Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 553
Cập nhật lúc: 2024-10-13 11:38:28
Lượt xem: 45
Tới lúc Lý Bàn Tử được đẩy ra, cánh tay của Thẩm Bác Quận cũng được băng bó xong.
Lý Hướng Vãn khóc vì Lý Hướng Bắc.
Vương Tiểu Mai khóc vì Lý Bàn Tử.
Lâm Ngọc Trúc nhìn chằm chằm cánh tay của Thẩm Bác Quận, ngón tay xoắn xuýt, nhỏ giọng nói: "Đã nói là phải cẩn thận rồi mà. Sao lại không cẩn thận như vậy."
Nhất thời Thẩm Bác Quận cũng không biết nên trả lời thế nào.
Sau khi Lý Bàn Tử được đẩy ra không bao lâu thì đã tỉnh lại, bây giờ đang nằm trên giường bệnh vừa nói vừa cười đùa với Vương Tiểu Mai.
Đồng nghiệp nhìn thấy anh ta như vậy, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.
Một người trong số đó còn lau mồ hôi trên trán, tức giận nói: "Lý Bàn Tử, chờ anh khỏe rồi thì mau giảm cân đi. Hồi nãy chúng tôi mệt quá. Nếu cứ béo thế này, lần sau các anh em nhất định không khiêng anh nữa đâu."
Lý Bàn Tử và Vương Tiểu Mai đang khóc thút thít... .
Đúng là g.i.ế.c c.h.ế.t tâm trạng.
Thấy Lý Bàn Tử không có gì đáng ngại, các đồng nghiệp cũng dự định quay về, trong tay bọn họ còn cả đống việc.
Thẩm Bác Quận đã băng bó xong cũng muốn trở về, nhờ vả Tiền Lệ đang đứng sau lưng Lâm Ngọc Trúc: "Làm phiền cô giúp tôi chăm sóc cô ấy, đợi người an toàn rồi thì đưa về khu nhà thanh niên tri thức. Chúng ta sẽ hoàn toàn thanh toán xong hết."
Tiền Lệ hiểu rõ gật đầu, chính trực nghiêm nghị.
Thẩm Bác Quận cười cười với Lâm Ngọc Trúc, dịu dàng nói: "Anh đi trước, em cũng mau về đi."
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, trong mắt có chút lo âu và không nỡ.
Thẩm Bác Quận không nỡ nhìn thấy cô như vậy bèn nói: "Đã bắt được gần như toàn bộ rồi, sẽ không có nguy hiểm gì nữa đâu, yên tâm."
Lâm Ngọc Trúc nở một nụ cười tươi, dịu dàng nói: "Vậy anh đi làm việc đi."
Sự dịu dàng trong mắt Thẩm Bác Quận ngưng tụ thành vòng xoáy, hận không thể hút cô vào trong mắt.
Nghĩ tới công việc cần phải làm, anh vẫn hạ quyết tâm rời khỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-553.html.]
Lâm Ngọc Trúc đưa mắt nhìn bóng lưng của Thẩm Bác Quận, lúc mới quen nhau cô đã biết công việc của anh.
Cũng đã chuẩn bị xong tâm lý anh có thể bị thương bất cứ lúc nào.
DTV
Chỉ là không nghĩ tới, thấy anh bị thương cô lại đau lòng tới vậy.
Lúc này việc duy nhất cô có thể làm dường như cũng chỉ có thấu hiểu và ủng hộ...
Lý Bàn Tử bị thương, cha mẹ trong nhà nghe tin cũng chạy tới.
Chân trước Thẩm Bác Quận vừa đi là hai ông bà già đã tới rồi.
Lúc mẹ Lý nhìn thấy đứa con trai mập mạp do tự tay mình nuôi lớn đang bị thương nằm ở trên giường, nước mắt thoáng cái đã chảy ra.
Vừa đi vào trong vừa đau xót nói: "Con trai, sao con lại bị thương vậy. Mẹ phải nấu bao nhiêu thịt mới có thể bù lại cho con đây."
Lý Bàn Tử nhìn thấy mẹ mình khóc thì rất hoảng loạn, an ủi nói: "Mẹ, chỉ là vết thương nhỏ thôi, nhìn thì đáng sợ nhưng mà không chảy nhiều m.á.u lắm đâu."
Mẹ Lý lau nước mắt, tức giận trách móc: "Trước đây mẹ đã nói không được làm công an rồi, hai cha con con lại không nghe, bây giờ thì hay rồi. Lại để bị thương thế này."
Cha Lý đứng đằng sau mẹ Lý vội rụt cổ vào.
Con trai muốn làm công an, người là cha như ông ấy sao có thể không ủng hộ được?
Vương Tiểu Mai lần đầu tiên nhìn thấy cha mẹ chồng thì ngượng ngùng đứng một bên không biết phải làm sao.
Nghe thấy mẹ Lý nói vậy đột nhiên cao giọng hỏi: "Anh Bàn Tử, cái gì mà làm công an? Không phải anh đang làm ở công ty lương thực sao?"
Khung cảnh thoáng cái trở nên yên tĩnh.
Lâm Ngọc Trúc hít sâu một hơi, từ từ lui về phía sau.
Tuy rằng Tiền Lệ cũng không hiểu, nhưng lập tức theo sau để bảo vệ cô.
Chờ tới lúc hai người lui ra ngoài rồi mà vẫn có thể nghe thấy Bàn Tử đang đập đầu giải thích.
Lúc này mẹ Lý cũng ngừng khóc, nhìn chằm chằm Vương Tiểu Mai.
Trong lòng suy nghĩ, đây chắc là cô gái mà lúc trước con trai bà ấy đã từng nhắc tới, là cô gái con trai bà ấy thích.