Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 614
Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:32:24
Lượt xem: 42
Lâm Ngọc Trúc tặc lưỡi một phát, cười hì hì nói với thím Khâu: “Thím, chuyện ngày hôm qua mua không được thịt heo ấy, ai thì cũng đều rất khó chịu cả.
Cũng tại cháu, nhanh mồm nhanh miệng lỡ nói ra.
Cháu cũng không ngờ được mấy bác gái với mấy thím lại ngang ngược như vậy.
Thím nói xem, tốt xấu gì cũng để thím mua một miếng chứ đúng không.
Thím, thím đừng tính toán với đám tiểu bối chúng cháu.
Sáng sớm như này mà còn đặc biệt qua đây trào phúng.”
Không nhắc đến thịt heo còn tốt, vừa nhắc đến thịt heo, thím Khâu nổi giận luôn.
Nỗi giận ngày hôm qua khó khăn lắm mới đè nén lại được lại nổi lên rồi.
Hai mắt nhìn chằm chằm không rời câu đối của nhà họ Lâm.
Chính là muốn cười nhạo một phen.
Lâm Lập Dương đang nhón chân dán lên trên cửa.
thím Khâu nhìn không rời mắt.
DTV
Chị hai Lâm nhìn từ chỗ nghiêng xem độ cao thấp có đẹp hay không.
Khi Lâm Lập Dương dán xong rồi dịch ra, thím Khâu nhếch miệng tràn ngập ý cười muốn cười nhạo.
Nhưng nhìn kĩ một cái, liền cứng đơ.
Chỉ thấy trên câu đối vừa là vẽ, vừa là chữ, vô cùng đẹp.
Thím Khâu lời đã đến bên miệng cứ thế nghẹn trở về, tiến thoái lưỡng nan, khó chịu vô cùng.
Muốn che lại lương tâm nói khó coi.
Thì Lâm Ngọc Trúc đã cười tủm tỉm nói: “Thím, thím xem chữ này của cháu viết như thế nào, không thua kém so với Khâu Minh nhà thím đâu nhỉ.
Hoặc nói là, đa nghệ không áp thân*, nói không chừng sẽ có lúc dùng đến.”
*ý chỉ đa tài đa nghệ sẽ không đè ép cơ thể, người học càng nhiều kĩ năng càng tốt.
Thím Khâu nhìn chằm chằm vào câu đối một hồi lâu, hiển nhiên có chút không thể tiếp nhận được hiện thực.
Lúc này mọi nhà đều thích xem náo nhiệt, thấy Lâm Ngọc Trúc và thím Khâu ở đó nói chuyện, liền tốp năm tốp ba cũng tụ tập lại đây.
Các bác gái với các thím hàng xóm thấy câu đối xuân của nhà họ Lâm với nhà họ Khâu viết rõ ràng không giống nhau.
Liền hỏi: “Ngọc Trúc ơi, nhà cháu đây là do ai viết thế.
Mới mẻ quá, còn vẽ hai cành cây lên trên nữa.
Lâm Ngọc Trúc....
“Bác gái, câu đối xuân nhà cháu là do cháu viết ạ, đây là tùy tiện vẽ hai nét, bác có thấy cành cây này của cháu.... ừm, trên cành cây còn có hai nụ hoa chưa nở hay không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-614.html.]
Các bác gái với các thím theo lời Lâm Ngọc Trúc nói nheo mắt lại nhìn kĩ hai cái.
“A, đây là nụ hoa hả, bác còn tưởng là lá sắp rụng chứ.” Một bác gái cười lớn nói.
Lâm Ngọc Trúc lộ ra mấy chiếc răng trắng sáng, bình tĩnh cười nói: “Cháu đây là đón xuân tiễn đông, năm mới cảnh tượng mới.
Đặc biệt vẽ đó ạ.”
Bác gái với các thím lập tức bừng tỉnh đại ngộ, còn gật gật đầu theo Lâm Ngọc Trúc.
Sau đó chính là một tràng khen ngợi, khen người thông minh, khéo tay.
Chữ này viết cũng rất đẹp.
Đến khi Lâm Lập Dương dán chữ ‘Phúc’ lên, các bác gái và các thím thật sự thấy mới lạ.
Nhìn chữ ‘Phúc’ này, tròn tròn lại mập mập, đúng là vui mừng.
Có bác gái với bà thím túm lấy Lâm Ngọc Trúc không buông, nói năm sau cũng giúp bọn họ viết hai chữ ‘Phúc’.
Muốn kiểu vừa tròn vừa mập như này.
Vừa nhìn là thấy ngập tràn phúc khí.
Lâm Ngọc Trúc cười ha hả gật đầu nói: “Không vấn đề gì.”
Thím Khâu nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Lâm Ngọc Trúc, hừ lạnh một tiếng, tức giận về nhà.
Lâm Lập Dương và chị hai Lâm dán câu đối xuân xong, lạnh đến tay đỏ ửng, thấy Lâm Ngọc Trúc bị các thím hàng xóm giữ để, hai người nhìn nhau một cái, xấu xa chuồn vào nhà.
Sau khi hai chị em vào nhà, mẹ Lâm còn khó hiểu con gái út của bà đâu rồi.
Bèn hỏi: “Con gái út của mẹ đâu.”
Chị hai Lâm bĩu môi: “Suốt ngày mở miệng con gái út, im miệng con gái út.
Mẹ không rời xa nổi con gái út của mẹ rồi.
Giờ các thím hàng xóm láng giềng thấy em ba viết chữ đẹp, đang kéo lấy nó nói về năm tới.”
Mẹ Lâm nghe vậy, lập tức nở nụ cười.
Trên mặt lập tức rạng rỡ khắp mặt, con gái út của bà đúng là cho bà thể diện.
Nhà bên cạnh không khỏi tức điên rồi.
Quả thực cũng giống như mẹ Lâm nghĩ, thím Khâu về nhà liền tức giận tung cửa.
Khiến chú Khâu mắng cho một trận.
Năm mới, tung cửa không cảm thấy đen đủi hả.
Thím Khâu....
Đời này của bà ta sao lại tìm người như thế vậy.