trong không gian ra đưa cho gã tóc đỏ: "Cầm lấy mà cầm m.á.u cho em trai anh trước đi."
Gã tóc đỏ nhận lấy băng gạc, còn chưa kịp băng bó cho em trai thì em trai hắn đã tắt thở.
Hắn nhất thời bật khóc nức nở.
Chân Lục Trà không ngờ vừa mới vào đã mất đi một mạng người.
Đột nhiên Chân Lục Trà dường như nghe thấy động tĩnh gì đó. Cô nhắm mắt lại tập trung tinh thần tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nhưng giây tiếp theo, cô đột ngột mở mắt, hét lớn với những người khác: "Mau ra ngoài!! Có thứ gì đó đang tới!"
Nguồn gốc của âm thanh đó đang nhanh chóng tiến về phía bọn họ.
Cái xúc tu kia chỉ là một phần của nó.
Những người khác vội vàng rút lui ra bên ngoài, Đình Dạ và Thu Dương cũng lập tức kéo gã tóc đỏ vẫn đang ôm em trai mình dậy.
Bức tường của bệnh viện đột nhiên bị một con quái vật khổng lồ toàn thân đầy mủ xanh, bụng phình to phá vỡ, vô số mảnh vỡ kiến trúc bay tứ tung trên không trung.
Con quái vật đó cao đến ba tầng lầu, còn phát ra tiếng kêu thảm thiết như trẻ con.
Nó vươn xúc tu nhớp nháp về phía đám người đang chạy ra khỏi bệnh viện, bức tường đại sảnh bệnh viện bị xúc tu này quét qua, trong nháy mắt liền vỡ nát, sụp đổ.
Mọi người dốc toàn lực chạy ra ngoài bệnh viện.
Chân Lục Trà không ngừng né tránh những viên gạch rơi từ trên đầu xuống.
Trong bệnh viện này sao lại có thứ này chứ!
Mắt thấy một xúc tu đ.â.m về phía mình, Chân Lục Trà nhanh tay lấy chiếc xe vừa cất vào không gian lúc nãy ra.
Thân xe xuất hiện trước mặt Chân Lục Trà, ngay lập tức bị xúc tu xuyên thủng.
Cô vội vàng nhân cơ hội này chạy ra khỏi bệnh viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-61-quai-vat-trong-benh-vien.html.]
Điều kỳ lạ là sau khi mọi người chạy ra khỏi bệnh viện, con quái vật đó không đuổi theo nữa.
Những xúc tu dần dần co lại.
Chân Lục Trà nhìn cảnh tượng trước mắt, rất nghi hoặc.
Rốt cuộc đây là thứ gì?
Đúng lúc này, Tạ Lam Án đi tới bên cạnh Chân Lục Trà: "Em không sao chứ?"
Chân Lục Trà lắc đầu: "Không cần lo lắng, em không bị thương, còn anh? Có bị thương không?"
Tạ Lam Án: "Không."
Trừ gã tóc xanh, mọi người đều bình an vô sự ra ngoài.
Tạ Lam Án xác nhận những người khác cũng không bị thương, nhìn bệnh viện trước mặt, vẻ mặt nghiêm túc.
"Con quái vật bên trong không đơn giản, trời cũng tối rồi, chúng ta tìm chỗ nào đó bàn bạc đối sách trước đã."
Đình Dạ cũng đồng ý với đề nghị này, lần này là do bọn họ quá bất cẩn, còn dẫn đến cái c.h.ế.t của một đồng đội.
Bọn họ tìm được một cửa hàng gần bệnh viện.
Khi màn đêm buông xuống, thành phố dần bị bao phủ bởi một lớp bóng tối, trông còn nguy hiểm hơn cả lúc sáng nay.
Mọi người không đốt lửa cũng không bật đèn trong cửa hàng.
Nơi này thực sự kỳ quái, mỗi người đều bất giác trở nên cảnh giác.
Bọn họ ăn tạm vài miếng bánh quy nén rồi bắt đầu nhỏ giọng bàn bạc xem làm thế nào để vào trong.
Đình Dạ nhìn bệnh viện cách đó không xa: "Ngày mai không thể đi vào từ cổng chính, thứ kia thực sự rất khó đối phó."
Câu nói này như kích thích gã tóc đỏ bên cạnh hắn: "Tôi mặc kệ, ngày mai tôi phải đi vào báo thù cho em trai tôi!!!"
Gã tóc đỏ mắt đẫm lệ, tâm trạng vẫn đang chìm trong nỗi đau mất em trai.
Thu Dương: "Cậu định c.h.ế.t trong tay cái thứ đó giống như em trai cậu sao? Em trai cậu chắc chắn cũng không muốn cậu đi chịu c.h.ế.t vô ích. Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ lưỡng, hơn nữa điều quan trọng bây giờ là lấy được một ít vật tư y tế."
Gã tóc đỏ mặt đầy vẻ không cam tâm, nhưng nghĩ đến em trai mình, hắn vẫn thỏa hiệp.
Chân Lục Trà suy nghĩ một chút: "Ngày mai chúng ta có thể đi vào từ phía sau đại sảnh bệnh viện trước, đi đường vòng qua tòa nhà đó."
Bệnh viện này có mấy tòa nhà, không nhất thiết phải chăm chăm vào nơi có con quái vật đó.
Tạ Lam Án đang nghe Chân Lục Trà nói, đột nhiên cảm nhận được gì đó, đứng dậy đi về phía cửa.
Chân Lục Trà nghi hoặc: "Sao thế?"
Rồi vội vàng đi theo.
Chân Lục Trà và Tạ Lam Án đi đến trước cửa kính.
Cảnh tượng trước mắt khiến Chân Lục Trà không khỏi rùng mình.
Dưới ánh trăng, vô số zombie dày đặc từ khắp nơi đổ xô ra, không ngừng di chuyển về phía bệnh viện.
Số lượng nhiều đến mức khiến da đầu cô tê dại.
Những zombie này chui từ đâu ra vậy?
Chân Lục Trà bất giác siết chặt góc áo của Tạ Lam Án.
Tạ Lam Án nắm lấy bàn tay có chút lạnh lẽo của cô, khẽ nói: "Đừng sợ, có anh ở đây."