Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 194
Cập nhật lúc: 2024-11-02 12:55:15
Lượt xem: 56
Nghe Tô mỹ nhân nói, Thương Diệu đã hiểu ra, lúc trở lại thư phòng không nhịn được lôi kéo tả hữu hai bên đánh cược, cược vấn đề chắc chắn nằm ở chỗ Lâm Hàn.
Đám người Thường Hỉ công công không ít lần nghe Thương Diệu nói, phu nhân Đại tướng quân là một người tham tài, cũng cho rằng Lâm Hàn đã ngăn cản không cho Sở Tu Viễn đến đó.
Không có người nào cược cho Sở Tu Viễn, hoàng đế Thương Diệu cảm thấy không thú vị, cho nên hôm nay lâm triều mới cố ý giữ Sở Tu Viễn lại để hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sở Tu Viễn thấy hoàng đế còn đang cười, lập tức nóng mặt: “Bệ hạ nghe nói ai a?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ngươi không cần quản chuyện này.” Thương Diệu hứng thú dạt dào: “Chỉ cần trả lời có phải là do vị phu nhân yêu bạc kia của ngươi không cho ngươi đi đúng không.”
Đại tướng quân muốn khóc: “Sao bệ hạ lại đoán được?”
“Trẫm biết nàng thích vàng bạc trước cả ngươi.” Thương Diệu nhắc nhở hắn.
Sở Tu Viễn thở dài một hơi.
“Đúng rồi, vốn dĩ ngươi tính đi bao nhiêu bạc?” Thương Diệu lại hỏi.
Sở Tu Viễn âm thầm phun ra hai chữ: “Trăm lượng hoàng kim.”
“Ôi!”
Mọi người đồng loạt kêu lên.
Sở Tu Viễn hận không thể tìm một cái khe đất để chui vào
“Chả trách nàng lại cản ngươi. Lần trước trẫm thưởng nàng trăm lượng hoàng kim, ngươi vừa ra tay đã ôm đi hết, nàng có thể không liều mạng với ngươi so?” Thương Diệu vừa nói vừa bước xuống bệ rồng, đi tới trước mặt Sở Tu Viễn, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, không thiếu tay không gãy chân, mặt cũng không bị cào: “Lâm thị thật sự rất tốt với ngươi.”
Sở Tu Viễn dở khóc dở cười: “Bệ hạ, ngài đều đã biết hết rồi còn gì?”
“Ngươi không hiểu Lâm thị. Nếu nàng chán ghét ngươi, hoặc không nghĩ tới chuyện muốn sống cùng ngươi, thì nàng không cào nát mặt ngươi cũng sẽ đánh gãy tay ngươi đó.” Thương Diệu ngẫm lại: “Theo hiểu biết của trẫm về ngươi, nếu Lâm thị chỉ nói không, ngươi sẽ không nghe lời nàng đâu. Làm sao mà nàng khuyên được ngươi vậy? Nói trẫm nghe một chút.”
Sở Tu Viễn ngẩng đầu nhìn người trước mắt, bắt đầu tò mò: “Bệ hạ, nghe nói có rất nhiều người đến đó, bao gồm Lâm thừa tướng.”
“Đi thì cứ đi thôi.” Thương Diệu thản nhiên nói: “Nói nhanh lên, đừng nói tới Lâm Trường Quân, trẫm nghĩ tới dáng người vừa thô vừa lùn của ông ta là lại thấy phiền.”
Sở Tu Viễn nghi hoặc: “Đệ đệ của Tô mỹ nhân thành thân, gửi thiệp mời cho thần, thần không đi, ngài không tức giận sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-194.html.]
“Sao trẫm phải giận? Cũng đâu phải đệ đệ của trẫm.” Thương Diệu nói xong, lại vội vàng lắc đầu: “Là đệ đệ của trẫm thì ngươi càng không thể đi.”
Sở Tu Viễn rất mệt tâm, hắn không phải đang nói tới chuyện này
“Thế nhân đều nói bệ hạ thích Tô mỹ nhân.” Sở Tu Viễn cũng không muốn trộn lẫn chuyện ở hậu cung, Thương Diệu chán ghét chuyện hậu cung thường xuyên dính tới tiền triều. Nhưng hiện giờ chỉ có thể nói thẳng ra: “Bọn họ đi là cho ngài thể diện.”
Thương Diệu bừng tỉnh đại ngộ: “Cái này trẫm biết. Đám kia người cả ngày rảnh rỗi là lại suy đoán xem trẫm nghĩ gì, họ không biết là họ chưa từng đoán đúng sao. Không cần phải nói tới bọn họ. Nói nhanh lên, đừng có dong dài, ngắn gọn chút đi.”
Sở Tu Viễn nhận mệnh, lựa một số lời Lâm Hàn khuyên hắn đó nói ra. Nhưng mà, không chờ hắn nói xong, Thương Diệu đã mừng rỡ cười ha ha.
Đại tướng quân mang gương mặt không còn một chút sức sống về nhà, nhìn thấy Lâm Hàn đang đá cầu với Đại Bảo Bảo, vô cùng rảnh rỗi, trong lòng tức khắc ê ẩm, cũng không rõ là hắn ghen tị nàng quá thanh nhàn hay là vì cái gì khác. Dù sao hắn cũng có chuyện cần hỏi, Lâm Hàn nói đúng, từ nay về sau, chuyện trong nhà hắn sẽ nghe theo Lâm Hàn.
“Phu nhân, ta có chuyện muốn hỏi nàng.” Sở Tu Viễn bước qua.
Lâm Hàn thấy mặt hắn không cảm xúc, sai nha hoàn ôm Đại Bảo Bảo đi: “Chuyện gì?”
“Bệ hạ đã biết chuyện lễ mừng cưới.” Sở Tu Viễn nói xong, nhìn Lâm Hàn chằm chằm.
Lâm Hàn nhíu mày: “Y không quở trách chàng đúng không?”
“Sao nàng biết là không?” Sở Tu Viễn hỏi lại.
Lâm Hàn ngẫm lại: “Nếu y mắng chàng thì khi thấy ta không phải chàng sẽ nói phu nhân, nàng sai rồi sao.”
phu nhân, nàng sai rồi
Sở Tu Viễn im lặng.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lâm Hàn biết mình đoán đúng rồi.
Sở Tu Viễn xoa xoa ấn đường: “Bệ hạ nói những người hôm qua đến Tô gia đều là do bọn họ muốn suy đoán tâm tư của y, nhưng không hề đoán đúng, nàng biết trong lòng bệ hạ nghĩ thế nào không?”
“Ta không biết, nhưng nếu nói tới chuyện của Tô mỹ nhân thì ta biết y đang nghĩ gì.” Lâm Hàn nói.
Sở Tu Viễn kinh ngạc: “Nàng biết à?!”
Lâm Hàn gật đầu: “Biết a.”