Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 132

Cập nhật lúc: 2024-09-15 10:01:17
Lượt xem: 132

Loan Loan mở cửa ra xem, mẹ Nguyên Bảo ôm một con gà đang đứng ở cửa híp mắt cười nhìn nàng.

“Chúc mừng muội dọn nhà!” Đưa gà cho nàng rồi đi vào trong viện nhìn ngắm chung quanh, thấy nhà cửa sạch sẽ liền gật đầu: “Nhìn xem, chỉ cần có người ở thì cái sân này lập tức không giống lúc trước nữa rồi.” Lại nhìn ba gian nhà giữa và mấy gian phòng được xây dựng nói: “Hai người nhà muội suy nghĩ thật chu đáo, sân nhà vẫn chỉ lớn chừng này, nhưng phòng lại xây thêm được nhiều hơn mấy gian, chốc nữa về nhà ta cũng nên xem xét lại nhà ta có thể xây thêm hai gian thiên phòng nữa hay không…”

Loan Loan mang ra một băng ghế mời mẹ Nguyên Bảo ngồi, ba người nói chuyện một hồi, mẹ Nguyên Bảo đã đi khỏi. Không được một chút, mẹ Thạch Đầu cũng ôm tới mười quả trứng gà.

“Ôi chao, sao ai cũng mang đồ tới nhà muội thế này, đến chơi thì đến chơi thôi được rồi, còn mang theo đồ đạc làm gì?”

Mẹ Thạch Đầu cầm lấy cái rổ trong tay nàng, lần lượt đặt trứng gà vào, cười nói: “Nhà muội dọn tới nhà mới sao chúng ta không tới chúc mừng chứ! Muốn tới chơi thì sau này vẫn còn thời gian mà!”

Mẹ Nguyên Bảo ôm tới một con gà, con gà kia nếu mang ra chợ thì bán được rất nhiều tiền đấy. Mẹ Thạch Đầu mang tới mười quả trứng cũng không rẻ, nhà nông bọn họ phần lớn đều lấy trứng gà ra chợ bán, bình thường bản thân hiếm khi được ăn một cái, trừ phi gia cảnh nhà kia khá giả một chút.

Hai nhà tặng nàng lễ nặng như vậy, nhất thời Loan Loan không biết làm thế nào cho phải.

Chờ mẹ Thạch Đầu đi rồi, Mai Tử và Vương Bảo Sơn cũng mang đồ tới. Loan Loan và Bách Thủ vui mừng mời hai người vào nhà ngồi. Loan Loan biết, nói không chừng hôm nay sẽ còn có người tới nữa. Hai vợ chồng Mai Tử ngồi không bao lâu, bà mối Vương cũng mang đồ đến. Thấy hai người Mai Tử, bà lập tức cười nói: “Ơ, hai vợ chồng các ngươi tới sớm thật nha! Ta vừa làm xong việc trong nhà liền vội chạy tới đây, không ngờ các ngươi còn sớm hơn cả ta nữa.”

Mai Tử dịch sang bên cạnh một chút, nhường chỗ ngồi cho bà mối Vương, mời bà ngồi xuống cười nói: “Nhà cháu coi như trễ rồi đó, có người còn sớm hơn chúng cháu nữa kìa!”

“Ai vậy?” Bà mối Vương vội hỏi, nhưng nghĩ lại thì lập tức biết là ai rồi, không cần đoán cũng biết trong thôn Loan Loan có quan hệ với nhà nào tốt nhất.

Bà mối Vương vừa nói chuyện vừa xem xét trong trong ngoài ngoài mấy lần: “Nhà cửa thu dọn thật sạch sẽ nha, vừa chuyển xuống trong nhà còn thiếu chút đồ đạc, về sau các ngươi từ từ mua là được!”

Loan Loan cười nói: “Đúng vậy, chờ hôm nào rãnh bọn cháu phải đi chợ mua chút ít về!”

“Đến lúc đó cần chở giúp thì cứ nói với ta một tiếng là được!” Bà mối Vương sảng khoái nói.

Loan Loan cười nói cảm tạ bà.

Mấy người ngồi trong sân nói chuyện một lát rồi ba người liền rời đi. Lát sau có mẹ Trường Thọ, mẹ Kim Đản cũng mang đồ tới. Mẹ Đại Trí hâm mộ những người lần trước đi theo Loan Loan đến thôn trang kiếm được bạc, nhưng bà lại không muốn chủ động thân thiết với Loan Loan, chứ đừng nói là sang đây chúc mừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-132.html.]

