XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 8: BỐ MÀY LÀ ĐÀN ÔNG
Cập nhật lúc: 2025-02-12 22:14:46
Lượt xem: 138
Chân Lục Trà đi phía sau Đường Nguyệt và Hàn Diễm, nhìn hai người này lúc thì nhìn sang bên kia ra hiệu cho nhau, lúc thì lại chỉ chỉ sang bên này. Còn cô chỉ có thể trưng ra vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi: à ừ, à vâng, à được được, được.
Lúc này, Đường Nguyệt và Hàn Diễm đang để mắt đến một chiếc xe ô tô ở đầu phố bên kia. Cửa ghế phụ của chiếc xe đang mở, rất có thể chìa khóa vẫn còn trên xe, khả năng lái được xe đi là rất cao.
Chiếc xe của Chân Lục Trà sau khi bị lật đã hoàn toàn hỏng hóc, nhưng ngoại ô vẫn còn rất xa, đi bộ chắc chắn là không thể, nhất là trên đường còn có không ít zombie.
Họ chỉ có thể mạo hiểm một phen, đánh cược xem chiếc xe kia có thể nổ máy được hay không.
Đường Nguyệt quay đầu nhìn Chân Lục Trà, chỉ vào chiếc xe phía trước rồi chỉ vào cô, sau đó lại chỉ vào mình và Hàn Diễm, miệng mấp máy: "Em đi lái xe, chúng tôi yểm hộ."
Lần này Chân Lục Trà đã hiểu, giơ tay ra hiệu OK với Đường Nguyệt.
Đường Nguyệt và Hàn Diễm sau đó nhìn nhau rồi lao về phía mấy con zombie đang lắc lư trên đường, lên thẳng một phát headshot.
Chân Lục Trà lập tức tranh thủ thời cơ chạy về phía chiếc xe đó.
Chân Lục Trà cảm thấy mình đã dùng tốc độ nhanh nhất đời để chạy tới, Đường Nguyệt và Hàn Diễm ở phía sau chặn những con zombie bị thu hút.
Cô nhanh chóng mở cửa ghế lái. Chìa khóa xe đúng là ở trên xe, nhưng chủ xe cũng ở trên đó.
Hơn nữa còn là loại đã biến dị.
Chân Lục Trà tỏ vẻ đây đúng là tận thế, mình chẳng hề sợ hãi chút nào.
Zombie ngay khi Chân Lục Trà mở cửa xe đã lao về phía cô, may mà chủ xe lúc còn sống là một người kế thừa chủ nghĩa xã hội tuân thủ luật giao thông đường bộ, trên người thắt dây an toàn.
Nếu không thì cổ Chân Lục Trà sợ là đã bị cắn thủng rồi.
Tuy nhiên, chủ xe đã biến thành zombie vẫn kiên trì gào thét về phía Chân Lục Trà, nhe răng muốn cắn cô.
Chân Lục Trà không chút do dự giơ con d.a.o trong tay, cho chủ xe một nhát giải thoát, sau đó mở dây an toàn ném nó ra ngoài, rồi tự mình ngồi vào.
Nhanh chóng khởi động xe, Chân Lục Trà hét lên với hai người vẫn đang vật lộn với zombie: "Nhanh lên xe!!"
Hai người nhanh chóng chạy về phía xe, những con zombie phía sau họ cũng đuổi theo.
Sau khi Đường Nguyệt và Hàn Diễm nhảy lên xe, lũ zombie vẫn không từ bỏ ý định, cố gắng nắm lấy tay nắm cửa, liều mạng đập cửa sổ. Trên cửa sổ lập tức xuất hiện thêm nhiều dấu tay dính máu.
Chiếc xe gia đình nhỏ này rõ ràng không thể so sánh với chiếc xe đã được Chân Lục Trà cải tạo, lũ zombie đuổi theo chỉ đập vài cái đã bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Chân Lục Trà vội vàng đạp ga, chiếc xe lao vút đi, những con zombie đang bám lấy xe do quán tính bị hất văng ra xa, còn có mấy con zombie ngoan cố bám trên xe cũng bị nghiền nát dưới bánh xe.
Ba người trên xe nhìn những con zombie bị bỏ lại phía sau, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chân Lục Trà nhìn hai người đang thở hổn hển trong gương chiếu hậu: "Hợp tác vui vẻ nhé."
Nghe giọng điệu vui vẻ của Chân Lục Trà, bầu không khí căng thẳng lập tức tan biến, Đường Nguyệt và Hàn Diễm đều không nhịn được mà bật cười.
"Hợp tác vui vẻ."
Mặt trời trên bầu trời dần dần lặn xuống, ánh hoàng hôn chiếu vào trong xe, ba người cười nói vui vẻ trông như vừa đi dã ngoại về nhà.
"Trời sắp tối rồi, trước tiên tìm một nơi an toàn nghỉ ngơi một đêm đã." Chân Lục Trà đề nghị.
