Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-10-07 06:30:42
Lượt xem: 76
Ra khỏi cổng, Lâm Ngọc Trúc ngẩng đầu lên nhìn trời một góc bốn lăm độ, Vương Tiểu Mai hiện giờ trông cực kỳ giống Kim ốc tàng Kiều.
Càng nghĩ càng cảm thấy tò mò về quan hệ giữa hai người này, Vương Tiểu Mai đừng có lại bị người ta bán đứng nữa.
Đã nói là đi lấy thịt lợn, không đi một lúc làm sao mà được.
Lâm Ngọc Trúc nhân cơ hội đến nhà thím Lâm cách đó gần nhất, hôm nay vừa đúng lúc chú Lâm cũng có ở nhà, Lâm Ngọc Trúc gõ cửa chính là ông ta mở cửa, thấy người tới là cô, ông ta liền xụ mặt dẫn cô vào nhà.
Lâm Ngọc Trúc phát hiện hôm nay hình như cô không được hoan nghênh cho lắm.
Thím Lâm đang giặt quần áo, thấy người đến là Lâm Ngọc Trúc thì vội vàng lau tay tới nghênh đón, vô cùng nhiệt tình.
Chú Lâm ở một bên nhìn thấy mà hừ lạnh mãi.
Lâm Ngọc Trúc:...
Dường như cô hiểu được tại sao chú Lâm lại không vui rồi, có thể là không muốn thấy vợ mình tỏ ra yêu thích người khác giới nào khác ngoài ông chăng?
Màn ghen tuông này thật là... Một chàng trai trẻ như cô còn có thể lừa thím Lâm chạy mất hay sao?
Tình yêu ấy mà, cũng giống như mỡ heo vậy, khiến những người này mê muội.
Bộ dạng quái gở của chú Lâm khiến thím Lâm cảm thấy chướng mắt, tức giận trực tiếp đuổi người vào nhà, Lâm Ngọc Trúc sờ mũi, chuyện này không liên quan gì đến cô đâu nha.
Chú Lâm người thì đã đi vào nhà, nhưng vẫn đứng ở chính giữa phòng giương mắt nhìn chằm chằm hai người trong sân.
Lâm Ngọc Trúc cảm thấy áp lực vô cùng lớn, nói chuyện vài câu với thím Lâm, đặt xuống hai mươi cân dầu và táo đỏ liền vội vã chuồn mất, đến cả thùng dầu cũng không lấy lại.
Đợi Lâm Ngọc Trúc đi ra khỏi sân, nghe thấy chú Lâm hắng giọng nói: "Bà đừng có coi ai cũng là người tốt, đôi mắt của tiểu tử đó vừa nhìn đã biết là không đơn giản, cũng chỉ có mỗi mình bà là không nhìn ra thôi, đừng để ngày nào đó bị người ta bán đi mất đấy."
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-178.html.]
"Xùy, xùy, xùy, suốt ngày chỉ nghĩ xấu cho người ta, kiếm được tiền mua được thịt không phải ông ăn rất ngon đó sao? Tôi làm như vậy là vì ai, còn không phải là vì cái nhà này à, ông xem ông suốt ngày..."
Lâm Ngọc Trúc không nghe tiếp nữa mà lắc đầu rời đi.
Giao hàng cho thím Lâm xong, cô lại cõng theo ba mươi cân thịt lợn quay trở về chỗ Lý Tự Lực, không ngờ Vương Tiểu Mai lại vẫn còn canh ở đây, Lâm Ngọc Trúc nghĩ nha đầu này không vội kiếm tiền thu mua hàng nữa sao?
Lúc nghiệm hàng, thiếu niên kia không cần Vương Tiểu Mai phải ra mặt, mà tự mình nghiệm hàng, thấy thịt lợn quả thực là thịt ngon mới đưa tiền.
Tiền trao cháo múc, Lâm Ngọc Trúc nhận tiền xong liền rời khỏi, cổng nhà vẫn còn chưa đóng chặt đã nghe thấy Vương Tiểu Mai nói với giọng vô cùng đắc ý: "Tự Lập, quy tắc cũ, lần này phải chia cho chị một đồng."
Chân của Lâm Ngọc Trúc suýt chút nữa thì loạng choạng, là do cô đã nghĩ quá nhiều...
Đi qua đi lại vài lần như vậy đã làm lỡ không ít thời gian, Lâm Ngọc Trúc lại lần lượt đến chỗ một vài bác gái để bán hàng rồi mới thôi.
Cô cũng nghĩ kĩ rồi, trước tiên cứ như vậy đã, chân bước quá lớn cũng chưa chắc đã là chuyện tốt.
Về phần suy nghĩ phát triển lúc trước thì đã là mây khói của quá khứ, phụ nữ ấy mà chính là phải biết tùy cơ ứng biến.
Thực ra sau khi cô phát hiện đã giao hàng xong cho mấy chỗ kia thì cũng đã hết một buổi sáng, nếu như mở rộng thêm mạng lưới, sau này mỗi lần lên thị trấn thì không thể xong việc nhanh như thế này được nữa.
Buông lưới quá rộng thì dễ sinh rắc rối, đám thanh niên trí thức ở nhà ăn trí thức cũng không phải kẻ ngốc.
Vương Tiểu Mai biết cũng chẳng phải chuyện gì lớn, hai người họ bây giờ cũng như nhau.
Đợi sau khi quay trở lại không gian tháo lớp ngụy trang đi, Lâm Ngọc Trúc không vội vàng ra ngoài như mọi khi mà quyết định ăn cơm trong không gian. Mỗi lần đến quán cơm quốc doanh nhất định sẽ chạm mặt Lý Mập, có lúc còn có thể bắt gặp anh trai đưa thư, tính chất công việc của hai người này vẫn nên ít tiếp xúc thì tốt hơn.
Cô đã là người có thịt lợn rồi, bánh bao thịt lợn nói thế nào cũng phải hấp một nồi, vì thế lại đến lúc Ba Béo thể hiện tài nghệ nấu nướng rồi.
Lâm Ngọc Trúc cầm báo nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, vừa đọc báo vừa rung chân, bây giờ nghĩ lại căn nhà gỗ này của cô thăng cấp rất có giá trị.