Lý Đại Thạch vẫn luôn nhớ đến chỗ tốt của hai vợ chồng Loan Loan nên cũng mang đồ tới. Mà nhà mẹ Lan Hoa ngay cạnh nhà Nguyên Bảo, sáng sớm nàng đã thấy mẹ Nguyên Bảo bắt một con gà đi về phía cuối thôn, sau đó lại trông thấy nhiều người mang đồ đến nhà Loan Loan.

Chờ Cát Sơn về, nàng kể lại chuyện này cho nam nhân nhà mình, sau đó nói: “Chàng nói xem Thanh Diệp có phải người ngốc không? Con gà kia bán được bao nhiêu là tiền, vậy mà mang đi tặng cho người ta. Không biết Linh Tử cầm gì đến, ta đoán không phải trứng thì cũng là đồ tốt khác…”

Cát Sơn bưng chén húp một hơi hết chén cháo, đưa tay áo lau miệng, nghiêng mắt nhìn vợ mình, sau đó thờ ơ nói: “Hôm qua có nhặt trứng gà trong ổ chưa?”

“Nhặt rồi, hôm qua được ba quả.” Mẹ Lan Hoa lập tức cười ha hả nói.

Cát Sơn ngồi xuống cạnh cửa, cầm cành trúc cạo bùn đất dưới đế giày nói: “Vài ngày trước không phải còn thừa mấy quả trứng sao? Nàng gom chung lại mang qua bên đó luôn đi!”

Mẹ Lan Hoa ngẩn người hỏi hắn: “Mang đi đâu?”

Cát Sơn không để ý đến nàng.

Chốc lát sau, mẹ Lan Hoa liền biết nam nhân nhà mình nói đến là nhà Loan Loan, thì lập tức la lên: “Tặng cái gì mà tặng, đợi nhặt thêm hai ngày nữa là có thể mang ra chợ bán rồi. Đồ bán được tiền cả đó.”

Cát Sơn ngẩng đầu nhìn nàng chằm chằm: “Nói ngươi kiến thức hạn hẹp ngươi còn không tin? Ngươi đã quên một lượng bạc kia làm sao kiếm được rồi hả? Mọi người đều là hàng xóm, có chuyện gì nên giúp đỡ lẫn nhau. Hơn nữa, hai vợ chồng Bách Thủ làm người đâu tệ, kết giao có gì không tốt.” Sau đó lại cảm thấy mình đàn gảy tai trâu, dù sao bà nương này trước giờ đều như vậy, liền nói: “Đừng dông dài nữa, làm theo lời ta nói là được.”

Nói xong, chà chà giày trên mặt đất rồi đi ra ngoài.

Mẹ Lan Hoa ngồi trong nhà giận dỗi một hồi, nhưng lời nam nhân của mình nói thì không thể không nghe theo, nàng nhìn mấy quả trứng gà trong giỏ mà rất đau lòng. Lúc này Lan Hoa xõa tóc đi tới giật góc áo nàng, nhỏ giọng nói: “Mẹ ơi, con muốn chải đầu.”

Mẹ Lan Hoa nhìn Lan Hoa, một bụng tức giận lại không có chỗ xả, không kiên nhẫn phất phất tay: “Đi qua một bên tự học chải đầu đi.”

Lan Hoa lập tức ủy khuất bẹt miệng, cầm lược qua một bên bắt đầu chải tóc, nhưng cánh tay nhỏ nhắn không vòng qua được, nhiều lắm là chải hai cái trên đầu, nếu muốn buộc tóc mái thì với không tới nổi!

Mẹ Lan Hoa nhìn con gái giơ bàn tay nhỏ nhắn với với buộc tóc phí hết cả sức mà trong lòng thầm chua xót không thôi, mắt nhìn chằm chằm bụng mình, trong mắt nàng dâng đầy nước mắt, kể từ khi sinh Lan Hoa cái bụng mình vẫn không có động tĩnh, nam nhân nhà mình vẫn luôn muốn có con trai nhưng bụng này vẫn luôn không chịu tranh giành, nhiều khi nghĩ lại nhịn không được vẫn thầm lau nước mắt. Nàng cũng từng tìm đại phu xem thử nhưng vẫn không thấy gì!

Lấy tay áo chùi chùi khóe mắt, mẹ Lan Hoa đi qua cầm chiếc lược trên tay con gái chải đầu giúp cho nó, sau đó vào nhà chính nhặt ra ba cái trứng gà, lại xuống bếp buộc một bó rau tươi sáng nay mới hái cho vào giỏ, rồi đi đến nhà Loan Loan.

Loading...