Bởi vì cô biết, theo tập tính của zombie trong tiểu thuyết, chúng sẽ trở nên nhạy bén hơn vào ban đêm, tốc độ và sức sát thương cũng sẽ tăng lên.
"Cũng được, nếu đi đường vào ban đêm thì e là sẽ càng nguy hiểm hơn." Đường Nguyệt đáp.
Tranh thủ lúc trời chưa tối hẳn, Chân Lục Trà tìm thấy một siêu thị nhỏ làm nơi dừng chân cho họ.
Sau khi xuống xe, ba người trước tiên vào siêu thị dọn dẹp sạch sẽ mấy con zombie bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-8-bo-may-la-dan-ong.html.]
Các kệ hàng trong siêu thị gần như đã bị dọn sạch, trên mặt đất còn sót lại một ít vết máu, đèn trên trần nhà không biết có phải bị hỏng đường dây hay không mà chớp nháy liên tục, bầu không khí như phim kinh dị bỗng chốc bao trùm.
Ba người tách ra tìm kiếm đồ ăn trong siêu thị nhỏ.
Nhưng rõ ràng kho hàng trong siêu thị nhỏ này đã bị cướp sạch, Đường Nguyệt và Hàn Diễm lục tung mọi ngóc ngách cũng chỉ tìm thấy một ít bánh quy soda.
Chân Lục Trà nhìn sang trái phải, xác định hai người không chú ý đến mình, mới lén lút lấy từ trong không gian ra một chiếc ba lô leo núi, sau đó nhét tất cả đồ ăn thức uống trong không gian vào đó.
Đường Nguyệt và Hàn Diễm lại lục lọi thêm một hồi lâu nhưng vẫn không tìm thấy gì.
"Haiz, thật là bó tay, tuy siêu thị này nhỏ nhưng sao lại chẳng có gì vậy!" Hàn Diễm ôm mấy gói bánh quy soda trong tay than thở.
Đường Nguyệt bên cạnh cũng chỉ tìm thấy được vài gói bánh quy soda.
"Có thể tìm thấy nhiêu đây là tốt rồi, còn hơn không có gì. Đúng rồi, Chân Lục Trà đâu?" Đường Nguyệt nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Chân Lục Trà.
Lúc này, Chân Lục Trà đang lom khom trốn sau kệ hàng trong cùng, hì hục nhét đồ ăn vào ba lô.
Cho đến khi ba lô được nhét đầy ắp, không còn một khe hở nào.
"Chân Lục Trà! Chân Lục Trà!" Đường Nguyệt nhỏ giọng gọi Chân Lục Trà.
"Cô ta không lẽ bị mấy thứ đó ăn thịt rồi chứ..." Hàn Diễm nhếch mép cười khẩy nói.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nhưng chưa kịp nói xong đã bị ánh mắt sắc bén của Đường Nguyệt buộc phải dừng lại.
"Ở đây, ở đây." Chân Lục Trà kéo ba lô đáp lại.
Ba lô bị Chân Lục Trà nhét quá đầy khiến cô không thể nào đeo lên lưng được.
Đường Nguyệt và Hàn Diễm nghe thấy tiếng cô liền đi tới.
Nhìn thấy Chân Lục Trà kéo một ba lô đầy ắp đồ ăn, hai người cúi đầu nhìn mấy cái bánh quy trong tay mình.
Họ có chắc là đã vào cùng một siêu thị không vậy?
"Vừa rồi tôi tìm thấy cái này ở trong cùng, có lẽ là có người đã lục soát ở đây rồi nhưng chưa kịp mang đi." Chân Lục Trà thấy họ rất sốc khi mình tìm thấy nhiều đồ ăn như vậy, vội vàng giải thích.
Hàn Diễm lúc này mới hoàn hồn giúp cô xách ba lô lên.
"Bây giờ là tình huống đặc biệt, bất cứ lúc nào cũng đừng rời xa chúng tôi quá, rất nguy hiểm." Đường Nguyệt quan tâm nói với Chân Lục Trà.
"Vâng, em biết rồi, chị Vân Vân." Chân Lục Trà đáp.
Hàn Diễm vừa nghe thấy Chân Lục Trà gọi "chị Vân Vân" liền "Ọe" một tiếng.
Chân Lục Trà nghe thấy lập tức nói với Hàn Diễm: "Anh Hắc Thổ, anh sao vậy, có thai à?"
"Ngươi mới có thai, bố mày là đàn ông!" Hàn Diễm hết sức cạn lời.
"Hả? Em nói đùa thôi mà, anh Hắc Thổ đừng có tin thật chứ." Chân Lục Trà giả vờ há hốc mồm, còn dùng tay che lại.
【Giá trị trà xanh +15】
Tốt quá, có anh Hắc Thổ ở đây, giá trị trà xanh không cần phải lo lắng nữa rồi.
Hàn Diễm: "..." Ngôn ngữ mẹ đẻ của anh ta đúng là cạn lời thật rồi.
Sau khi ăn uống no nê, họ chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm trong siêu thị nhỏ.