Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 194
Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:19:10
Lượt xem: 110
“Trời nắng chói chang thế này Nhị muội lại bận rộn gì thế?”
Đến gần nhìn sọt cá (*) trong tay Lai Sinh, lập tức cười nói: “Ô, Lai Sinh bắt cá à!”
(*) lúc này cua đang đựng trong sọt hay đựng cá, nên nhìn bên ngoài cứ tưởng là sọt cá.
“Không phải.” Lai Sinh lập tức lắc đầu, còn rất đắc ý nói: “Tối nay chị dâu đệ làm đồ ăn ngon đấy.” Hương Tú cười cười, nhìn Loan Loan nói: “Cái gì ăn ngon thế, nhìn tiểu tử này đắc ý kìa.”
“Chỉ là mấy con cua thôi tẩu.” Loan Loan cười nói.
Hương Tú khẽ giật mình, vẫn còn không tin, kéo sọt cá trong tay Lai Sinh sang nhìn vào trong xem, thấy từng con cua lớn nhiều chừng nửa sọt, kinh ngạc nhìn Loan Loan nói: “Muội biết làm cái này à?”
“Muội có xem qua, nhưng không biết mùi vị thế nào nên muốn thử xem.” Loan Loan nói, lại thấy bộ dáng của nàng như là biết rõ diệu dụng của thứ này, thế là bèn hỏi: “Tẩu biết làm sao?”
Hương Tú lắc đầu: “Thứ này đúng là ăn rất ngon, các muội bắt ở ngoài sông à? Không ngờ ngoài sông lại có thứ này. Trước kia ta làm công cho người ta đã từng thấy chủ nhà ăn món này, xa xa cũng ngửi thấy mùi thơm nha, sau đó nghe nói thứ này rất ít bán, đáng tiếc chúng ta cũng không có phúc phận này.”
Loan Loan nghe thấy thì cười: “Cái này có gì đâu, nếu tẩu không chê thì tối các tẩu cứ tới đây ăn cùng bọn muội!”
“Vậy thì thật ngại quá, nếu tiện, muội cho hai mẹ con tẩu mỗi người một con là được rồi.”
“Không có vấn đề gì.” Chẳng phải chỉ là ăn thôi sao, ăn hết rồi thì ngoài sông vẫn còn mà, thế nên Loan Loan rất sảng khoái đồng ý, chờ mẹ con Hương Tú vừa đi, Loan Loan bèn bảo Lai Sinh đổ hết cua ra chậu.
Vừa đổ vào chậu, mấy con cua này giống như là được tự do, nhao nhao bò ra ngoài, Lai Sinh đứng ở cạnh chậu không ngừng dậm chân: “Ai nha, chị dâu ơi chị dâu, chúng bò ra rồi kìa.”
“Đệ bắt bọn nó vào chậu lại đi.”
Loan Loan vừa đi vừa nói, vừa đến cửa sân đã trông thấy Cát Đại đi tới.
“Bận rộn nhỉ?” Thấy Loan Loan, Cát Đại rất tự nhiên chào hỏi.
Loan Loan ngẩn người: “Ah… vâng, huynh đây là…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-194.html.]
“Ta đi đến nhà Vương Thanh Sơn.”
Lúc này Loan Loan mới nhớ tới muội muội Cát Đại là vợ tương lai của Vương Thanh Sơn, tính ra thời gian thành thân cũng đã gần tới rồi, không biết bây giờ Cát Đại tới vì chuyện gì.
Nói hai câu, Cát Đại đã đi, đợi khi nàng vừa định trở về nhà thì liền nhớ dến phương hướng Cát Đại đi không phải là nhà Vương Thanh Sơn nha, Loan Loan lui ra hai bước liền trông thấy Hương Tú đang còn đứng nói chuyện với người khác và nhìn về phía này mà biến sắc.
Chỉ thấy nàng gấp gáp nói vài câu với người ta rồi đi.
Cát Đại bước lớn, mới vài bước đã vượt qua hai người Hương Tú, ngay tại lúc Loan Loan cảm giác mình đã nghĩ quá nhiều, thì Hương Tú chỉ có thể nhìn được nửa người bên kia lại đột nhiên ngừng lại, mà ngay tại lúc đó Cát Đại cũng đứng nguyên tại chỗ, Mạch Thảo ở bên cạnh lại càng sợ hãi kéo tay Hương Tú, cô bé căn bản không dám nhìn Cát Đại.
Trong đầu Loan Loan xẹt qua dấu chấm hỏi to đùng, hai người này quen nhau sao? Cát Đại và Hương Tú có quan hệ gì khác?
Lại nghĩ đến lời nói bà mối Vương nói lần trước, nàng bỗng kinh ngạc, Cát Đại không phải là người chồng trước kia của Hương Tú chứ?
Nàng không phải người thích nhiều chuyện, đương nhiên cũng sẽ không bỏ dở việc của mình mà đi nghe ngóng tin tức.
Buổi tối nàng làm món cua cay thơm ngon, nàng mang bốn con đưa đến nhà Hương Tú, sau đó ba người Loan Loan vô cùng nhanh chóng giải quyết hết phần còn lại. Bách Thủ và Lai Sinh lần đầu tiên được ăn món này, ăn xong còn cảm thấy chưa đủ, vì vậy ba người quyết định hôm nào đó lại ra sông bắt nhiều một chút.
Thời gian thoáng cái đã qua, cuối cùng đã tới ngày Vương Thanh Sơn thành thân. Mẹ Kim Đản nhiệt tình đến nhà nàng mời ba người Loan Loan, nàng nói Thanh Sơn có thể có ngày hôm nay vẫn còn phải cảm ơn Bách Thủ và Loan Loan, cho nên mời hai người bọn họ nhất định phải đến chung vui.
Từ miệng mẹ Kim Đản, Loan Loan cũng biết, ngày đó Cát Đại quả thực sang nhà Vương Thanh Sơn thương lượng chuyện lấy vợ. Theo như ý của Cát Đại thì hắn muốn có kiệu hoa nâng muội muội hắn gả sang, nhưng kiệu hoa này tốn kém cũng không ít, người Vương gia lại có ý tứ giống như Vương Bảo Sơn, sẽ mượn chiếc xe trâu, quét dọn sạch sẽ, thế thì cũng giống nhau rồi.
Cũng may cô dâu này là người biết suy nghĩ, nàng cũng nói dùng xe trâu là được rồi. Nông dân thành thân hầu như đều như vậy, mọi người đều giống nhau, nàng làm gì cứ phải đặc biệt hơn làm gì?
Mẹ Thanh Sơn mừng đến mức cười không ngậm miệng lại được, gặp người khác là nói bà cưới được con dâu tốt. Xe trâu họ mượn của nhà Loan Loan, bởi vì sàn xe nhà các nàng vẫn còn mới, ngày thường Bách Thủ dùng cũng giữ rất kỹ.
Tân nương tử đang trùm khăn hỷ ngồi trên xe trâu, Vương Thanh Sơn dắt ở phía trước, đằng sau có một hàng người gánh đồ cưới đi theo, khiến mọi người nhìn đỏ cả mắt.
Con trâu mới này không giống con trâu già nhà Lý Trụ, nhưng để phòng vạn nhất, Bách Thủ còn cố ý đi theo phía sau đội ngũ đón dâu. Toàn bộ mọi người trong thôn đều đi, cả nhà họ Vương tràn đầy không khí vui mừng, buổi tối mọi người còn náo động phòng một lát, Loan Loan đi theo xem, tân nương tử kia quả nhiên lớn lên đoan trang.