XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 9: NÂNG CẤP KHÔNG GIAN
Cập nhật lúc: 2025-02-12 22:15:40
Lượt xem: 130
Ba người bàn bạc xong thứ tự canh gác rồi bắt đầu nghỉ ngơi, dù sao một ngày tập trung tinh thần cao độ (nhìn zombie) và lao động chân tay (chạy trốn) đã khiến người ta rất mệt mỏi.
Nửa đêm đầu Hàn Diễm canh, giữa đêm Đường Nguyệt canh, cuối cùng Chân Lục Trà canh.
Hàn Diễm ôm gậy sắt canh giữ ở cửa siêu thị, Chân Lục Trà và Đường Nguyệt thì trải một tấm thảm không biết tìm thấy từ đâu trên sàn siêu thị, ngồi dựa vào tường nghỉ ngơi.
Chân Lục Trà nhắm mắt, đang giao tiếp với hệ thống trong đầu.
[Tiểu Thống Tử, giá trị trà xanh của tôi được bao nhiêu rồi?]
【Ký chủ thân mến, giá trị trà xanh của ngài hiện tại là 506.】
[Vậy nâng cấp kho lên cấp hai cần bao nhiêu giá trị trà xanh?]
【500 đó, cưng (●???●)】
[Cái gì?! Sao đắt vậy! Nếu bây giờ tôi nâng cấp không gian, tôi sẽ thành kẻ nghèo rớt mồng tơi mất, đúng là trở về thời kỳ giải phóng ban đầu!]
【Ký chủ còn có thể mở hộp mù mà~】
[Vậy mở một lần hộp mù hết bao nhiêu?]
【Mở một lần là 15, mở mười lần là 100 đó.】
Chân Lục Trà cân nhắc kỹ lưỡng rồi quyết định nâng cấp không gian của mình, dù sao cô còn rất nhiều vật tư chất đống ở tầng hầm để xe.
Và cô dự định đến căn cứ Hoàng Hôn, như vậy sẽ không chạm mặt nữ chính đang trên đường đến căn cứ Hy Vọng.
Hai người coi như nước sông không phạm nước giếng.
[Nâng cấp không gian cho tôi đi.]
【Xin hỏi ngài đã quyết định chắc chắn chưa?】
[Rồi rồi, đừng dài dòng nữa, nhanh nâng cấp không gian cho tôi đi!]
【Ting! Chúc mừng ký chủ, không gian của ngài đã được nâng cấp.】
Không gian của Chân Lục Trà đã được nâng cấp thành công lên cấp hai, cô háo hức xem xét không gian sau khi nâng cấp.
Không gian rộng hơn trước rất nhiều, không gian trước đây chỉ bằng một sân bóng rổ, bây giờ đã gần bằng ba sân bóng rổ rồi.
Chân Lục Trà bỗng nhiên không còn tiếc 500 giá trị trà xanh đã bỏ ra nữa, cũng đáng giá, ban đầu cô cứ nghĩ chỉ rộng hơn một chút thôi.
Bây giờ cô không cần phải lo lắng những vật tư ở nhà không có chỗ để nữa rồi.
Nửa đêm, đến lượt Hàn Diễm và Đường Nguyệt đổi ca.
Hàn Diễm vốn định để Đường Nguyệt ngủ thêm một lát, lát nữa rồi gọi cô dậy, nhưng anh không ngờ Đường Nguyệt lại tỉnh dậy đúng giờ.
Hàn Diễm trêu chọc: "Trong đầu cậu lắp đồng hồ báo thức à, sao lại tỉnh dậy đúng giờ vậy."
Đường Nguyệt: "Đừng có lắm mồm nữa, mau đi nghỉ ngơi đi."
"Tôi cứ coi như cậu đang quan tâm tôi vậy." Hàn Diễm cười nói.
Đường Nguyệt đi ra cửa, không thèm để ý đến anh ta nữa. Cho đến nửa đêm sau, có một người mẹ bế đứa con trai khoảng tám chín tuổi gõ cửa siêu thị nhỏ.
Phía sau cô ta còn có một đám zombie đuổi theo, sắp sửa bắt được người phụ nữ đang bế con.
Đường Nguyệt lập tức mở hé cửa, kéo hai mẹ con vào trong.
Chân Lục Trà và Hàn Diễm đang ngủ nghe thấy tiếng động liền tỉnh dậy ngay lập tức.
Một lượng lớn zombie đuổi theo bắt đầu đập cửa siêu thị điên cuồng.
"Ầm! Ầm!"
Trong nháy mắt, cánh cửa siêu thị đã có dấu hiệu lung lay sắp đổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-9-nang-cap-khong-gian.html.]
"Nhanh dùng kệ hàng chặn cửa!!!" Đường Nguyệt hét lên với họ.
Chân Lục Trà và Hàn Diễm lập tức chuyển kệ hàng đến cửa, người phụ nữ và cậu bé run rẩy bên cạnh, cậu bé nghe thấy tiếng zombie bên ngoài liền òa khóc.
Tiếng khóc thảm thiết của cậu bé khiến lũ zombie bên ngoài càng thêm phấn khích, chúng điên cuồng đập cửa siêu thị, ngay cả kệ hàng chặn ở cửa cũng bắt đầu rung lắc dữ dội do va chạm mạnh.
