Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 929
Cập nhật lúc: 2024-10-17 21:50:11
Lượt xem: 45
Năm đó sự việc khiến hai nhà Lưu Tống bị bắt giữ là không giống nhau.
Họ Lưu thuộc dạng đầu cơ trục lợi, còn nhà họ Tống là phản quốc.
Chu Nam cũng coi như cá trong ao, bị liên lụy.
Sau cải cách và mở cửa, khi Hoa kiều hăng hái trở về, cống hiến cho sự phát triển của tổ quốc, Chu Nam cũng được đặc xá quay lại tổ quốc.
Đưa gia quyến quay về quê hương thăm cha mẹ.
Cha Chu mẹ Chu đẫm lệ ôm con trai vào lòng, khóc không thành tiếng.
Ở cùng cha mẹ được hai ngày, Chu Nam để vợ và con cái lại rồi một mình đi tới một ngôi làng nhỏ ở Đông Bắc, đó là thôn Thiện Thủy.
Chu Nam trải qua biến cố nhưng vẫn như trích tiên, khí chất xuất thần, hoàn toàn không hợp với ngôi làng nhỏ bé này.
Lúc đi ngang qua, các thôn dân ai cũng liếc nhìn, tụ thành một nhóm rồi lẩm bẩm: “Đây là ai thế? Nhìn lạ quá. "
“Sao tôi cảm thấy có chút quen thuộc nhỉ?” Thím Lý Tứ vừa cắn hạt dưa vừa nói.
"Bà nói thế cũng khiến tôi cảm thấy hơi quen đấy."
Chu Nam phớt lờ những lời thì thầm bàn tán của mọi người, nhàn nhã bước tới nhà của thôn trưởng.
Lúc này, cả trưởng thôn và vợ đều đã đầu tóc bạc phơ, gương mặt nhăn nhó.
Khi nhìn thấy Chu Nam, trưởng thôn sửng sốt, cố ý đeo chiếc kính lão lên, nhìn kỹ hồi lâu, nhanh chóng nhận ra người nọ, không dám tin, nói: "Chu Chí Thanh?"
Chu Nam nhàn nhã gật đầu, "Xin chào, trưởng thôn."
Trưởng thôn vội vàng dẫn người vào nhà, Chu Nam sau khi vào nhà ngồi xuống, vợ thôn trưởng bèn từ trong phòng run rẩy bước tới, ồm ồm hỏi: "Ai tới thế?"
Trưởng thôn đưa kính lão cho vợ, miệng lẩm bẩm: "Nói bà đeo kính thì bà không nghe, cứ không chịu nhận là mình già, này, bà tự đeo lên đi."
Vợ trưởng thôn bĩu môi, sau khi đeo kính nhìn thấy người cũng cảm thấy rất sững sờ, người có dung mạo tuấn tú, khí chất xuất chúng này là ai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-929.html.]
Bà ấy bèn nhìn qua chồng mình, chỉ thấy trưởng thôn vui mừng rót cho người ta ly nước, khách khí nói: "Chu Chí Thanh, uống ly nước đi."
Chu Nam lễ phép cảm ơn ông ấy, sau đó cầm ly nước trong tay.
Lúc này vợ trưởng thôn với nhận ra đây chẳng phải là Chu Nam - Chu Chí Thanh trước đây đó sao.
Trong lòng lập tức cảm thấy hơi nghi ngờ, cũng ngồi vào bên cạnh.
Trưởng thôn cũng biết một số chuyện xảy ra trước đó, lo lắng, ngập ngừng hỏi: "Tiểu Chu, cậu.."
Chu Nam cười khẽ, giọng nói trong trẻo: “Cháu đã được sửa án rồi, bây giờ quay về đây để cống hiến cho tổ quốc. Lúc trước cháu đã gây rắc rối cho thôn nên muốn tự mình nói lời xin lỗi, thuận tiện xem thử có thể giúp gì cho thôn hay không. "
Trưởng thôn lắc đầu cười nói: “Chẳng phiền phức gì cả, cậu không sao là tốt rồi, chúng tôi đều vui mừng cho cậu. Chính sách hiện nay rất tốt, cái gì cũng tốt, mấy năm trước trường học còn nhận được tiền quyên góp của cô giáo Tiểu Lâm, bây giờ cuộc sống của những gia đình trong thôn chúng ta đều tốt hết cả rồi."
Khi nghe thấy “Cô giáo Tiểu Lâm”, không biết sao trái tim Chu Nam lại đập mạnh, khẽ mở miệng hỏi: "Cô giáo Tiểu Lâm?"
“Là thanh niên tri thức Lâm Ngọc Trúc, bây giờ đúng là không thể tin được, cô ấy đã hợp tác với thanh niên tri thức Vương và thanh niên tri thức Lý để thành lập công ty, thành tích rất cao. Cẩu Đản, Hổ Nựu và Sơn Nha ở thôn chúng ta đều làm việc cho cô ấy.” Vợ trưởng thôn cười nói.
“Làm công cái gì chứ, người ta là nhân tài được mời về, là thành phần tri thức.” Trưởng thôn sửa lại.
Vợ trưởng thôn liên tục gật đầu, "Đúng vậy, là thành phần tri thức."
Chu Nam mỉm cười, lại nói chuyện phiếm với trưởng thôn vài câu, sau đó đi tới nơi ở của thanh niên tri thức.
Nơi ở của thanh niên tri thức đã được chuyển vào hộ gia đình khác, trưởng thôn khom lưng, giọng khàn khàn nói: “Thoáng chốc mà đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi. Các cậu đều đã trưởng thành. Nhắc lại, trong nhóm thanh niên tri thức các cậu tuy không có ai lấy người trong thôn, nhưng đều kết duyên ở nơi đây."
DTV
Chu Nam cười hỏi: "Lý Hướng Vãn và Lý Hướng Bắc ở bên nhau rồi sao?"
Trưởng thôn vui vẻ gật đầu: “Ừm, lấy nhau rồi, nghe nói còn sinh được một đứa con trai rồi. Thanh niên tri thức Tiểu Lâm cũng kết hôn với thư ký Tiểu Thẩm, sinh được một cô con gái, cuộc sống rất mỹ mãn."
“Thư ký Tiểu Thẩm?” Chu Nam nghi ngờ hỏi.
"Ồ, lúc cậu còn ở đây thì cậu ấy vẫn còn là nhân viên giao thư ở trấn trên, sau này được chuyển đến trường làm thư ký, cũng không biết cậu có ấn tượng gì không, dù sao thì cũng có quan hệ rất tốt với Tiểu Lâm." Trưởng thôn vui vẻ nói.
Cổ họng Chu Nam nghẹn lại, nếu như năm đó...