“Tôi sẽ đi làm ngay.”
Hứa Đình Tri hơi nhướng mày, con thuyền trong lòng anh lắc lư trái phải, trên mặt nước gợn lên từng đợt sóng.
Anh đã biết Tần Trúc Tây không thích Hạ Chu nhưng cô tưởng anh vẫn để ý nên mới bảo anh từ bỏ việc tiếp cận Hạ Chu, điều này chứng tỏ anh quan trọng hơn Hạ Chu!
Một người đàn ông nào đó đã giống như pháo hoa nở rộ, sắp sánh vai với mặt trăng rồi, vui mừng lên tận trời.
“Ừm, đi đi, tôi tin anh chắc chắn sẽ làm được.”
Tần Trúc Tây vẫy tay, tùy tiện dỗ dành.
Chuyện này cô cũng có thể làm nhưng đối tượng mà, không giao cho anh chút việc gì, anh còn thấy cô không quan tâm đến anh, không muốn làm phiền anh, vì vậy Tần Trúc Tây dứt khoát để anh đi làm.
Cô ấy thực sự nắm bắt tâm lý của Hứa Đình Tri rất chắc, Hứa Đình Tri nhận được yêu cầu này, chắc chắn sẽ vui vẻ đi làm, chỉ mới ngày hôm sau, đã có mấy bà mối đến Hạ gia.
“Thím Thanh, chuyện tốt, chuyện tốt lắm đây! Tôi nói cho bà biết, ở đội Bán Tử có một cô gái, trông rất xinh đẹp, người cũng chăm chỉ tháo vát, gia đình cũng tốt! Biết bà yêu cầu cao, loại gia đình lộn xộn bà không thích, tôi vất vả lắm mới tìm được một cô gái như vậy, nếu bà đồng ý, tôi sẽ đến nhà cô ấy nói chuyện, để Hạ Chu nhà bà và cô ấy gặp mặt?”
TBC
“Đội Bán Tử? Không xa lắm, có tốt như bà nói không? Cô gái đó bao nhiêu tuổi rồi? Tuổi lớn chúng tôi không muốn đâu, Hạ Chu nhà tôi ánh mắt cao lắm.”
Mắt mẹ Hạ Chu sáng lên, vội kéo bà mối hỏi. Đều là bà con trong thôn, không thể lừa bà ta được!
“Mười bảy! Tuổi rất đẹp! Ôi chao, ngưỡng cửa nhà cô ấy sắp bị người ta giẫm nát rồi, cô gái nhỏ không biết có bao nhiêu người thích! Nhưng cô gái nhỏ đó cũng yêu cầu cao, còn yêu cầu đàn ông phải đẹp trai nữa, tôi nghĩ Hạ Chu đẹp trai mà! Nhất định có thể lọt vào mắt xanh của cô ấy!”
Bà mối khen hai người là trời sinh một cặp, trăm năm khó gặp, dỗ mẹ Hạ Chu rất vui, cũng rất động lòng, nếu như vậy thì gặp mặt cũng không sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-188.html.]
“Thím Thanh, có ai ở nhà không?”
Đang nói thì lại có người đến.
“Thím Lan, tôi ở đây, bà đến đây làm gì?”
Mẹ Hạ Chu thấy bà ta vui vẻ hớn hở, không khỏi tò mò hỏi.
“Tôi đến giới thiệu con dâu cho bà, bà không phải nói muốn tìm cho Hạ Chu một cô vợ vừa ý sao?”
“Cô gái tôi muốn giới thiệu cho bà tuy đã mười tám tuổi nhưng cô ấy có công việc ở thành phố, làm nhân viên bán hàng ở bách hóa, lúc đó là vì công việc nên mới chậm một năm, nếu không cũng không đến nỗi mười tám tuổi.”
“Nhưng mười tám tuổi cũng không lớn, nhỏ hơn Hạ Chu nhà bà mấy tuổi!”
Thím Lan vừa vào cửa, mở miệng đã nói ra, dáng vẻ phấn khích này, giống như tự mình đi tìm con dâu vậy.
Mẹ Hạ Chu nghe thấy công việc này thì nhất định phải động lòng rồi!
“Cái gì? Thật sự có lương ở thành phố sao? Cô gái như vậy không muốn tìm người ở thành phố sao?”
“Ôi, người ta nói rồi, chỉ cần ưu tú, ở thành phố hay ở thôn đều được, vì vậy không phải tôi mới đến tìm bà sao?”
“Ồ, sao bà cũng ở đây vậy? Cũng giới thiệu đối tượng cho Hạ Chu sao? Lần này bà không thể thắng tôi được đâu, tôi có một con át chủ bài trong tay!”
Thím Lan thấy một bà mối khác cũng ở đó, bà ta kiêu ngạo ưỡn ngực.
Giữa những bà mối cũng có sự cạnh tranh, nguồn lực trong tay bà ta càng tốt, càng có thể giới thiệu được nhiều đối tượng, sẽ có càng nhiều người muốn bà ta giới thiệu đối tượng, bà mối mà, không phải dựa vào những thứ này để kiếm sống sao?