Ba người Chân Lục Trà thấy vậy lập tức dùng cơ thể mình chống đỡ kệ hàng.
"Cứ tiếp tục như vậy không phải là cách, zombie bên ngoài hình như ngày càng đông." Chân Lục Trà nói.
Bên ngoài, zombie ùn ùn kéo đến, có nhiều con zombie thậm chí đã thò tay xuyên qua cửa siêu thị vào trong.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Hàn Diễm nhìn xung quanh, phát hiện trong siêu thị có một lỗ thông gió đủ để người chui qua.
"Bây giờ tôi chặn ở đây, hai người ra ngoài bằng lỗ thông gió đó!"
Đường Nguyệt lập tức phản đối: "Không được! Một mình cậu ở đây không thể chống đỡ được bao lâu!"
Hàn Diễm cười hì hì nói: "Chưa chắc đâu, tôi lợi hại lắm đấy, đừng coi thường người khác."
Thấy Đường Nguyệt còn do dự, Hàn Diễm lập tức nói: "Không đi nữa thì chúng ta đều phải c.h.ế.t ở đây."
Không còn cách nào khác, nghe thấy tiếng zombie bên ngoài vẫn đang gào thét và đập cửa không ngừng, Đường Nguyệt chỉ có thể dẫn Chân Lục Trà và người phụ nữ đi trước.
Chân Lục Trà trước tiên đẩy người phụ nữ và đứa trẻ ra ngoài, sau đó cô và Đường Nguyệt lần lượt chui ra khỏi lỗ thông gió.
Hàn Diễm vẫn đang cố sức chống đỡ cánh cửa siêu thị sắp đổ, nhìn thấy họ ra ngoài rồi mới thở phào nhẹ nhõm.
Đường Nguyệt vừa nhảy ra ngoài liền hét lên với Hàn Diễm: "Nhanh ra đây!"
Hàn Diễm tranh thủ thời cơ, chạy về phía lỗ thông gió, cánh cửa và kệ hàng phía sau anh lập tức bị zombie xô đổ, vô số zombie lao về phía anh.
Trong gang tấc, Đường Nguyệt và Chân Lục Trà mỗi người nắm một tay kéo Hàn Diễm ra khỏi lỗ thông gió.
Mấy người lập tức chạy về phía xe, nhưng cậu bé vẫn khóc không ngừng, tiếng khóc vang dội lại thu hút zombie đến. Người mẹ bên cạnh lại thờ ơ không quan tâm.
Nghe tiếng khóc the thé của cậu bé, Đường Nguyệt tốt bụng nhắc nhở cậu đừng khóc nữa.
Nhưng cậu bé lại càng khóc to hơn.
Chân Lục Trà không chịu nổi nữa, túm lấy cổ áo cậu bé: "Nếu cháu còn khóc nữa thì cô sẽ ném cháu vào đám zombie, để cháu không bao giờ khóc được nữa!"
Cậu bé nghe thấy lời của Chân Lục Trà liền "Ặc" một tiếng nín khóc.
Hừ, đúng là dắt không đi, đánh mới chạy.
Mấy người nhẹ nhàng di chuyển nhanh chóng về phía xe, nhưng lúc này xung quanh xe lại có không ít zombie lảng vảng, phía sau cũng có không ít zombie từ siêu thị tràn ra chạy về phía họ.
Đường Nguyệt nói với Chân Lục Trà: "Chỉ có thể dùng cách cũ thôi, tôi và Hàn... Hắc Thổ thu hút zombie, em đi lái xe."
Chân Lục Trà gật đầu.
Người mẹ vẫn im lặng phía sau họ bỗng lên tiếng: "Vậy còn chúng tôi thì sao?"
Đường Nguyệt nhìn hai mẹ con họ: "Hai người đi theo sau tôi."
Người mẹ vội vàng đáp lời, dặn dò cậu con trai đi theo sát Đường Nguyệt.
Có kinh nghiệm lần trước, ba người Chân Lục Trà phối hợp rất ăn ý, chỉ là người mẹ và cậu bé kia cứ la hét hoảng sợ. Đường Nguyệt phải phân tâm bảo vệ họ nhiều hơn.
Hàn Diễm bên cạnh cũng thỉnh thoảng chú ý đến phía Đường Nguyệt.
Zombie từ con hẻm nhỏ bên cạnh siêu thị tràn ra ngày càng đông, Đường Nguyệt và Hàn Diễm cũng dần dần đuối sức.
Chân Lục Trà chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía xe, vừa chạy vừa c.h.é.m những con zombie lao về phía mình, may mà cô đã lên xe thành công, lập tức khởi động xe tông vào những con zombie đang lao về phía Đường Nguyệt và Hàn Diễm.
Chân Lục Trà dùng xe chặn đám zombie trong hẻm, Hàn Diễm nhân cơ hội lên xe, Đường Nguyệt và hai mẹ con cách xe hơi xa cũng chạy tới nhanh chóng.
Nhưng đúng lúc này lại xảy ra biến cố, người mẹ bị ngã xuống đất, Đường Nguyệt đành phải chạy lại đỡ cô ta dậy, những con zombie phía sau nhân cơ hội này lập tức áp sát, sắp sửa túm được người phụ nữ và đứa trẻ.