Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 209

Cập nhật lúc: 2024-11-02 12:55:39
Lượt xem: 62

Lâm Hàn nhìn về phía chuồng heo một cái: “Nghe nói dân chúng trên phố đã bắt đầu thiến heo con, chúng ta cũng không cần nuôi nữa, dùng cái chuồng heo kia nuôi vài con gà, thức ăn thừa không cần lãng phí, về sau cũng không cần mua trứng gà nữa. Thỉnh thoảng trời mưa muốn ăn mì hầm gà, quản sự mua sắm cũng không cần ra ngoài mua gà nữa.”

Quản sự mua sắm hôm nay nhàn rỗi, cũng ở phía sau hỗ trợ trồng khoai lang, nghe vậy liền nói: “Phu nhân nói rất đúng.”

“Thẩm thẩm, ngài thật sự biết cách sinh hoạt đấy.” Tiểu Hầu gia không khỏi cảm khái: “Ngài nói trong phủ ta nên trồng cái gì đây?”

Lâm Hàn: “Trước và sau đình trồng một ít ngải thảo, bạc hà. Phía trước trồng mấy cây ăn quả giống như chúng ta, phía sau trồng dưa.”

“Dưa hấu, dưa xanh, dưa leo?” Sở Mộc hỏi: “Bên này cũng trồng thì đến mùa hè có ăn hết không? Thường Hỉ đến tìm ngài để xin một ít hạt giống rồi, xem ra bệ hạ định trồng một ít ở vườn Phù Dung, năm nay cũng không cần chúng ta đưa vào trong cung nữa.”

Lâm Hàn liếc mắt nhìn Sở Dương và Sở Ngọc hôm nay được nghỉ: “Ăn không hết để cho hai người bọn họ đi chợ phía đông bán.”

“Bọn con sao, nương?” Sở Dương ngồi xổm trên mặt đất chơi bùn đất ngẩng đầu lên.

Lâm Hàn gật đầu, thấy Sở Tu Viễn nghi hoặc, nhỏ giọng nói: “Miễn cho biến thành cao lương tử đệ.” Sau đó nàng lớn tiếng nói: “Nếu hai đứa con thấy ngại thì cứ bảo Đại Bảo Bảo đi cùng với các con, đến nơi thì bảo Đại Bảo Bảo hô rao hàng. Bán được bao nhiêu tiền đều thuộc về mấy đứa, muốn mua cái gì thì mua.”

Hai huynh đệ hoan hô một tiếng, đồng thanh đáp: “Dạ được.”

Sở Tu Viễn quay sang Sở Mộc: “Đến lúc đó ngươi ở bên cạnh trông chừng bọn chúng, miễn cho không nghe lời nô bộc.”

Đặt ở trước kia nhất định Sở Mộc sẽ cự tuyệt, nhưng hắn cũng không biết gà mái đẻ trứng không cần đến gà trống, nếu dám cự tuyệt, thẩm thẩm hắn có thể khiêng bừa cùng hắn luận bàn.

Nhìn thấy bừa, Sở Mộc không khỏi hỏi: “Thẩm thẩm, cái bừa này chính là cái bừa được bệ hạ khen tốt đấy à?”

Lâm Hàn gật đầu: “Là nó đấy. Vốn là đồ mới, tiến cung một chuyến liền biến thành bộ dáng này.” Nàng chỉ vào cái bừa răng đã bị mài mòn nói.

“Nhưng nó trở về cũng mang đến cho ngài bách kim mà.” Sở Mộc nhắc nhở nàng.

Lâm Hàn: “Đó là thưởng cho cây giống khoai đỏ mà.”

Nói đến cây giống khoai đỏ, năm nay Lâm Hàn chuẩn bị rất nhiều nhưng nàng chỉ dự định trồng nửa mẫu, còn lại hơn phân nửa mẫu đất trồng ngô.

Hạt giống ngô vẫn đặt ở trong rương trong phòng ngủ của nàng, Sở Tu Viễn đã từng nhìn thấy nên hôm nay Lâm Hàn lấy ra Sở Tu Viễn cũng không nghĩ nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-209.html.]

Nhưng chính bởi vậy mà cây giống khoai đỏ còn thừa lại rất nhiều.

Lâm Hàn quay sang Sở Tu Viễn: “Mấy hài tử đã nhiều ngày không đi ra ngoài rồi, chúng ta mấy ngày nữa dẫn bọn chúng đến huyện Phượng Tường đi, tiện thể mang số cây giống khoai lang này qua đó.”

Sở Tu Viễn chỉ có tới ngày hưu mộc mới có thời gian rảnh, mà hắn cứ năm ngày lại có một ngày hưu mộc: “Mấy cây giống này có thể để được thêm năm ngày nữa không?”

“Không làm bị đụng hỏng thì vẫn có thể mọc ra mầm khoai đỏ.” Lâm Hàn nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sở Tu Viễn liền yên tâm.

Sáng sớm năm ngày sau, đám người Sở gia liền dùng cơm, đem toàn bộ cây giống khoai đỏ bỏ vào trong xe kéo.

Cửa thành mở ra, Sở Tu Viễn và Sở Mộc cùng đi một chiếc xe ngựa, Lâm Hàn mang theo mấy hài tử, cấm vệ ai nên cưỡi ngựa thì cưỡi ngựa, ai nên đánh xe thì đánh xe, cùng nhau xuất phát đi về phía huyện Phượng Tường.

Nhưng mà, bọn họ vừa ra khỏi thành, cửa Sở gia đã bị gõ.

Chủ nhân không ở nhà, gã sai vặt gác cổng dứt khoát mở hé ra một khe hở, thấy không phải người trong cung, trả lời một câu: “Phu nhân và Đại tướng quân không có ở nhà.” Sau đó “rầm” một tiếng đóng cửa lại.

Lâm Trường Quân giật mình, phục hồi tinh thần suýt nữa tức giận, chỉ vào cửa lớn: “Đây, đây là quy củ gì chứ?!”

“Quy củ phủ tướng quân.” Người gác cổng cũng nhớ tới Lâm thừa tướng cũng là người có duyên tới đây hai lần: “Ngại quy củ trong phủ chúng ta không tốt thì sau này đừng đến nữa.”

Hồng Lăng ở lại trông nhà không khỏi lại đây: “Ngươi nói chuyện với ai thế?”

“Lâm thừa tướng.” Người gác cổng chạy tới hồi bẩm.

Hồng Lăng lập tức nuốt mấy lời định dạy dỗ người gác cổng trở về: “Về sau người Lâm gia có tới nhớ đừng mở cửa, tự nhiên thêm một bụng xúi quẩy.”

“Ta cũng nghĩ như vậy.” Gã sai vặt gác cổng cười hì hì nói, nhìn về phía nam một cái.

Lâm Trường Quân phát hiện bên trong cửa cực kỳ yên tĩnh, không tin hai người đồng thời đi ra ngoài, liền đi tìm người ở phía đông phủ Đại tướng quân hỏi thăm. Ra đó hỏi thăm được bọn họ đã đi tầm hai nén nhang rồi, Lâm Trường Quân chỉ có thể cùng phu nhân hắn trở về.

Lại nói Lâm Hàn, biết trên đường xóc nảy, ở trong xe đặt ba cái chăn, nhưng Đại Bảo Bảo vẫn bị xóc nảy khóc ầm lên.

Loading...