Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 283

Cập nhật lúc: 2024-10-09 06:09:04
Lượt xem: 54

Lâm Ngọc Trúc lập tức cười hì hì nói: “Thím, thế thì làm phiền thím rồi, chuyện này nếu như thành công, chúng cháu còn phải đến tận nhà để cảm ơn, đến lúc đó thím đừng có chê chúng cháu.”

Suy nghĩ của vợ trưởng thôn sững lại, ý là sau khi sự việc thành công còn có hậu lễ cảm ơn hay sao?

Con bé này đúng là...

Sau đó mấy người bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau, vừa nói vừa cười, giống như là bạn bè thân thiết lâu năm vậy.

Đợi thời gian khá lâu rồi, Lâm Ngọc Trúc tìm đại một lý do liền dẫn theo Vương Tiểu Mai rời đi.

Hai người ra khỏi sân, Vương Tiểu Mai nhỏ giọng nói: “Trúc Tử, chúng ta không nói rõ ràng, đừng để đến lúc đó lại hỏng chuyện.”

“Mai Tử, cô phải tin tưởng tôi chứ.” Lâm Ngọc Trúc cũng nhỏ giọng đáp lại.

Vương Tiểu Mai ngẩn ra, lẩm bẩm nói: “Tôi vẫn luôn tin tưởng cô mà.”

“Đi, về nhà thôi.”

Còn vợ trưởng thôn tiễn hai người kia đi xong, chuẩn bị trở về phòng cất bánh ngọt và đường đỏ vào trong hòm rồi khóa lại, đề phòng trẻ con trong nhà ăn vụng.

Vừa định duỗi tay cầm cấy liền trông thấy trên tờ giấy đỏ của bánh ngọt còn kẹp hai bao lì xì, có giấy đỏ làm nền, ban đầu bà ta thật sự không nhìn ra, bây giờ nhìn thấy, tim đập thình thịch, cẩn thận nhìn ngóng xung quanh.

Con dâu cả của bà ta ra ngoài vẫn chưa trở về, cháu trai cũng đi chơi rồi, đều chưa có dấu hiệu trở về.

Bà ta vội vàng bóc bao lì xì ra, vừa nhìn một cái lập tức hít sâu một hơi, hai cái bao lì xì này tận sáu mươi đồng.

Cổ họng thắt lại, vội vàng thu bao lì xì lại rồi cất đi.

Sau khi đã cất xong, vợ trưởng thôn không còn tâm trạng làm việc nhà nữa, trái tim này của bà ta đã cảm thấy bất an, suy nghĩ đều loạn cào cào cả lên.

Có chút nghĩ không thông.

Bây giờ bảo lão già nhà bà ta sắp xếp cho một công việc nhẹ nhàng trong thôn, bà ta có chút không chắc chắn.

Việc gì mà đáng nhiều tiền như vậy..

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-283.html.]

Càng nghĩ càng cảm thấy số tiền này bỏng tay, nhưng mà trả về lại không đành lòng.

Còn về việc ham số tiền này, nghĩ đến tính cách của hai con bé đó, bà ta một chút xíu tâm tư cũng không có, dù sao cũng không thể vì số tiền này mà chẳng cần mặt mũi nữa.

Đến khi trưởng thôn từ trên thị trấn trở về, trái tim của vợ trưởng thôn đã giống như mọc cỏ, chưa lúc nào bình tĩnh lại được.

Đợi trưởng thôn vào trong nhà, vợ trưởng thôn liền kéo người vào trong phòng, chốt cửa lại thấp giọng rầm rì.

Trưởng thôn đi cả quãng đường dài, khát không chịu nổi, vốn dĩ muốn vào nhà rồi sẽ uống cốc nước.

Cơ mà nước còn chưa kịp uống đã bị kéo vào trong phòng, ban đầu còn hơi không vui nhưng khi nghe được chuyện Lâm Ngọc Trúc tới nhà tặng quà, bỗng chốc không cảm thấy khát nữa.

Trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.

Vợ trưởng thôn không hiểu sao lão già nhà mình lại có biểu cảm đó bèn hỏi: “Sao thế?”

“Hai con bé này e là không đơn giản.” Trưởng thôn vẻ mặt nghiêm túc nói.

“Lời này nên nói thế nào?” Vợ trưởng thôn cũng bắt đầu để tâm tới.

“Hôm nay công xã nói muốn xây trường tiểu học ở thôn của chúng ta, ý là sau tết sẽ thành lập trường, bà nói xem, hai con bé này khi không tặng nhiều tiền như thế làm gì.”

Vợ trưởng thôn cũng coi như là một người đầu óc linh hoạt, trưởng thôn có thể đi được đến ngày hôm nay, ít nhiều cũng có công lao của bà ta, ngẫm nghĩ một lúc liền hiểu ra vấn đề, “Hai đứa nó có người quen ở trên thị trấn? Thế mà còn biết chuyện trường tiểu học sớm hơn cả ông, ghê gớm thật, chắc chắn trong nội bộ có người quen rồi.”

Nghĩ đến hai con bé đó không tìm người ở nội bộ giúp đỡ mà lại tốn tiền đến nhà của bọn họ.

Hai vợ chồng nhìn nhau một cái.

Vợ trưởng thôn tặc lưỡi nói: “Thanh niên tri thức Lâm mới bao lớn chứ, thật là khéo léo chuyện đối nhân xử thế, đây là nể mặt của ông đó.”

Vẻ mặt trưởng thôn lộ ra mấy phần đắc ý, chức trưởng thôn này của ông ta chỉ đâu phải chỉ là làm suông.

Bấy giờ tâm trạng của vợ trưởng thôn đã bình tĩnh lại, biết được hai con bé đó muốn làm giáo viên, vậy thì tốt rồi, thở phào một hơi nhẹ nhõm nói: “Tôi đi xem thử xem gà đẻ trứng chưa, chả biết tại sao mấy hôm nay đều chẳng đẻ quả nào...”

DTV

Trưởng thôn… đồ đàn bà phá của cũng không hỏi ông xem có làm nổi không mà đã dám nhận tiền.

Loading...