Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 264

Cập nhật lúc: 2024-11-03 06:58:58
Lượt xem: 48

“Nếu ông ta chết, Thái hậu cũng sẽ bởi vậy mà bệnh không dậy nổi.” Sở Tu Viễn nói.

Trong lòng Lâm Hàn tự nhủ, thế không phải là vừa vặn sao.

Nhưng mà, biểu tình của Sở Tu Viễn không phải. Lâm Hàn không khỏi hỏi: “Thái hậu không thể c.h.ế.t à?”

“Thái hậu là thân nương của bệ hạ. Bà ta mà chết, càm giác chán ghét bà ta của bệ hạ cũng sẽ theo đó biến mất. Ngày nào đó đoán ra là nàng gián tiếp hại c.h.ế.t Thái hậu, bệ hạ sẽ làm như thế nào?” Sở Tu Viễn không đợi nàng mở miệng liền nói lời thấm thía: “Nàng biết dẫn lôi nhưng cũng khó địch lại thiên quân vạn mã.”

Lâm Hàn rốt cục lộ ra khuôn mặt tươi cười: “Thì ra là chàng lo lắng cho ta a. Đừng lo lắng, ta đã có đồ thay thế rồi.”

“Đồ thay thế gì?” Sở Tu Viễn theo bản năng nhìn bốn phía.

Lâm Hàn: “Đi theo ta.” Nàng đi về phía đông sương phòng.

Đẩy cửa đi vào, Sở Tu Viễn liền nhìn thấy trong phòng có thêm mấy cái rương gỗ lớn.

Lâm Hàn mở rương ra, chỉ vào đồ vật bên trong: “Đừng đụng vào! Còn phải để thêm vài ngày nữa.”

Sở Tu Viễn vội vàng rụt tay trở về, hạ thấp giọng hỏi: “Có uy lực tương đương với thuật dẫn lôi của nàng à?”

“Gần như vậy. Nhưng ta còn đang cân nhắc xem có nên bẩm báo với bệ hạ hay không.” Lâm Hàn nói.

Sở Tu Viễn chỉ vào rương, không dám tin: “Việc này mà nàng còn muốn giấu diếm nữa à?”

“Uy lực quá lớn, mà chàng lại là Đại tướng quân.” Lâm Hàn nhắc nhở Sở Tu Viễn một lòng hướng chủ: “Ngay cả khi bệ hạ tin chàng thì cũng không có khả năng luôn luôn tin tưởng chàng không hề nghi ngờ. Ngày nào đó có một tia hoài nghi, tiểu nhân nhân cơ hội nói vào, chàng nói bệ hạ sẽ để chàng được toàn thây hay là lưu cho ta một mạng?”

Sở Tu Viễn nói luôn không cần suy nghĩ: “Bệ hạ không phải là người như vậy.”

Trong lòng Lâm Hàn tự nhủ, không phải là bởi bây giờ hắn vẫn còn trẻ, có tinh lực phân biệt đúng sai hay sao. Qua vài năm nữa già cả mắt mờ, chuyện gì cũng có thể làm được.

“Thứ này chàng cũng đã nghe nói qua.” Lâm Hàn nhỏ giọng nói: “Thuật sĩ luyện đan phát hiện ra hoả dược.”

“Hoả dược?!”

Lâm Hàn: “Chưa từng nghe nói qua à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-264.html.]

Sở Tu Viễn: “Rất nhiều năm trước có nghe nói qua một lần, đây chính là nó à? Vậy mà nàng còn dám đặt chúng…”

“Ở đây có một sợi dây dẫn nổ.” Lâm Hàn khom lưng cầm lấy một sợi dây: “Không đốt cháy là sẽ không nổ. Còn có thứ này phải để thêm một thời gian ngắn nữa mới có thể dùng được.”

Sở Tu Viễn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

“Nhìn chàng sợ chưa kìa.” Lâm Hàn cười nói: “Kỳ thật ta còn có biện pháp lưỡng toàn kỳ mỹ hơn —— bẩm báo bệ hạ, còn không để bệ hạ nghi ngờ.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Sở Tu Viễn cười nói: “Cần ta phối hợp cái gì?”

“Nói chuyện với người thông minh chính là bớt lo, một chút là hiểu.” Lâm Hàn cũng nở nụ cười.

Sở Tu Viễn thật sự không có biện pháp với nàng: “Cần ta làm cái gì?”

“Trương Hoài biết luyện đan phải không?”

Sở Tu Viễn gật đầu.

Lâm Hàn: “Ta nhớ rõ chàng đã từng nói qua, hàng năm sau khi thu hoạch vụ hè và vụ thu, Hung Nô đều cướp đoạt lương thực của dân chúng biên quan phải không? Năm ngoái không tới là bởi vì bị chàng đánh cho nguyên khí đại thương, năm nay khôi phục nguyên khí nhất định sẽ đến?”

Sở Tu Viễn: “Mười phần chắc chín.”

“Lúc chàng cùng bệ hạ đàm luận việc này thì nhân cơ hội hỏi bệ hạ một chút, rằng có thể làm ra hoả dược được không. Nếu như bệ hạ không biết, chàng liền nói cái này là do thuật sĩ luyện đan phát hiện ra, sau đó để Trương Hoài thử xem.” Lâm Hàn nói.

Sở Tu Viễn nhíu mày: “Hắn sao? Nhưng nếu hắn làm ra, vậy những thứ này của nàng…?” Còn có tác dụng gì nữa.

Lâm Hàn cười nói: “Hắn làm không được đâu, chàng yên tâm đi. Sau đó chàng lại nói với bệ hạ, ta nghe chàng nói qua việc này, chính mình ở nhà không có việc gì nên tự tìm tòi ra được.”

Sở Tu Viễn hiểu được: “Không phải một mình nàng hiểu, cũng không phải một mình nàng biết, nàng chỉ là người trùng hợp làm ra được, bệ hạ chỉ cảm thấy nàng thông minh, mà không...”

“Sẽ không cho rằng ta đáng sợ.” Lâm Hàn đem những lời nói không dễ nói ra của hắn nói thẳng ra.

Sở Tu Viễn: “Như vậy bệ hạ sẽ rất thất vọng với Trương Hoài.”

“Hắn không biết làm nhân sâm đại bổ hoàn mà lại lừa bệ hạ là hắn biết, so với thất vọng còn nghiêm trọng hơn nhiều.” Lâm Hàn nhắc nhở hắn, khi quân là tội chết.

Loading...